Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 05: Quả cầu ánh sáng màu trắng, năm năm nội lực mở ra

Chương 05: Quả cầu ánh sáng màu trắng, năm năm nội lực mở ra Hắn ngược lại là muốn cho Đông Phương Bất Bại một lần khui hết một trăm cái bình này, nói như vậy, coi như nàng vận khí kém đến đâu, cũng có thể mở ra được một hai món đồ tốt. Đến lúc đó mình cũng có thể trở nên mạnh hơn, có năng lực tự vệ. Nhưng hệ thống không cho phép, mỗi người trong vòng một tuần cũng chỉ có thể mở mười cái bình. Mấu chốt nhất là, giá của cái bình thấp nhất là một trăm lượng, đương nhiên cũng có thể tăng lên. Bất quá Tần Nam Huyền đâu có ngốc mà tăng giá, vàng bạc châu báu với hắn mà nói chẳng có ích gì, thứ hắn cần chính là trở nên mạnh hơn, chứ không phải kiếm tiền. Nếu như không phải hệ thống không cho phép giảm giá, Tần Nam Huyền thậm chí muốn giảm giá mỗi cái bình xuống một văn tiền một cái. Như vậy thì sẽ có càng nhiều người thường có thể mở bình, không bao lâu nữa chính mình có thể tung hoành thế giới này. Nhưng dựa theo tình hình hiện tại, việc mình muốn tung hoành thiên hạ, ngoài cửa hàng ra, vẫn cần một khoảng thời gian mới được.
"Đông Phương giáo chủ, ngươi bây giờ có còn muốn tiếp tục mở bình nữa không?" Tần Nam Huyền cười nhạt nhìn về phía Đông Phương Bất Bại, hắn đương nhiên hy vọng nàng mở thêm mấy cái bình, như vậy bản thân sẽ lấy được nhiều thứ hơn một chút. Bất quá nếu nàng không nói ra, mình cũng sẽ không ép buộc, cùng lắm thì mình sẽ ở trong cửa hàng lâu hơn một chút thôi. Về việc Tần Nam Huyền có thể biết thân phận của mình, nàng cũng không hiếu kỳ, dù sao trên giang hồ người có tên Đông Phương Bất Bại chỉ có mình nàng mà thôi. "Mở, nhất định phải mở, chín cái thì chín cái đi." "Bất quá ta muốn hỏi một chút điếm chủ, trong cái bình này thực sự có thể mở ra được tin tức bí mật sao? Ví dụ như tin tức của người cách đây mười mấy năm." Đông Phương Bất Bại nhìn Tần Nam Huyền, khẩn trương hỏi han, chuyện này đối với nàng rất quan trọng. Muội muội nàng đã tìm hơn mười năm, nhưng đến bây giờ vẫn không có tin tức, nàng chỉ có thể gửi hy vọng vào những chiếc bình này. "Đương nhiên là có thể, ta đã nói rồi, trong bình cái gì cần có đều có, bất quá có mở ra được đồ tốt hay không thì phải xem vận may của ngươi thôi, dù sao ta cũng không có cách nào đảm bảo ngươi nhất định sẽ mở được thứ tốt." Tần Nam Huyền mỉm cười gật đầu, khẳng định nói. "Tốt! Vậy ta sẽ mở chín cái bình." Đông Phương Bất Bại nghe được Tần Nam Huyền khẳng định, hơi thở trở nên có chút gấp gáp, một tay vỗ đống vàng lên bàn. Hiển nhiên, nàng không thể chờ đợi muốn biết tin tức của muội muội mình.
"Được, chính ngươi chọn, muốn cái nào thì chọn cái đó, còn tiền thì cứ một trăm lượng một cái, không nhiều cũng không ít." Tần Nam Huyền phẩy tay, hai khối hoàng kim gộp lại là chín mươi lượng, đổi ra bạc trắng chính là chín trăm lạng bạc ròng, bay đến trong tay hắn. Đông Phương Bất Bại tuy biết những chiếc bình này đều giống nhau như đúc, không có gì khác biệt, nhưng vẫn quan sát cẩn thận, cuối cùng hết sức nghiêm túc chọn ra chín cái bình. Nàng chọn xong, Tần Nam Huyền lại vẩy tay, những cái bình bị nàng chọn liền bay ra, đáp xuống trước mặt Đông Phương Bất Bại. Cho dù Đông Phương Bất Bại trước đó đã thấy qua, nhưng sau khi đột phá Tông Sư cảnh, vẫn đang cố gắng cảm nhận, muốn phát hiện khí cơ bên trong. Bất quá rõ ràng nàng thất bại, vẫn không thể cảm nhận được một tia dao động nội lực nào, trong lòng càng đánh giá Tần Nam Huyền cao hơn một bậc. Đông Phương Bất Bại trực tiếp vươn tay ngọc, đập nát một chiếc bình trước mặt, liền thấy một chiếc lọ trong suốt rơi ra, nổi bồng bềnh giữa không trung. Lọ chất liệu mỏng nhẹ, lại có tính đàn hồi, bên trong đựng một chất lỏng trong suốt. "Điếm chủ, đây là vật gì?" Đông Phương Bất Bại nghi hoặc nhìn Tần Nam Huyền, vật này nhìn qua cũng cảm giác rất cao cấp. "Nước khoáng Nông Phu": Từ đỉnh núi cao, mang theo nguồn nước trong lành, chúng ta không sản xuất nước thường, chỉ là công nhân khuân vác của tự nhiên, lấy từ nước Manas, giàu khoáng chất phong phú, thanh khiết ngọt ngào, sao không uống thử một chai?"
"Đây chính là một chai nước." Đông Phương Bất Bại chờ mong nhìn Tần Nam Huyền, hiển nhiên nàng cảm thấy không thể nào đây lại là một chai nước bình thường. Quả nhiên, Tần Nam Huyền dưới cái nhìn soi mói của nàng lần nữa lên tiếng: "Khác với nước thông thường, chính là chai nước này có giá trị dinh dưỡng rất cao." "????" Đông Phương Bất Bại vẻ mặt ngơ ngác nhìn Tần Nam Huyền. Không phải chứ, một trăm lượng một chiếc bình mà ngươi lại bỏ thứ này vào bên trong. Cái này chẳng khác nào ta bỏ ra một trăm lượng bạc mua nước, có mà uống được đất, hiện tại lại cho ra một chai bé tí thế này à? Bất quá Đông Phương Bất Bại sau đó cũng bình tĩnh lại, điếm chủ đã nói trước là bên trong cái gì cũng có, mở ra thứ gì đều là do vận may của mình, chẳng lẽ vận khí của mình kém vậy sao? Đông Phương Bất Bại có chút không tin tà, không lẽ cả mười chiếc bình đều là những thứ này cả à. Tay ngọc vung lên, mấy đạo nội lực tuôn ra, trực tiếp cùng lúc đánh nát năm cái bình. Bình vỡ vụn, trong nháy mắt trên bàn xuất hiện một xấp bùa, một quả cầu ánh sáng màu trắng, một cái gậy gỗ, một vài hộp râu ria, còn có một tờ giấy nhỏ, một cái quyển trục. "Xem ra vận khí của ngươi cũng không tệ lắm." Tần Nam Huyền nhìn những đồ mà Đông Phương Bất Bại khui ra, ánh mắt có chút kỳ quái, ngoài quả cầu ánh sáng màu trắng và tờ giấy nhỏ kia ra, tất cả đều là đồ vô dụng. "Bùa chú": Một thế giới lừa đảo vẽ ra những lá bùa không có tác dụng gì, là thứ mà bọn bịp bợm giang hồ thường dùng. "Cao thủ võ lâm năm năm nội lực": Đến từ một cao thủ võ lâm vô danh nào đó, có năm năm nội lực, sau khi hấp thu có thể trực tiếp thu được năm năm nội lực. "Chổi": Chổi từ một thế giới thực tại nào đó, như ngươi thấy đó, nó chỉ dùng để quét dọn vệ sinh. "Tờ giấy nhỏ": Đại Từ Đại Bi Gatling Bồ Tát là Lâm Bình Chi - di ngôn của một đệ tử áo rồng nào đó của phái Thanh Thành. "Quyển trục Nhẫn Thuật cấp E: Thuật Thế Thân": Đến từ một thế giới Ninja, bên trên ghi chép quyển trục tu luyện Nhẫn Thuật cơ bản nhất trong giới Ninja là Thuật Thế Thân. Tần Nam Huyền nhìn năm món đồ kia, lắc đầu, cũng chỉ có năm năm nội lực kia là có tác dụng lớn với Đông Phương Bất Bại một chút, còn tin tức trong tờ giấy nhỏ coi như nàng không có được thì về sau nàng cũng sẽ điều tra ra. "Vậy có thể phiền điếm chủ nói cho ta biết những thứ này rốt cuộc là những đồ gì không?" Đông Phương Bất Bại nhìn năm món đồ mình khui ra, hướng Tần Nam Huyền hỏi. Nàng cũng không vội vàng lấy chúng, mà trước tiên muốn hỏi điếm chủ những thứ này là gì. "Đây là một xấp bùa chú mà bọn bịp bợm giang hồ dùng, không có tác dụng gì cả, đương nhiên, nếu Đông Phương giáo chủ ngươi muốn đi làm người lừa gạt thì vật này là không thể thiếu."
Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, Đông Phương Bất Bại không chút do dự thúc nội lực, trực tiếp đánh xấp bùa kia thành tro bụi, rồi dùng nội lực đẩy ra cửa bay đi. Đùa gì chứ, mình đường đường là giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo, lại đi làm trò bịp bợm giang hồ, sao có thể? Tần Nam Huyền nhún vai, không để ý lắm, sau đó chỉ vào quả cầu ánh sáng màu trắng, tiếp tục nói: "Đây là một quả cầu ánh sáng nội lực năm năm." "Chỉ cần ngươi hấp thụ, có thể trực tiếp tăng lên năm năm nội lực mà không có tác dụng phụ nào." "Cái gì!?" Nghe nói thế, Đông Phương Bất Bại biến sắc, con ngươi đột ngột co lại, giật mình nhìn Tần Nam Huyền: "Không có bất kỳ tác dụng phụ nào mà tăng trưởng năm năm nội lực?" Năm năm nội lực đối với nàng mà nói tác dụng không lớn, nàng kinh ngạc vì nội lực này lại có thể được khui ra từ trong bình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận