Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 770: Bầu trời tối đen mời nhắm mắt, Lang Nhân mời sát nhân! ! Cuộc sống an nhàn! ! (canh tư )

Chương 770: Bầu trời tối đen mời nhắm mắt, Người sói mời s.á.t nhân! ! Cuộc sống an nhàn! ! (canh tư)
Bên kia, cửa hàng Bình nhỏ. Lúc này mọi người đã ăn xong cơm tối, đang ở nằm trên ghế nghỉ ngơi. Lúc này Loan Loan cùng Phó Quân Tường như hiến vật quý, đi tới bên người Tần Nam Huyền. Nhìn Tần Nam Huyền đang ngẩn người nhìn bầu trời đêm, Loan Loan hướng Phó Quân Tường nháy mắt. Phó Quân Tường gật đầu, sau đó quay đầu khẽ mở miệng nói với Tần Nam Huyền: "Huyền ca ca, chúng ta cùng nhau chơi Người sói s.á.t nha!"
Nghe Phó Quân Tường nói, Tần Nam Huyền thu hồi ánh mắt ngắm sao, nhìn sang Phó Quân Tường đáng yêu, thấy nàng đang mong chờ nhìn mình. Trong ánh mắt mong chờ của nàng, Tần Nam Huyền chậm rãi gật đầu. Loan Loan và Phó Quân Tường nhất thời mừng rỡ, hai người vỗ tay hoan nghênh, rồi vội vàng gọi mọi người lại, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Loan Loan.
"Trò Người sói s.á.t này có thể chơi cùng nhau, nếu ai không muốn," có thể đi làm việc khác. Loan Loan chỉ vào chiếc hộp trong tay mình, nói câu sau cùng, ánh mắt cũng hướng Sư Phi Huyên và Ngôn Tĩnh Am nhìn.
Sư Phi Huyên thần sắc không thay đổi, thản nhiên như thường nhìn Loan Loan. "Nếu Loan Loan sư tỷ muốn chơi," vậy chúng ta cùng chơi thôi."
Loan Loan thấy Sư Phi Huyên không đi, nhất thời bĩu môi, rồi phát thẻ thân phận cho mọi người, miệng không ngừng giới thiệu quy tắc trò chơi. "Trong trò chơi này có nhiều loại thẻ căn cước," Người sói, Nữ vu, dân làng, tiên tri...""Ngoại trừ Người sói, thân phận mỗi người chỉ mình biết, năng lực của từng thân phận đều viết trên giấy." "Ban đêm, mọi người sẽ mở mắt theo trình tự riêng, người có năng lực có thể sử dụng năng lực hoặc không, có thể để dành. Đến lúc muốn dùng thì dùng," Người sói thì cần đồng lòng chọn một người để s.á.t hại.""Ban ngày, tức khi mở mắt, Người sói cố gắng che giấu thân phận, dân thường và thần chức phân tích xem ai là Người sói, chọn người mà mình nghi ngờ, người nhiều phiếu nhất sẽ bị loại, đồng thời sẽ tiết lộ thân phận, nếu có năng lực đặc biệt," thì có thể dùng năng lực.""Nếu dân làng hoặc thần chức chết hết, Người sói thắng, nếu Người sói chết hết," thì dân làng thắng.
Nghe Loan Loan nói, mọi người bừng tỉnh gật đầu, Tiểu Long Nữ thấy mọi người gật đầu cũng ngơ ngác gật đầu theo. Tần Nam Huyền buồn cười xoa đầu nàng, cô nàng chắc chẳng hiểu gì. Lúc này Loan Loan tinh quái nháy mắt với Hoàng Dung, Hoàng Dung hiểu ý, hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, có muốn thưởng cho người thắng không?"
Nghe Hoàng Dung nói, Tần Nam Huyền mới hiểu, ra là đang đợi mình ở đây! Đúng là, chơi không mà không có thưởng thì cũng không có gì hay ho. Tần Nam Huyền trầm ngâm một hồi, chậm rãi nói: "Vậy đi, đội nào thắng cuối cùng, người có công lớn nhất," thưởng một cái này!" Tần Nam Huyền giơ tay, một trái Ác Quỷ hiện lên trong không trung.
"Trái Ác Quỷ!!!" Vẻ mặt mọi người đều hớn hở, không ngờ điếm chủ lại lấy trái Ác Quỷ ra làm phần thưởng. Loan Loan càng phấn khích, trái Ác Quỷ, dễ như trở bàn tay.
"Chuẩn bị xong chưa?! Chuẩn bị xong chưa?!" "Chuẩn bị xong thì (C cf B) bắt đầu."
Nghe giọng nói có chút nôn nóng của Loan Loan, Hoàng Dung chậm rãi nói: "Chơi thì chơi, đùa thì đùa, đến lúc đó đừng có mà báo tư thù."
Nghe Hoàng Dung nói, ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn sang Yêu Nguyệt. Vì trong số bọn họ, chỉ có Yêu Nguyệt tu vi là cao nhất, nếu đến lúc đó Yêu Nguyệt gây khó dễ thì bọn họ thảm. Yêu Nguyệt nhìn ánh mắt của các nàng, lạnh nhạt nói: "Yên tâm đi! Chẳng qua là chơi thôi mà," bổn cung chủ đâu dễ nổi giận vậy!"
Vì trò chơi này còn cần một người làm quan tòa, nên Tần Nam Huyền đảm nhận. Mọi người xác định xong thân phận, Tần Nam Huyền mới tản mạn nói: "Bầu trời tối đen mời nhắm mắt, Người sói mời mở mắt." "Người sói mời s.á.t nhân. Người sói mời nhắm mắt."
Chưa đến một phút, Yêu Nguyệt đã bị loại đầu tiên, sắc mặt nàng có chút âm trầm. Không ngờ lại bị các nàng loại đầu tiên. Cảm nhận ánh mắt u oán của Yêu Nguyệt, Hoàng Dung cười châm chọc: "Nguyệt tỷ tỷ, mới nói xong, chơi game nha," tỷ sẽ không báo tư thù đâu a."
Yêu Nguyệt lộ ý cười nhạt: "Yên tâm, ta chắc chắn không báo tư thù."
Trò chơi tiếp tục, mọi người dần đắm chìm vào trò chơi này, không còn quan tâm đối phương có phải là tỷ muội, hay sư tỷ sư muội, cứ hễ là đối tượng nghi ngờ thì thôi! Cứ thế mà loại thôi! Thậm chí lúc tranh cãi còn hơi kích động, không hề giống Tiên Thiên Cảnh Giới hay cường giả cảnh giới tông sư. Tần Nam Huyền nhìn các nàng đang chăm chú tranh cãi, hài lòng mỉm cười.
Cuộc sống tuy bình thường, nhưng cuộc sống bình thường mà làm những việc bình thường, có những khoảnh khắc sẽ sinh ra những tia lửa không tầm thường, làm cuộc sống bình thường trở nên không bình thường, khiến người ta khắc sâu vào ký ức...
Sáng sớm, ngoài trời mưa phùn lất phất, rơi trên mái nhà, nước mưa theo mái ngói trượt xuống, nhỏ giọt trên mặt đất đầy vũng nước, tạo thành từng gợn sóng. Vệ Trinh Trinh đã dậy làm điểm tâm trong bếp, gấu trúc con non vẻ mặt tò mò đứng dưới mái hiên, đưa móng vuốt đón những giọt mưa rơi xuống. Đạp Tuyết Tầm Mai thì an tĩnh nằm trong nhà nhỏ của mình, đôi mắt to tròn sáng ngời, xuyên qua cửa sổ ngắm mưa ngoài trời, như một tiểu thư khuê các. Có thể đạt tới vịt và Ngốc Ngốc Thú thì đang vui vẻ chơi đùa dưới mưa ở hậu viện, mỗi khi trời mưa là thời gian chúng thích thú nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận