Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 122: Tầm bảo giấy, có chứa sấm sét vũ khí « canh tư ».

Chương 122: Giấy tìm bảo, có chứa vũ khí sấm sét «canh tư».
«Giấy tìm bảo»: Bảo vật đến từ một thế giới người máy nào đó, vật này có hình dạng như một quyển trục, nếu có đồ đạc bị thất lạc, có thể dựa vào nó để có được gợi ý. Phương pháp sử dụng là, dùng lửa từ từ xoay nó, manh mối sẽ xuất hiện dưới dạng câu đố. Đồng thời nếu dùng để tìm kiếm bảo vật hoặc đồ cổ các loại vật phẩm đặc biệt, nó sẽ cung cấp một số ghi chép văn hiến liên quan, thời gian hồi chiêu là một tháng.
"Cũng không tệ lắm."
Tần Nam Huyền nhìn Thượng Quan Hải Đường lấy ra đồ đạc, thản nhiên nói: "Đó là một giấy tìm bảo, tuy hình dáng rất giống quyển trục, tác dụng là có thể tìm được bảo vật hoặc đồ cổ các loại vật phẩm đặc biệt, bất quá ngươi phải biết tên của nó, hơn nữa trong vòng ba mươi ngày chỉ có thể sử dụng một lần."
Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, con ngươi của Thượng Quan Hải Đường đột nhiên co lại, thứ này dĩ nhiên có thể tìm kiếm bảo vật. Dù ba mươi ngày chỉ có thể dùng một lần, đối với bọn hắn mà nói chuyện này căn bản không thành vấn đề.
Hoàng Dung cùng Đổng Thục Ny cũng kinh ngạc nhìn quyển trục này, chỉ cần có quyển trục này trong tay, chẳng phải có thể thu thập được tất cả bảo vật trong thiên hạ sao.
Còn có cái thứ được đồn đại là Dương công Bảo Khố.
Thượng Quan Hải Đường nghĩ đến đây có chút nóng nảy hỏi: "Là vật gì? Đều có thể tìm được sao?"
Tần Nam Huyền gật đầu: "Chỉ cần ngươi biết tên, vật gì đều có thể tìm được, điều kiện tiên quyết là ở thế giới này."
Nghe vậy Thượng Quan Hải Đường bừng tỉnh gật đầu, sau đó lại phản ứng kịp: "Đ·i·ế·m chủ, ngươi nói thế giới này là có ý gì?"
Tần Nam Huyền cười cười không nói gì.
Thượng Quan Hải Đường có chút kinh hãi nhìn Tần Nam Huyền với nụ cười thâm ý, lẽ nào đ·i·ế·m chủ thật là Tiên Nhân trong truyền thuyết? Nếu không thì làm sao có thể lấy ra được vật phẩm thần kỳ như vậy.
Thượng Quan Hải Đường càng nghĩ càng cảm thấy đúng, vẻ mặt trở nên cung kính. Chuyện này nhất định phải trở về nói cho nghĩa phụ.
Đưa tay về phía cái bình thứ ba.
"Ba!"
Sau một tiếng vang nhỏ, tiếng bình vỡ vang lên, mấy con cua rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
«Cua»: Cua trong sông, hương vị thơm ngon.
Thượng Quan Hải Đường nhìn cua rơi ra, nhíu mày nói: "Đây là loài cua ngang ngược?"
Có người thấy loài cua này ăn rất ngon, nhưng Thượng Quan Hải Đường lại thấy nó có mùi, hoàn toàn không ngon. Tần Nam Huyền liếc qua đồ Thượng Quan Hải Đường lấy ra, thản nhiên gật đầu nói: "Không sai, đây chính là loài cua ngươi nói. "Thượng Quan Hải Đường thấy Hoàng Dung đôi mắt to tròn ngập nước tò mò nhìn lũ cua này.
Lúc này nàng nhỏ nhẹ cười nói: "Nếu vị cô nương này thích, ta sẽ đưa hết cho ngươi."
Nghe vậy hai mắt Hoàng Dung sáng lên, nàng thi triển khinh công trở lại hậu viện lấy ra một cái chậu.
Để Thượng Quan Hải Đường đem mấy thứ này bỏ vào trong chậu.
Đồ người khác lấy ra, ngoài đ·i·ế·m chủ ra chỉ có thể tự mình cầm, những người khác đều không được tới gần. Hoàng Dung ngọt ngào cười với Thượng Quan Hải Đường nói: "Đa tạ tỷ tỷ."
Nghe Hoàng Dung nói, mọi người trừ Tần Nam Huyền đều vô cùng kinh ngạc nhìn vị công tử tuấn tú trước mắt. Không ngờ nàng lại là một cô nương.
Thượng Quan Hải Đường hứng thú nhìn Hoàng Dung: "Vị cô nương này, ngươi làm sao biết ta là nữ nhi?"
Nàng cũng không phủ nhận sự thật này, ngược lại còn phỏng đoán trong mắt Tiên Nhân đ·i·ế·m chủ, chút ngụy trang này của mình căn bản chẳng là gì. Nàng chỉ hơi hiếu kỳ làm sao Hoàng Dung biết được.
Hoàng Dung vẻ mặt vô tội nói: "Vừa rồi ta ngửi thấy, tr·ê·n người ngươi có mùi thơm thoang thoảng, ngửi một cái liền biết là con gái thôi mà." Thượng Quan Hải Đường giật giật mũi, cũng không ngửi thấy mùi gì.
Chỉ coi là khứu giác của Hoàng Dung linh mẫn.
Thượng Quan Hải Đường cung kính chắp tay với Tần Nam Huyền: "Thượng Quan Hải Đường bái kiến đ·i·ế·m chủ."
Tần Nam Huyền gật đầu, cũng không có gì ngạc nhiên.
Bất quá việc Thượng Quan Hải Đường giả nam trang ngược lại không giống như trong tivi, liếc mắt một cái là thấy. Nếu không phải cẩn thận phân biệt thì căn bản không nhìn ra.
Đám người cũng không còn quấn quýt vào chuyện này nữa.
Thượng Quan Hải Đường nhìn sáu cái bình còn lại, một chưởng đánh qua trực tiếp đập nát ba cái.
"Ba ba ba!"
Sau tiếng bình vỡ vang lên, đồ vật bên trong rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Một quả cầu ánh sáng màu trắng. Một cây roi da lóe ra lôi quang. Một miếng ngói.
«Nội lực năm năm của cao thủ võ lâm»: Nội lực năm năm của một cao thủ võ lâm vô danh nào đó, sau khi hấp thụ có thể trực tiếp có được năm năm nội lực...
«Roi Thiểm Điện Ngũ Liên»: Roi da phàm khí được luyện chế từ một thế giới tu chân nào đó, khi ngươi hô to: "Bóng tối bao trùm vạn vật, ta sẽ là ánh sáng cuối cùng trong bóng tối" thì roi sẽ đi kèm công kích bằng lôi điện. Áo nghĩa của roi thiểm điện ngũ liên nằm ở sự biến hóa.
«Một miếng ngói cũ nát»: Một miếng ngói cũ nát.
Tần Nam Huyền nhìn những thứ Thượng Quan Hải Đường lấy được, cũng không tệ.
Chỉ có điều hắn không ngờ mã đại sư roi thiểm điện ngũ liên lại yếu đến vậy, đoán chừng là trước đây thế giới kia áp chế nó phát huy. Thượng Quan Hải Đường vừa thấy roi da đã không rời mắt, có chút khó tin hỏi: "Đ·i·ế·m chủ, đó là cái gì?"
Tần Nam Huyền liếc mắt một cái, thản nhiên nói: "Đó là roi thiểm điện ngũ liên, khi sử dụng nếu như ngươi hô to: 'Bóng tối bao trùm vạn vật, ta sẽ là ánh sáng cuối cùng trong bóng tối', thì tr·ê·n roi sẽ có hiệu quả lôi điện."
"Cái gì? Lôi điện?"
Nghe Tần Nam Huyền nói, đám người đều kinh ngạc nhìn chiếc roi da. Vậy mà lại có thể triệu hồi lôi điện.
Dù là Chu Vô Thị hay Trương Tam Phong cũng không thể làm được.
Đây là thủ đoạn chỉ có tiên nhân trong truyền thuyết mới làm được, mà chiếc roi này lại có thể làm được. Trong lòng các nàng càng thêm khẳng định thân phận tiên nhân của Tần Nam Huyền.
Hơn nữa địa vị của hắn ở tiên giới hẳn là không thấp, dù sao tiên khí như này ở tiên giới cũng không nên thấy nhiều mới phải.
Sau khi Thượng Quan Hải Đường cầm roi da lên, lôi quang tr·ê·n roi liền biến mất, trông nó không khác gì một chiếc roi bình thường.
"Đ·i·ế·m chủ, ta có thể thử một chút trong đ·i·ế·m được không?"
Khi Thượng Quan Hải Đường đang chọn bình, liền thấy tr·ê·n kệ có treo một tấm bảng:
"Trong đ·i·ế·m cấm chỉ người chưa được sự cho phép của đ·i·ế·m chủ mà gây thương tổn cho người khác, người vi phạm nhẹ thì vĩnh viễn không được vào tiểu điếm, nặng thì sẽ bị t·r·ảm s·á·t tại chỗ. «Quyền giải thích thuộc về đ·i·ế·m chủ »."
Đây là đêm qua Tần Nam Huyền làm ra, nếu không thì mỗi lần có người đến hắn đều phải nhắc nhở một lần, thật là mệt mỏi. Sở dĩ Thượng Quan Hải Đường hỏi vậy là vì sợ mình tùy ý thử roi da, nếu bị đ·i·ế·m chủ phán định là có ý định gây tổn thương cho người khác, về sau lại không được vào tiểu điếm này thì thật đáng tiếc.
PS: Cầu hoa, vé tháng, đánh giá năm sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận