Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1113: Bẩn vật! ! ! Đồng quy vu tận Nhẫn Thuật! ! ! (canh một )

Chương 1113: Đồ dơ bẩn! ! ! Nhẫn thuật cùng chết! ! ! (Canh một)
Trong nháy mắt, chỉ cần là những kiến thức liên quan đến Internet, tất cả đều hiện lên trong đầu nàng. Phó Quân Sước lộ rõ vẻ kinh hãi trên mặt. Mấy thứ đồ Internet này sao lại lợi hại đến vậy! Thông qua một vài máy móc hỗ trợ, có thể trò chuyện như thể gặp mặt trực tiếp dù ở cách xa cả ngàn dặm. Nhưng rất tiếc, hiện tại các nàng hoàn toàn không có tư liệu liên quan, đúng là kiểu “không bột sao gột nên hồ”.
"Tỷ tỷ, kỹ thuật này lợi hại lắm sao?!" Phó Quân Du đứng bên cạnh, thấy nét mặt nàng biến đổi, nhất thời không kìm được tò mò, mở miệng hỏi.
"Rất lợi hại." Phó Quân Sước chỉ trả lời một câu như vậy, nhưng không hề giải thích. Nếu giải thích thì nàng cảm thấy quá phiền phức. Đến khi nào kỹ thuật này thực hiện được, nàng tự nhiên "hai năm không" cũng sẽ hiểu đây là cái gì.
Phó Quân Du cùng tỷ tỷ mình sống vài thập niên, nhìn dáng vẻ này của nàng thì cũng hiểu, nàng không muốn giải thích nên cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Ánh mắt Phó Quân Sước cuối cùng dừng lại trên cái chai đựng chất liệu không rõ kia. Không biết bên trong chứa thứ gì.
《Nước tiểu đồng tử》: Đến từ một thế giới nào đó không biết, đây là một chai nước tiểu đồng tử của một lão tiểu tử trăm tuổi. Vốn có hiệu quả trừ tà mạnh mẽ, đương nhiên, mùi vị cũng sẽ đặc biệt nồng nặc.
Thấy phần giới thiệu này, Tần Nam Huyền nhất thời nhíu mày, trong mắt tràn đầy vẻ ghét bỏ. Đồ chơi này...
Thấy Tần Nam Huyền có ánh mắt hơi ghét bỏ, trong lòng Phó Quân Sước thình thịch một tiếng, thầm thấy không ổn. Điếm chủ mà có biểu tình này thì chứng tỏ nàng mở ra đồ không được tốt lắm.
"Điếm chủ, thứ này không tốt sao?"
"Ngược lại thì cũng có một vài tác dụng." Tần Nam Huyền dù có chút ghét bỏ, nhưng vật này có thể có cả trăm năm thì cũng thực sự tính là thứ tốt. Trầm ngâm một lát, sắp xếp lại ngôn từ rồi chậm rãi mở miệng nói tác dụng của nước tiểu đồng tử cho nàng.
Nghe nói đồ trong bình này lại là đồ dơ bẩn, Phó Quân Sước dùng nội lực bao bọc lấy cả bàn tay mình, tránh cho tiếp xúc trực tiếp với nó, không chút do dự chuẩn bị lấy nó xuống ném vào thùng rác bí mật.
Nhưng khi sắp ném, nàng chợt nhớ ra nhiệm vụ lần này của mình. Vừa rồi điếm chủ cũng nói vật này có chút tác dụng trừ tà cường đại. Nàng chỉ có thể dùng nội lực nâng nó sang một bên, rồi phất tay về phía cái bình thứ bảy.
"Ba!" Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một chiếc nhẫn có tạo hình mới lạ độc đáo, hoa văn phức tạp rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
"Chiếc nhẫn này... là Nhẫn Trữ Vật sao?!" Phó Quân Sước nhìn chiếc nhẫn này, cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng hoa văn trên chiếc nhẫn này lại không giống với những chiếc trước. Vì vậy, nàng không dám xác định thứ trước mắt có phải Nhẫn Trữ Vật hay không, chỉ có thể dùng ánh mắt chờ mong khát khao nhìn Tần Nam Huyền.
"Điếm chủ, đây là Nhẫn Trữ Vật sao?"
Nghe Phó Quân Sước hỏi, Tần Nam Huyền nhìn về phía chiếc nhẫn nàng vừa mở ra.
《Nhẫn Trữ Vật》: Đến từ một thế giới tu tiên nào đó, một chiếc Nhẫn Trữ Vật do luyện khí đại sư chế tạo. Sở hữu không gian trữ vật 100 mét khối, có thể mang theo cả vật sống không có ý thức phản kháng. Một khi đã nhận chủ, sẽ không thể thay đổi người sử dụng, trừ phi có thể xóa bỏ tinh thần của người sử dụng.
"Đúng vậy, không sai." Tần Nam Huyền gật đầu, từ tốn mở miệng nói: "Đây chính là Nhẫn Trữ Vật, có một vạn lớn chừng cái đấu."
Nghe được câu trả lời khẳng định, Phó Quân Sước lộ vẻ vui mừng trên mặt. Nàng đưa tay lấy chiếc nhẫn xuống, dựa theo lời Tần Nam Huyền nói, làm cho Nhẫn Trữ Vật kết nối với mình. Sau khi nhận thấy không gian hư vô kia, Phó Quân Sước biết đó chính là Không Gian Trữ Vật của Nhẫn Trữ Vật. Lúc này nàng vừa động tâm niệm, liền thu chai nước tiểu đồng tử vào, đặt ở trong một góc khuất, nàng cuối cùng vẫn quyết định giữ lại thứ này. Biết đâu đến lúc đối phó với Nhạc Bất Quần có thể phát huy tác dụng.
Thu dọn nước tiểu đồng tử xong, lúc này Phó Quân Sước mới phất tay về phía cái bình thứ tám.
"Ba!" Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng màu tím rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
《Thi Quỷ Phong Tẫn》: Đến từ thế giới Ninja nào đó, một loại Phong Ấn Chi Thuật cấm kỵ do Uzumaki Nhất Tộc nghiên cứu ra. Lấy chính sinh mệnh mình làm giá, có thể triệu hồi ra Tử Thần, nó sẽ dùng kiếm trảm đoạn linh hồn của mục tiêu rồi nuốt vào bụng, do đó phong ấn linh hồn mục tiêu ở trong đó. Sức mạnh của linh hồn bị phong ấn tùy thuộc vào cảnh giới của người thi thuật.
Tần Nam Huyền nhìn quả cầu ánh sáng màu tím nàng vừa mở ra, nhất thời mày hơi nhíu lại, không ngờ lại mở ra cái Nhẫn Thuật này. Tuy là Nhẫn Thuật đồng quy vu tận, nhưng Phó Quân Sước có tệ phục sinh thì triển khai cũng chẳng có bất kỳ e dè nào.
"Đây là một cái Nhẫn thuật, tên là Thi Quỷ Phong Tẫn. Sử dụng nó có thể trực tiếp phong ấn linh hồn của đối phương."
"Bất quá, ngươi cũng cần phải dâng cả sinh mệnh mình."
Nghe Tần Nam Huyền nói hiệu quả của Thi Quỷ Phong Tẫn, Phó Quân Sước lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ mình lại mở ra một cái Nhẫn thuật đồng quy vu tận. Nhưng ngay sau đó nàng liền kịp phản ứng, mình còn một cơ hội sống lại chưa sử dụng. Cho dù có tử vong, vẫn có thể dùng tệ phục sinh lần nữa sống lại. Bất quá tệ phục sinh của nàng chỉ có một viên, vì vậy khi dùng cái Nhẫn Thuật này phải suy nghĩ thật kỹ mới được.
Nếu như là không nhìn thấy tương lai thì nàng chắc chắn sẽ dùng Nhẫn thuật này ám sát Dương Quảng. Nhưng sau khi thấy tương lai của Goguryeo, nàng lại từ bỏ ý định này.
Sau đó Phó Quân Sước nhất thời nhíu mày, nàng đột nhiên nhớ ra một chuyện quan trọng, vừa rồi lo suy nghĩ làm sao sử dụng Nhẫn thuật này cho hợp lý mà quên mất mình bây giờ không có Charka. Nói cách khác bây giờ dù có học được Nhẫn thuật này cũng tạm thời không có cách nào thi triển được. Nhưng nàng cũng không hề ghét bỏ, mà trực tiếp bắt đầu hấp thụ quả cầu ánh sáng màu tím, ngược lại chỉ cần nàng tiếp tục mở bình, sớm muộn cũng có được Charka.
PS: Cảm tạ chư vị quan khách đại đại hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt! ! ! (?ω`?)
Bạn cần đăng nhập để bình luận