Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 719: Bị khiếp sợ đám người! ! Có thể vây khốn Phá Toái Hư Không cảnh giới cường giả Pháp Bảo! ! (ba canh )

"Chương 719: Bị khiếp sợ bởi đám người! ! Có thể vây khốn cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không bằng pháp bảo! ! (ba canh)"
"Là Huyết Bồ Đề."
Tần Nam Huyền liếc nhìn đồ vật Hoa Mãn Lâu vừa mở ra, khẽ nói: "Chỉ có điều Huyết Bồ Đề này hiệu quả tốt hơn trước, có thể trực tiếp tăng thêm ba mươi năm nội lực."
"Cái gì?! "
"Ba mươi năm nội lực?!!"
Mọi người nghe vậy, vẻ mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.
Lục Tiểu Phụng đứng bên cạnh càng không hiểu vì sao bỗng cảm thấy khóe mắt hơi cay.
Tây Môn Xuy Tuyết nhìn hắn một cái, quan tâm hỏi: "Lục Tiểu Phụng, ngươi không sao chứ?!"
"Không có gì!! Chỉ là cảm thấy như có quả phật thủ rơi vào mắt, hơi cay một chút."
Lục Tiểu Phụng cố gượng cười, nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
Tây Môn Xuy Tuyết mặt lạnh tanh cũng thoáng lộ ra chút đồng cảm, đúng là quá thảm, cũng may mình chỉ mới mở bình lần thứ hai.
Quách Cự Hiệp và Vô Tình thì bị mấy chữ "Ba mươi năm" làm cho bối rối, ba mươi năm?! Mình phải tu luyện bao lâu mới có thể có được ba mươi năm nội lực chứ! Cho dù là mở bình, vận khí tốt ít nhất cũng phải hai lần mới có, vậy mà lần này mở ra được luôn sao?
Hoa Mãn Lâu có chút kích động cầm Huyết Bồ Đề lên, rồi nuốt vào trước ánh mắt ngưỡng mộ pha lẫn ghen tỵ của mọi người. Huyết Bồ Đề trong nháy mắt hóa thành dòng năng lượng tinh thuần tràn vào toàn thân Hoa Mãn Lâu. Mọi người thấy trên người Hoa Mãn Lâu, lập tức bùng phát một luồng khí thế mạnh mẽ khuếch tán ra xung quanh. Một luồng năng lượng vô hình phá vỡ lao ra ngoài, tóc và quần áo trên người tung bay. Tần Nam Huyền phất tay làm tan đi cơn sóng năng lượng này, nếu không tản đi thì có lẽ cả thành Lạc Dương sẽ bị vạ lây.
Sau đó mọi người thấy cảnh giới của Hoa Mãn Lâu tăng vù vù. Cảnh giới tông sư trung kỳ, cảnh giới tông sư đỉnh phong... Trực tiếp phá đến cảnh giới Đại Tông Sư đỉnh cao mới dừng lại. Không phải không thể tiếp tục đột phá mà là không thể, vì để đột phá đến Thiên Nhân cảnh giới, nhất định phải cảm ngộ được ý cảnh. Hoa Mãn Lâu lại không lĩnh ngộ ý cảnh nào, mà là bị nội lực mạnh mẽ đẩy đến cảnh giới Đại Tông Sư đỉnh phong. Vì vậy, dù hắn hiện có nội lực của Đại Tông Sư đỉnh cao, nhưng nếu gặp phải loại người lĩnh ngộ kiếm ý như Tây Môn Xuy Tuyết thì cũng chỉ ngang tài ngang sức.
Dù vậy, vẻ ngưỡng mộ trên mặt mọi người không giấu được. Giờ dù hắn không mở bình, chỉ cần lĩnh ngộ ý cảnh thì có thể rất nhanh chóng đột phá đến Thiên Nhân cảnh giới. Đây là điều mà nhiều người cả đời cũng không thể làm được, hơn nữa còn tăng thọ theo cảnh giới.
Một lát sau, Hoa Mãn Lâu thu lại khí thế, mặt không thể tin được. Hắn không ngờ mình lại có thể dễ dàng đột phá đến cảnh giới Đại Tông Sư như vậy. Việc tiếp theo cần làm là cảm ngộ ý cảnh. Chỉ cần thành công lĩnh ngộ một loại ý cảnh, hắn có thể thuận lợi đột phá đến Thiên Nhân cảnh giới.
Nhìn chín chiếc bình bạc còn lại, mắt Hoa Mãn Lâu tràn đầy vẻ kích động. Hắn cố gắng trấn tĩnh lại tâm tình, phất tay đánh vào chiếc bình bạc thứ hai.
"Ba!"
Tiếng bình vỡ vang lên, một lá cờ rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Hoa Mãn Lâu tò mò quan sát cờ, thấy trên mặt cờ có những ký hiệu mình không hiểu, ngược lại có chút giống minh văn của đạo giáo. Chẳng lẽ đây là đồ vật của đạo sĩ sao?! Hoa Mãn Lâu tò mò hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, lá cờ này có tác dụng gì?!"
« Ngũ Hành Khốn Kỳ - Thổ Kỳ »: Đến từ một thế giới tu chân nào đó, do một Luyện Khí sư tiện tay luyện chế Ngũ Hành Khốn Kỳ. Thứ tự là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, khi cả năm mặt cờ xuất hiện có thể vây khốn cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không. Sau khi trói chặt cờ, có thể sử dụng pháp thuật hệ thổ, uy lực tùy thuộc vào thực lực của bản thân.
"Đồ tốt!"
Nghe Hoa Mãn Lâu hỏi, Tần Nam Huyền liếc nhìn cờ mà Hoa Mãn Lâu vừa mở ra, nhíu mày nói: "Đây là Thổ Kỳ trong Ngũ Hành Khốn Kỳ, cần phải bảng định mới có thể sử dụng. Nếu ngươi gom đủ Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, cả năm mặt cờ đều xuất hiện, có thể trực tiếp vây khốn người ở cảnh giới Phá Toái Hư Không."
"Nếu dùng một mình một lá cờ thì ngươi có thể dùng một vài pháp thuật hệ thổ, nhưng điều kiện là ngươi phải biết dùng."
Nghe xong lời của Tần Nam Huyền, cả tiệm nhỏ rơi vào yên tĩnh, mọi người đều lộ vẻ kinh hãi, bị lời nói của Tần Nam Huyền làm cho kinh sợ. Sử dụng pháp thuật?! Vây khốn cao thủ cảnh giới Phá Toái Hư Không?! Hai chuyện này, tùy ý một chuyện cũng đủ gây chấn động cho bọn họ, trong một lúc hai chuyện cùng xuất hiện khiến bọn họ không kịp phản ứng. Phải biết rằng cảnh giới Phá Toái Hư Không là cảnh giới mạnh nhất mà Lục Tiểu Phụng biết được, chỉ là biết thôi chứ chưa từng gặp. Nhưng theo lời của điếm chủ thì dường như cảnh giới Phá Toái Hư Không vẫn chưa phải là cuối cùng, phía trên nó còn có cảnh giới cường đại hơn.
Mọi người một lúc lâu mới hoàn hồn lại, mắt tràn đầy cuồng nhiệt và kích động. Bỗng nhớ lại lời của điếm chủ lúc đầu, chỉ cần không ngừng mở bình thì cho dù thành tiên cũng là có khả năng.
Hoa Mãn Lâu có chút kích động cầm Thổ Kỳ lên, nhưng không vội vàng bảng định. Hiện tại hắn vẫn chưa mở được pháp thuật nên bảng định cũng vô dụng. Chờ khai xuất được pháp thuật hệ thổ rồi bảng định cũng không muộn. Hoa Mãn Lâu thu Thổ Kỳ, trấn tĩnh lại lòng mình rồi phất tay đánh vào chiếc bình thứ ba.
"Ba!"
Tiếng vỡ nhỏ vang lên, bình vỡ tan tành. Một cây gậy ngắn cỡ đũa, to bằng bàn tay, màu đỏ vàng rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Hoa Mãn Lâu nhìn cây gậy to cỡ bàn tay màu đỏ vàng này, phát hiện nó có chút tương tự với miêu tả gậy gộc trong những câu chuyện mình nghe. Mặt nhất thời lộ vẻ không thể tin nổi, có chút không dám chắc chắn hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, đây là Kim Cô Bổng?!!".
Bạn cần đăng nhập để bình luận