Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 241: Khiêm nhượng Phó Quân Tường, chính mình hoài nghi Phó Thải Lâm « ba canh ».

Chương 241: Phó Quân Tường khiêm nhường, Phó Thải Lâm hoài nghi chính mình « ba canh ».
Phó Quân Sước nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng, nhất thời hướng về phía Phó Thải Lâm cao hứng nói: "Sư phụ, là cầu ánh sáng nội lực màu trắng kìa."
« cao thủ võ lâm năm năm nội lực » đến từ một cao thủ võ lâm nào đó không rõ tên tuổi, sau khi hấp thu có thể trực tiếp thu được năm năm nội lực.
"Không sai." Nhìn Phó Thải Lâm rút ra quả cầu ánh sáng màu trắng, Tần Nam Huyền gật đầu: "Đây là một quả cầu nội lực năm năm."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Phó Thải Lâm theo phương pháp mà Phó Quân Sước nói cho mình, đem quả cầu ánh sáng màu trắng trước mắt hấp thụ. Lập tức hắn cảm thấy một luồng nội lực xuất hiện trong cơ thể mình. Trong lòng cảm thán, cái tiệm bình nhỏ này quả nhiên thần kỳ, xem ra mình có hy vọng đột phá đến cảnh giới Phá Toái Hư Không. Nghĩ tới đây, lòng Phó Thải Lâm nhất thời có chút hừng hực, đưa tay về phía cái bình thứ ba đập xuống.
"Ba!" Theo một tiếng vang nhỏ, bình vỡ tan, một miếng ngọc bội rơi ra, trôi lơ lửng giữa không trung.
« ngọc bội kém chất lượng »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, có người vì kiếm tiền lừa gạt mà chế luyện ngọc bội chất lượng thấp, thứ tự hàng nhái.
Tần Nam Huyền nhìn thoáng qua đồ vật Phó Thải Lâm rút được, lạnh nhạt mở miệng nói: "Một khối ngọc bội chất lượng không tốt."
Phó Thải Lâm cầm ngọc bội lên, nhìn một cái, nhất thời nhíu mày, chất lượng này xác thực quá tệ. Đưa nó cho Phó Quân Tường đang tò mò xem bên cạnh, rồi phất tay đánh tiếp vào bình.
"Ba ba ba!" Theo ba tiếng bình vỡ vang lên, đồ vật bên trong rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Một bộ y phục tạo hình cổ quái. Một con búp bê nhìn có vẻ tinh xảo không biết làm bằng chất liệu gì. Một quả cầu ánh sáng màu tím.
Nhìn ba món đồ mình rút ra, Phó Thải Lâm hơi nghi hoặc, mấy thứ này dường như mình chưa từng thấy, đặc biệt là bộ y phục tạo hình cổ quái kia, không hề giống quần áo kiểu cách họ đang mặc. Búp bê kia tuy khá tinh xảo, nhưng nhìn là biết đồ chơi của trẻ con, chắc chỉ để Phó Quân Tường chơi thôi. Còn quả cầu ánh sáng màu tím cuối cùng cũng không biết bên trong có cái gì!
Nhất thời hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, những thứ này là cái gì?"
« Lolita »: Đến từ sản phẩm của một thế giới hiện thực, nó là một loại trang phục, loại quần áo này theo phong cách dễ thương, cổ điển, Gothic... Đây là một bộ trang phục theo phong cách Gothic hệ thống đen tối của một cô gái. Lần đầu tiên mặc sẽ tự động điều chỉnh độ dài.
« Barbie »: Đến từ các nhà máy sản xuất mô hình búp bê bằng nhựa của một thế giới hiện thực, niềm vui sâu sắc của các bé gái.
« Cáp Mô công »: Là công phu do kỳ nhân Tây Vực, một trong Thiên hạ Ngũ Tuyệt Nam Tống là Tây Độc Âu Dương Phong độc chế ra một môn võ thuật vô cùng lợi hại, khi phát công thì tứ chi quỳ dưới đất, hai tay uốn cong bằng hai vai, đồng thời miệng phát ra tiếng kêu lẩm bẩm, giống như một con ếch lớn đang giả bộ Đô vật, công phu này có thể dùng tĩnh chế động, toàn thân súc kình, vận lực không cần nói, chỉ cần địch nhân có một chút động tác công kích, có thể dùng kình đạo phản kích vô cùng mãnh liệt.
"Cũng không tệ, có một thứ tốt." Nhìn thoáng qua đồ đạc Phó Thải Lâm rút được, Tần Nam Huyền hơi nhíu mày, khẽ cười nói: "Bộ y phục kia gọi là Lolita, là một loại quần áo của con gái mặc."
Phó Thải Lâm cầm y phục lên do dự một chút, hay là đưa nó cho Phó Quân Tường nhỏ nhất. Phó Quân Tường lập tức vui vẻ ôm lấy, vừa rồi lúc đồ này xuất hiện, nàng đã muốn rồi, nhưng thấy hai sư tỷ mình cũng khát khao nhìn bộ y phục này, nên nàng không nói gì. Lúc này thấy sư phụ mình đưa cho mình, nàng nhất thời mừng rỡ.
Phó Quân Sước và Phó Quân Du trong mắt lóe lên một tia thất vọng, rồi biến mất, mình lớn như vậy rồi, làm sao còn có thể đi tranh đồ với em gái mình được! Tuy là các nàng chỉ là sư tỷ muội, nhưng ba người còn thân hơn cả chị em ruột.
"Tỷ tỷ, y phục này cho tỷ tỷ đó! Tường nhi cũng không phải rất thích cái này!" Phó Quân Tường cũng nhận thấy ánh mắt có chút thất vọng của hai người, quay đi không nhìn tới y phục, nhẫn nhịn trong lòng thích thú, đem bộ y phục đưa cho Phó Quân Sước và Phó Quân Du. Vẻ mặt đáng yêu đó, Tần Nam Huyền cũng không nhịn được muốn véo một cái vào khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Phó Quân Sước và Phó Quân Du liếc nhau, nhếch miệng nở nụ cười đẹp, cô em gái này thương các nàng thật không uổng công. Rồi Phó Quân Sước lắc đầu, ôn nhu nói: "Không sao, các tỷ tỷ không mặc, Tường Nhi cứ mặc đi."
"Nhưng mà..." Phó Quân Tường còn muốn nói gì, Phó Quân Du xoa xoa đầu nhỏ của nàng, nhẹ giọng nói: "Tấm lòng của Tường nhi, tỷ tỷ biết rồi, y phục này một mình ngươi giữ mặc đi."
Phó Quân Tường cũng không cố chấp nữa, cười ngọt ngào nói: "Đa tạ tỷ tỷ."
Tần Nam Huyền tiếp tục giới thiệu: "Búp bê nhỏ kia là dùng một loại chất liệu gọi là plastic chế tác, đồ chơi nhỏ cho các bé gái, gọi là Barbie."
Phó Quân Sước và Phó Quân Du đối với con Barbie này không có chút hứng thú nào, chỉ liếc nhìn rồi dời mắt đi, không còn nghi ngờ gì, vật này đương nhiên thuộc về Phó Quân Tường. Sau đó ánh mắt mọi người đều rơi vào quả cầu ánh sáng màu tím cuối cùng, xem ra thứ mà điếm chủ nói tốt chính là nó.
Tần Nam Huyền cũng không thừa nước đục thả câu, trực tiếp mở miệng nói: "Đây là công pháp do một trong Thiên hạ Ngũ Tuyệt Nam Tống là Tây Độc Âu Dương Phong sáng tạo ra, gọi là Cáp Mô công, ngươi hấp thu quả cầu ánh sáng này là có thể học được ngay."
Nghe Tần Nam Huyền nói, sắc mặt Phó Thải Lâm vui mừng, rốt cuộc có thể tự mình lĩnh hội cảm giác trực tiếp học được công pháp của người khác. Cáp Mô công này mình cũng từng nghe nói, người sáng tạo ra môn công pháp này cũng là một thiên tài tuyệt đỉnh. Phó Thải Lâm liền trực tiếp hấp thu quả cầu ánh sáng màu tím trước mặt, lập tức trong đầu hiện lên những bí quyết liên quan tới việc tu luyện và sử dụng Cáp Mô công. Phó Thải Lâm cảm nhận được mình muốn thi triển Cáp Mô công, lúc nào cũng có thể thi triển được, nhất thời nội tâm hiện lên một tia mê mang, giống như loại công pháp này có thể trực tiếp dễ dàng nhận được, vậy việc tự mình tu luyện lâu như vậy có ý nghĩa gì, mình khổ tâm nghiên cứu công pháp lại có ý nghĩa gì, nhất thời trên mặt hiện lên vẻ mặt xoắn xuýt đau khổ, chậm rãi biến thành tuyệt vọng, hắn bắt đầu hoài nghi về ý nghĩa sự tồn tại của chính mình, khí thế Đại Tông Sư trong cơ thể không kìm nén được bộc phát ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận