Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 120: Huyễn Ma Thân Pháp, tương lai ký ức toái phiến « canh hai ».

Chương 120: Huyễn Ma Thân pháp, mảnh vỡ ký ức tương lai « canh hai ».
Mấy cái này dùng để truyền bá tin đồn thì vẫn dùng được.
Ngọc Nương nhìn năm cái bình còn lại, trực tiếp tung chưởng đánh tới.
"Bốp bốp bốp bùm bùm!"
Năm tiếng bình vỡ vang lên, đồ vật bên trong cũng lần lượt rơi ra. Một quả cầu ánh sáng màu tím, một mảnh vỡ lờ mờ tản ra ánh sáng nhàn nhạt, một cái bát sứt mẻ, một tấm bùa và một quả táo đỏ rực.
«Huyễn Ma Thân pháp»: Đây là thân pháp do Tà Vương Thạch Chi Hiên kết hợp võ học của Hoa Gian phái và Bổ Thiên Đạo, thêm vào võ công của Phật Môn mà sáng tạo nên. Đây là một loại thân pháp biến ảo vô thường, đạt đến trình độ cao minh cực điểm.
«Mảnh vỡ ký ức tương lai»: Sau khi sử dụng có thể quan sát được ký ức của mình ở một giai đoạn nào đó trong tương lai.
«Bát ăn xin của Vương Nhị mặt rỗ»: Dựa trên kinh nghiệm ăn xin nhiều năm của Vương Nhị mặt rỗ mà nói, chỉ cần bát càng vỡ, xin được tiền sẽ càng nhiều.
«Định thân phù»: Đến từ một thế giới cương thi nào đó, do một người gọi là Cửu Thúc đạo pháp đại thành vẽ ra, có thể định trụ người khác. Người thực lực càng mạnh thì thời gian định thân càng ngắn, thời gian ngắn nhất là một hơi thở. Sử dụng một lần sẽ mất đi hiệu lực.
«Quả táo»: Đây không phải là một quả táo bình thường, đây là quả táo đã từng rơi trúng đầu Newton.
Nhìn những món đồ cổ quái này rơi ra, Ngọc Nương có chút đau đầu nhìn Tần Nam Huyền, nói: "Điếm chủ, có thể phiền ngươi giới thiệu một chút không?"
Tần Nam Huyền gật đầu.
Nhìn thoáng qua đồ đạc mà Ngọc Nương đã khui ra, lạnh nhạt nói: "Quả cầu ánh sáng màu tím này là khinh công Huyễn Ma Thân pháp do Tà Vương Thạch Chi Hiên sáng tạo."
Nghe Tần Nam Huyền nói, trong mắt Ngọc Nương tràn đầy vẻ kinh ngạc: "Điếm chủ, ngươi nói là Tà Vương Thạch Chi Hiên, một trong Ma Môn Bát Đại Cao Thủ?"
Tần Nam Huyền gật đầu, lạnh nhạt đáp: "Không sai, chính là hắn."
Ngọc Nương có chút vui mừng nhìn quả cầu ánh sáng màu tím trước mắt, không chút do dự hấp thu nó. Công pháp của Tà Vương Thạch Chi Hiên không biết cao minh hơn công pháp nàng đang học gấp bao nhiêu lần.
Sau khi Ngọc Nương hấp thu xong quả cầu ánh sáng màu tím, trong đầu nàng hiện lên phương thức tu luyện và bí quyết sử dụng Huyễn Ma Thân pháp. Chỉ cần tâm niệm vừa động, nàng đã có thể thi triển Huyễn Ma Thân pháp.
Tần Nam Huyền tiếp tục nói: "Kia là một mảnh vỡ ký ức tương lai, sau khi sử dụng có thể thấy một đoạn cuộc sống nào đó trong tương lai của mình."
Nghe vậy, sắc mặt Đông Phương Bất Bại biến đổi, trước đó Nghi Lâm cũng suýt nữa tẩu hỏa nhập ma vì xem mảnh vỡ tương lai.
Giờ Ngọc Nương lại tiếp tục?
Ngọc Nương vừa nghe có thể xem được ký ức tương lai của mình thì tò mò muốn dùng ngay.
Tần Nam Huyền lên tiếng nhắc nhở: "Xin nhắc ngươi một điều, tương lai có thể không tốt đẹp như ngươi nghĩ đâu."
Nghe vậy, Ngọc Nương vẫn không chút do dự sử dụng mảnh vỡ ký ức.
Đông Phương Bất Bại thấy Ngọc Nương như trúng tà, ngây người tại chỗ, mặt lúc xanh lúc trắng. Sắc mặt thay đổi còn nhanh hơn cả lật sách.
"Hô ~" Ngọc Nương tỉnh táo lại, vẻ mặt áy náy nhìn Đông Phương Bất Bại: "Xin lỗi, giáo chủ!"
Đông Phương Bất Bại vẻ mặt mờ mịt nhìn Ngọc Nương nói xin lỗi, tại sao lại đột nhiên nói xin lỗi.
Tần Nam Huyền lại biết chuyện gì đã xảy ra.
Ngọc Nương thấy nàng vì tình yêu phản bội Đông Phương Bất Bại, bỏ thuốc độc vào đồ ăn của Đông Phương Bất Bại. Đông Phương Bất Bại giả vờ trúng độc. Ngọc Nương nhân cơ hội chạy ra ngoài, cùng Tôn Kiếm của Tung Sơn phái cho rằng Đông Phương Bất Bại đã chết.
Ngọc Nương thú nhận với Tôn Kiếm, nhưng Tôn Kiếm vốn không nhắm vào Ngọc Nương, mà chỉ muốn lợi dụng Ngọc Nương giúp Tung Sơn phái diệt trừ Đông Phương Bất Bại.
Lúc này, Đông Phương Bất Bại xông ra, định trụ Tôn Kiếm, để Ngọc Nương tự tay giết kẻ phụ tình, y có thể tha thứ cho nàng. Đến lúc này Ngọc Nương vẫn còn hoảng loạn, không thể tin Tôn Kiếm xem nàng là một quân cờ, tự sát mà chết. Tôn Kiếm vì bảo mạng, nói ra nguyện ý đầu nhập Nhật Nguyệt Thần Giáo.
Đông Phương Bất Bại vì báo thù cho Ngọc Nương, đã giết Tôn Kiếm.
Khi Ngọc Nương thấy cảnh này, chỉ cảm thấy mình thực sự rất có lỗi với giáo chủ. Tôn Kiếm rõ ràng có mưu đồ như vậy mà mình lại tin.
Trong lòng âm thầm quyết định, sau này chỉ cần gặp ai tên Tôn Kiếm thì sẽ giết trước đã, chắc chắn không sai.
Chân núi Nhật Nguyệt Thần Giáo, Tôn Kiếm đã cải trang đột nhiên rùng mình một cái, cảm giác như bị ai để ý. Hắn nhìn xung quanh nhưng không phát hiện điều gì bất thường, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nghĩ đến việc mình sắp thực hiện kế hoạch giết Đông Phương Bất Bại để dương danh lập vạn, trong lòng lại cảm thấy hưng phấn.
Hắn đã hỏi rõ về Ngọc Nương bên cạnh Đông Phương Bất Bại, đó là một kẻ ngốc dễ gạt, đến lúc đó, với thủ đoạn của mình còn không xoay nàng như chong chóng.
Tôn Kiếm không hề biết, lần này kế hoạch sẽ làm hắn mất mạng.
Sau khi ổn định tâm tình, Ngọc Nương quay đầu cảm kích nhìn Tần Nam Huyền, nói: "Cảm ơn điếm chủ, đã cho ta thấy được tương lai, cũng xin điếm chủ tiếp tục."
"Bát vỡ thì không có tác dụng gì."
Tần Nam Huyền lắc đầu, trực tiếp lướt qua cái bát vỡ kia, chỉ vào tấm bùa đang lơ lửng giữa không trung, nói: "Đây là một tấm định thân phù, dán lên thì người đó sẽ không thể động đậy, người bị định thân thực lực càng mạnh thì thời gian càng ngắn, thực lực càng yếu thì thời gian càng lâu. Thời gian định thân ngắn nhất là một hơi thở, chỉ có thể dùng một lần."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Đông Phương Bất Bại và Ngọc Nương đều lộ vẻ kinh ngạc. Tấm bùa này có thể nói là một vật làm thay đổi chiến cuộc.
Hai người cảnh giới tương đương giao chiến, nếu một trong hai người đột nhiên bị định trụ một hơi thở, chẳng phải sẽ như thịt nằm trên thớt, mặc người chém giết hay sao. Tần Nam Huyền nhìn quả táo cuối cùng giới thiệu: "Đây là một quả táo, hương vị cũng không tệ."
Đến đây, bình của Ngọc Nương đã khui hết.
Sau khi nhìn thấy tương lai của mình, Ngọc Nương có chút coi thường cái gọi là Danh Môn Chính Phái. Ngược lại nàng càng thêm trung thành với Đông Phương Bất Bại.
Nàng giao lại kèn đồng nhỏ và một thẻ lương thực cho Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại dù không biết Ngọc Nương đã thấy gì mà lại thay đổi lớn như vậy.
Nhưng nàng biết nếu Ngọc Nương không giao mấy thứ này lên, rất có thể nàng sẽ chọn tiêu diệt Ngọc Nương. Nhưng may mắn thay, mọi chuyện đều đang phát triển theo hướng tốt đẹp.
Không lâu sau khi Đông Phương Bất Bại rời đi.
Một nam tử mặc bạch sam, tay phe phẩy cây quạt, nhìn tiệm đồ cổ đơn sơ trước mặt, trong lòng có chút nghi hoặc.
Một cái tiệm đồ cổ nhỏ bé như vậy, lại có thể khui ra những thứ mang sát khí lớn và giúp đột phá cảnh giới tông sư sao? Còn cả những tin đồn gần đây ở Lạc Dương nữa, cho dù những thứ này là do nàng điều tra ra, nhưng chính bản thân nàng cũng không thể tin được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận