Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 309: Chu Vô Thị vào bình nhỏ cửa hàng, tống tuyết mở bình « canh một ».

Chương 309: Chu Vô Thị vào tiệm bình nhỏ, Tống Tuyết mở bình «canh một».
Tống Tuyết vẻ mặt kinh hãi đi đến trước cửa, đưa tay sờ thử, lại phát hiện không phải ảo ảnh mà là sự tồn tại chân thật. Nhất thời, nàng nhìn Tần Nam Huyền đầy vẻ khó tin, đoán xem rốt cuộc Tần Nam Huyền là ai, mà lại có năng lực thần kỳ đến vậy.
“Đúng rồi, tiệm chủ, bây giờ cha ta có thể cùng mọi người đi mở bình được không?” Hoa Mãn Lâu chợt nghĩ đến việc này, vội hỏi Tần Nam Huyền.
Tần Nam Huyền gật đầu nói: "Chuyện này đương nhiên là được rồi!"
Nghe vậy, Hoa Mãn Lâu trên mặt lộ ra một tia vui mừng, lập tức nói với Hoa Như Lệnh: "Cha, người mau đi dặn dò một chút, chúng ta phải đi một thời gian, lát nữa chúng ta sẽ đến."
Hoa Như Lệnh cứ thế mờ mịt bị Hoa Mãn Lâu kéo đi ra ngoài, sau khi dặn dò người hầu một vài việc thì liền lập tức chuẩn bị trở lại để theo Tần Nam Huyền đến Lạc Dương mở bình. Tần Nam Huyền lại bảo Vệ Trinh Trinh và Yêu Nguyệt cứ đi trước.
Yêu Nguyệt và những người khác dùng nội lực nâng đồ trên bàn hướng về phía tiệm bình nhỏ mà đi…
Ngoài đường phố, Chu Vô Thị và Thượng Quan Hải Đường từ từ đi về phía tiệm bình nhỏ, nếu hôm nay tiệm bình nhỏ vẫn chưa mở cửa, thì Chu Vô Thị sẽ rời đi, dù là hắn thành chủ Hộ Long Sơn Trang hay vì kế hoạch của hắn, cũng không thể rời khỏi kinh thành quá lâu.
Tần Nam Huyền quay đầu, nhìn Tống Tuyết, nhẹ giọng hỏi: “Ngươi thu dọn đồ xong chưa?”
Nghe Tần Nam Huyền nói, Tống Tuyết vẫn còn hơi ngơ ngác gật đầu: "Đồ đạc của ta đã thu thập xong rồi.”
“Ừ, vậy qua đó thôi, cơ duyên ngươi muốn đang ở bên trong.”
Lúc này, Tống Tuyết mới hồi phục tinh thần, nhìn Tần Nam Huyền thật sâu một cái, rồi trực tiếp bước qua Cánh Cửa Thần Kỳ. Ngược lại, hắn muốn g·iết mình chỉ cần thổi bụi, hà tất phải làm phiền toái như vậy, để mình đi xem cơ duyên của hắn rốt cuộc là gì. Đợi khi Hoa Như Lệnh dặn dò xong việc, hắn cũng tỉnh táo lại, nhất thời trong mắt lóe lên ánh sáng rực rỡ, không ngờ mình lại vẫn có cơ duyên này, trách không được Lâu nhi tôn kính tiệm chủ đến thế, thì ra tiệm chủ là thần tiên trên trời. Theo Hoa Như Lệnh, cũng chỉ có thần tiên trên trời mới có những thủ đoạn như vậy.
Hoa Mãn Lâu quay đầu nhìn Lục Tiểu Phụng hỏi: “Lục Tiểu Kê, ngươi có muốn đi cùng không?”
Lục Tiểu Phụng cười bỉ ổi lắc đầu nói: “Tạm thời không đi, ta muốn đi tìm Tây Môn Xuy Tuyết, đến lúc đó cùng nhau qua đây mở bình sau.”
Hoa Mãn Lâu gật đầu: “Cha, chúng ta đi thôi.”
Nghe Hoa Mãn Lâu nói, Hoa Như Lệnh có chút thận trọng bước qua Cánh Cửa Thần Kỳ, lập tức cảm thấy mình đến một nơi khác. Lúc này tò mò quan sát xung quanh, lại phát hiện bên trong rất đơn giản, ngoài mấy món đồ cổ quái ra thì không thấy bất cứ thứ gì đặc biệt. Hoa Mãn Lâu cũng đã đi vào, cuối cùng là Tần Nam Huyền, sau khi vào thì Tần Nam Huyền phất tay, Cánh Cửa Thần Kỳ lập tức biến mất.
Đạp Tuyết Tầm Mai và gấu trúc con non cảm nhận được khí tức của Tần Nam Huyền xuất hiện, nhất thời không thèm chơi với Khúc Phi Yên nữa mà hấp tấp chạy đến bên chân Tần Nam Huyền, không ngừng làm nũng.
Tần Nam Huyền có chút buồn cười xoa đầu chúng, cùng chúng chơi đùa một hồi, sau đó tâm niệm vừa động, cửa phòng trong tiệm bình nhỏ trong nháy mắt mở ra.
Ngoài cửa hai bóng người đang chuẩn bị xoay người rời đi.
Nghe thấy tiếng mở cửa lập tức quay đầu lại, liền thấy trong tiệm bình nhỏ có nhiều người, Chu Vô Thị trong lòng nhất thời có chút nghi hoặc, vừa nãy hắn ở ngoài cửa nghe một lúc, cũng không nghe thấy bất cứ động tĩnh nào, thậm chí hắn còn ngầm dùng nội lực muốn mở cửa phòng, nhưng tất cả nội lực như trâu xuống bùn, chìm nghỉm không tiếng động, ngay cả gợn sóng nhỏ cũng không có. Hắn còn phát hiện những người bên trong mình đều quen biết, Di Hoa Cung Yêu Nguyệt và Liên Tinh hai vị cung chủ, đại phú hào của Đại Minh Hoa Như Lệnh và cả con hắn là Hoa Mãn Lâu. Trong lòng có chút khó hiểu, lúc này phụ tử nhà họ Hoa chẳng phải chắc là vẫn đang ở Dư Hàng chúc thọ sao? Tại sao đột nhiên xuất hiện ở đây. Thượng Quan Hải Đường thấy cửa tiệm bình nhỏ mở ra, vui vẻ nói với Chu Vô Thị: “Nghĩa phụ, tiệm mở rồi, chúng ta mau vào thôi.”
Mọi người trong tiệm bình nhỏ chỉ nhìn Chu Vô Thị một cái rồi không thèm để ý tới hắn nữa. Yêu Nguyệt và những người khác tự nhiên cũng nhận ra Chu Vô Thị đến, chỉ gật đầu chào hỏi, sau đó lại hướng sự chú ý tới Tống Tuyết đang chuẩn bị mở bình, vừa rồi Vệ Trinh Trinh đã nói qua quy tắc, Tống Tuyết cũng đã trả tiền và chọn xong bình.
Phất tay hướng về cái bình đầu tiên mà đập.
"Ba!"
Theo một tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng màu tím rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung.
"Thế mà là quả cầu ánh sáng màu tím, xem ra vận may của nàng không tệ!”
“Không biết quả cầu ánh sáng màu tím này là kỹ năng hay là chiêu thức võ học.”
Hoàng Dung, Bạch Uyển Nhi và Liên Tinh sau khi chứng kiến Tống Tuyết mở quả cầu đầu tiên lại ra quả cầu ánh sáng màu tím, nhất thời ở một bên nghị luận. Tống Tuyết và Hoa Như Lệnh nghe vậy vẻ mặt ngơ ngác, bọn họ đang nói cái gì vậy, sao mình chẳng hiểu gì hết.
Tống Tuyết vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía Tần Nam Huyền.
«Truyền tống»: Kỹ năng thần kỳ đến từ một không gian liên minh nào đó, thiết lập một điểm đánh dấu thành mục tiêu, ba giây sau có thể truyền tống đến bên cạnh điểm đánh dấu, tối đa thiết lập hai điểm đánh dấu, thời gian cold-down 24h.
Cảm nhận được ánh mắt của Tống Tuyết, Tần Nam Huyền nhìn vật nàng vừa mở được, chậm rãi nói: “Không tệ, một kỹ năng, có thể mang ngươi truyền tống từ chỗ này đến chỗ khác, tương tự năng lực Cánh Cửa Thần Kỳ, nhưng nhất định phải là địa điểm ngươi đã đánh dấu, hơn nữa chỉ có thể đánh dấu hai nơi, nếu muốn vượt quá thì phải lựa chọn một nơi bị mất hiệu lực, khi sử dụng cần một hơi thời gian,” “Phải đợi mười hai canh giờ mới có thể sử dụng lần thứ hai.”
“Cái gì! !”
Nghe Tần Nam Huyền nói, mọi người đều kinh hãi nhìn quả cầu ánh sáng màu tím, có kỹ năng này, mặc kệ ở đâu đều có thể trực tiếp truyền tống về, cũng không sợ bỏ lỡ thời gian mở bình, hơn nữa chỉ cần một hơi thời gian, khi gặp phải kẻ địch đánh không lại, cũng có thể trực tiếp truyền tống đi.
“Ps: Cảm tạ chư vị xem quan đại đại hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt! «?»ω?» cảm tạ 1333 5 đại ca vé tháng! ! ! .”
Bạn cần đăng nhập để bình luận