Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1149: Lục Tiểu Phụng mặc áo tắm! Đáng tiếc là phái nữ! K 88 xuất hiện! ! ! (canh một )

Chương 1149: Lục Tiểu Phụng mặc đồ bơi! Đáng tiếc lại là đồ nữ! K 88 xuất hiện! ! ! (canh một) Ai ngờ, vừa mới vào thì xảy ra chuyện ngay, Lục Tiểu Phụng cảm giác cơ thể truyền đến một cảm giác khác lạ, giống như là mặc một bộ quần áo bó vậy, sắc mặt trong nháy mắt đen lại.
Ngọa Tào! Không thể nào! Lục Tiểu Phụng cảm thấy mình sắp điên mất, mình lại cứ như vậy mặc đồ bơi sao? ! Nhưng tại sao lại là đồ bơi nữ! ! ! Hắn mở to mắt vẻ mặt khó tin nhìn Tần Nam Huyền.
"Kia là một bộ đồ bơi, bình thường thì chỉ mặc khi đi bơi thôi." Tần Nam Huyền vẻ mặt kỳ quái nhìn Lục Tiểu Phụng: "Bất quá bộ y phục kia thuộc dạng trang bị, sau khi mặc sẽ giúp bản thân tăng lên một cảnh giới nhỏ."
Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, sắc mặt Lục Tiểu Phụng nhất thời trắng bệch, quả nhiên không sai như dự đoán, mình mặc đồ nữ, nhưng mà còn tốt trừ đ·i·ế·m chủ ra thì không có ai biết. Lục Tiểu Phụng ném ánh mắt cầu khẩn về phía Tần Nam Huyền, ý bảo hắn đừng tiết lộ chuyện này ra ngoài.
Tần Nam Huyền dùng ánh mắt ra hiệu hắn yên tâm, mình kín miệng thế này, làm sao mà lộ chuyện này ra được. Lục Tiểu Phụng lúc này mới yên tâm, sau đó thu dọn đồ đạc mình lấy ra, quay sang Hoa Mãn Lâu nói: "Lão Hoa, đến lượt ngươi."
Hoa Mãn Lâu gật đầu, phe phẩy quạt trong tay đi đến trước bàn mở bình, chờ Tần Nam Huyền chuyển bình từ trên kệ xuống. Lúc này mới chậm rãi đánh vào chiếc bình đầu tiên.
"Ba!" Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng màu tím rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Thấy mình mở ra được quả cầu ánh sáng màu tím đầu tiên, trên mặt Hoa Mãn Lâu lộ ra một nụ cười thản nhiên, nhìn Tần Nam Huyền bằng ánh mắt hỏi han.
«Ảo thuật Shiranui»: Đến từ thế giới Ninja nào đó, cần kết hợp với Sharingan (tài năng) mới có thể phát động nhẫn thuật, người trúng thuật sẽ ở trong ảo ảnh cảm thấy cơ thể bị ngọn lửa thiêu đốt đau đớn, thân thể ngoài đời cũng sẽ sản sinh đau đớn.
"Cũng không tệ, ảo thuật đấy." Tần Nam Huyền nhìn Hoa Mãn Lâu mở được quả cầu ánh sáng màu tím, khẽ cười nhạt nói: "Ảo thuật này tên là ảo thuật Shiranui."
"Một khi trúng phải ảo thuật này sẽ cảm giác giống như bị liệt Hỏa Phần thiêu đốt vậy, thân thể ngoài đời cũng sẽ bị tổn hại."
Nghe được mình mở ra là một môn nhẫn thuật, Hoa Mãn Lâu tỏ vẻ mừng rỡ trên mặt, hắn đối với mấy nhẫn thuật này vẫn rất tò mò, dù sao trước đây hắn cũng chưa từng tu luyện loại nhẫn thuật này. Hoa Mãn Lâu bắt đầu hấp thụ quả cầu ánh sáng màu tím trước mặt, cùng với việc quả cầu ánh sáng bị hấp thụ, các thông tin liên quan đến phương pháp tu luyện ảo thuật Shiranui, cùng với hiệu quả thi triển đều hiện lên trong đầu hắn.
Trên mặt Hoa Mãn Lâu hiện lên vẻ cảm thán, nhẫn thuật này tuy không mạnh mẽ như võ học của bọn họ, nhưng lại thật khó lòng phòng bị. Nếu lần đầu tiên gặp phải nhẫn thuật, rất nhiều người sẽ không kịp phản ứng, không có biện pháp chống đỡ. Sau khi Hoa Mãn Lâu cảm thán xong, hồi phục tinh thần lại, phất tay đánh vào chiếc bình thứ hai.
"Ba!" Theo tiếng bình vỡ vang lên, một người bé bằng bàn tay rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
"đ·i·ế·m chủ, đây là ta mở ra người sao? !" Hoa Mãn Lâu thấy con búp bê nhỏ này sống động như thật, lập tức nhíu mày, dù biết trong đây có thể mở ra người, nhưng lúc thật sự mở ra người thì trong lòng hắn vẫn hơi gợn.
«K 88»: Đến từ thế giới khoa kỹ nào đó, là người máy chiến đấu hình người công nghệ cao, có thể chuyển đổi nhiều hình thái, biết suy tính, biết nghi vấn mệnh lệnh của người khác, khát vọng tự do, tiến tới muốn trở thành người, luôn tin tưởng vững chắc người máy cũng cần tự do. Bất quá qua hệ thống tối ưu hóa, hắn sẽ không nghi vấn mệnh lệnh của người sử dụng, biết Hỏa Diễm đao sóng khí và tuyệt học tứ lạng bạt thiên cân, đồng thời trang bị song đao. Cá tính lạnh lùng, thích truy cầu tự do, trọng nghĩa khí giang hồ.
Khi Tần Nam Huyền thấy phần giới thiệu của con búp bê nhỏ này, trong đầu chợt hiện lên một câu nói kinh điển.
Nếu người là do Thượng Đế tạo ra, người máy là do người tạo ra; vậy người có thể hoài nghi Thượng Đế, vì sao người máy lại không thể hoài nghi người? Không thể không nói câu này quả thực rất triết lý, bất quá cuối cùng vẫn không thể thành thứ mà hắn muốn trở thành.
"Đây không phải người, đây là người máy."
"Hơn nữa người máy này thông minh hơn các người máy khác, lại càng hiểu tính người."
"Người máy, giống như thật là người máy sao? !" Nghe Tần Nam Huyền nói búp bê nhỏ trước mặt là người máy, Hoa Mãn Lâu thở phào nhẹ nhõm đồng thời, tò mò đánh giá búp bê nhỏ này. Búp bê nhỏ này trông không khác gì người thật, căn bản không nhìn ra bất kỳ khác biệt nào. Vừa quan sát con búp bê nhỏ trước mắt, vừa lên tiếng hỏi: "Chủ, vậy dùng cái này như nào? !"
"Ngươi chỉ cần lấy nó xuống là được."
Nghe Tần Nam Huyền nói xong, Hoa Mãn Lâu đưa tay cầm con búp bê nhỏ xuống, sau đó trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, K 88 trong nháy mắt khôi phục về dáng vẻ ban đầu. Về vẻ bề ngoài, Hoa Mãn Lâu không nhìn ra bất kỳ điều gì khác thường, nhưng hắn kiểm tra K 88 kỹ một chút, liền phát hiện chỗ khác biệt của hắn với người thường, đó là không có bất kỳ nhịp tim nào, giống với các người máy khác trong nhà.
Một lát sau, K 88 chậm rãi mở hai mắt ra, trong ánh mắt lóe lên vẻ nhân tính hóa, cung kính thi lễ về phía Hoa Mãn Lâu.
"Lão gia!"
Hệ thống chỉ ưu hóa để hắn không phản bội, nhưng cũng không (tiền dạ tốt) cải biến những thứ khác, K 88 theo bản năng vẫn nghĩ bản thân là người, nên khi xưng hô Hoa Mãn Lâu là lão gia, mà không phải chủ nhân.
"Ừm."
Hoa Mãn Lâu vẻ mặt hài lòng nhìn K 88 trước mắt, cũng không hề để ý cách xưng hô của hắn. Người máy này nhìn còn dễ coi hơn người máy nhà mình nhiều, chỉ là sắc mặt có chút lạnh lùng, giống như ai đó thiếu tiền hắn chưa trả vậy.
"Ngươi đứng một bên chờ xem."
Nghe Hoa Mãn Lâu dặn dò xong, K 88 im lặng đi sang một bên chờ. Hoa Mãn Lâu lại phất tay đánh vào chiếc bình thứ ba.
"Ba!"
Theo một tiếng vang nhỏ, bình vỡ tan, một quyển sách rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
PS: Cảm tạ chư vị xem quan đại đại đã tặng hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt! ! ! (?? ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận