Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 12: Lâm Bình Chi đến, mười năm nội lực mở ra

Chương 12: Lâm Bình Chi đến, mười năm nội lực khai mở
Thấy Hoàng Dung hiện tại cũng không có tiền mở bình, Tần Nam Huyền đi tới cạnh quầy bên ghế nằm lười biếng ngả lưng.
"Điếm chủ, đây là vật gì?"
Vẻ tinh quái hiện lên trên gương mặt Hoàng Dung, thấy điếm chủ cũng không đuổi mình ra ngoài, liền bắt đầu đánh giá xung quanh quán trọ. Khi nhìn thấy khẩu Gatling tựa vào cạnh quầy, trong mắt nàng lóe lên vẻ tò mò, đi đến bên cạnh Gatling, xoay người nhìn, đôi mắt to tròn hướng vào trong nòng súng nhìn, chỉ thấy bên trong tối đen như mực, chẳng có gì.
"Đó là Gatling!"
Tần Nam Huyền khẽ khép mắt, nhàn nhạt nói.
Hoàng Dung hỏi tiếp: "Gatling? Là vật gì?"
"Điếm chủ, ta đến rồi."
Ngoài cửa lớn xuất hiện một bóng người, che đi ánh nắng trong phòng, một nam tử có chút tuấn tú, cõng sau lưng một thứ vũ khí hình ống cổ quái, nhiệt tình, cảm kích hướng về phía Tần Nam Huyền đang nằm trên ghế gọi hỏi.
"Ừ." Tần Nam Huyền đáp nhàn nhạt, tiếp tục lay mình.
"Di, lại có khách nhân?" Lâm Bình Chi ngạc nhiên nhìn Tiểu Khất Cái đang đứng bên cạnh quầy. Cũng không hề vì nàng là một người ăn xin mà khinh thường. Chỉ cần vào được cửa tiệm của điếm chủ, chỉ cần có tiền mở bình, dù ngươi có là ăn mày cũng có thể nhất phi trùng thiên, đạt được vị trí người khác không thể với tới.
Nghe được lời của Lâm Bình Chi, ghế của Tần Nam Huyền khựng lại, ánh mắt có chút kỳ quái nhìn hắn, cái gì gọi là lại có khách nhân, chẳng lẽ quán mình sẽ không có khách nhân sao?
Thấy Tần Nam Huyền nhìn mình, Lâm Bình Chi cũng tỉnh ngộ ra, bản thân vừa nói sai rồi, vội vàng xin lỗi.
"Điếm chủ, xin lỗi, ta không có ý đó, ý của ta là không nghĩ tới tiểu khất cái này có vận may lớn vậy, mà cũng có thể đi vào được tiệm."
Tần Nam Huyền bình thản nói: "Thôi vậy, hôm nay ngươi tới là để mở bình sao?"
"Đúng vậy, lần trước ta không có tiền, lần này ta mang theo đầy đủ tiền tới, muốn mở hết chín cái bình còn lại." Lâm Bình Chi móc ra tám mươi lượng hoàng kim từ trong tay áo đặt lên bàn, có chút kích động nói.
Trước đây không phải là hắn không muốn tiếp tục mở bình, mà là vì trên người mình không còn tiền, thêm vào nóng lòng báo thù, cho nên khi đó đã bất chấp để dành tiền lẻ để mở bình. Sau khi báo thù xong, liền thu thập hết tiền của phái Thanh Thành, lại lập tức không ngừng vó ngựa trở về, chỉ vì có thể nhanh chóng đến quán trọ mở bình.
Hiện tại lại có thể mở bình tiếp, sao hắn không kích động được.
"Quy tắc ta đã nói với ngươi từ trước rồi, tự mình chọn đi."
Tần Nam Huyền vung tay lên liền đem Lâm Bình Chi thu vào.
Lâm Bình Chi nhìn về phía những chiếc bình đang trưng bày trên kệ hàng, nghiêm túc chọn. Còn Tiểu Khất Cái đứng cạnh quầy đã bị hắn vô tình bỏ qua.
Hoàng Dung lại là hai mắt sáng lên, có thể nhìn người khác mở bình xem được cái gì, nàng cũng không hề có kỹ năng lựa chọn nào.
Lâm Bình Chi rất nhanh đã chọn xong tám chiếc bình của mình. Tần Nam Huyền chỉ nhẹ nhàng gõ lên tay vịn ghế, tám chiếc bình liền trực tiếp bay ra, nhẹ nhàng không một tiếng động rơi xuống trước mặt Lâm Bình Chi.
"Ba!" Lâm Bình Chi giơ tay lên, trực tiếp đập vỡ chiếc bình thứ nhất.
Một cái chai nhỏ xinh xắn rơi xuống, lơ lửng giữa không trung.
« Kẹo cao su Hồng Tiễn Bài »: Đến từ thế giới hiện thực nào đó, là loại kẹo cao su có thể nhai nhiều lần giúp hơi thở của bạn luôn tươi mát.
"Kẹo cao su, có thể giúp ngươi giữ giọng điệu tươi mát, nhưng không được nuốt."
Vật này ngược lại là thú vị, có thể dùng để giết thời gian lúc buồn chán. Chỉ là có chút ít, chỉ có một lọ, dùng cũng không được bao lâu.
"Két!" Lâm Bình Chi quan sát một chút, trực tiếp mở nắp, bỏ một viên vào miệng nhai.
Sau đó cảm nhận được một mùi bạc hà nhàn nhạt tràn ngập trong miệng, cảm giác cũng không tệ. Cất lọ vào trong tay áo của mình, Lâm Bình Chi tiếp tục mở bình.
"Ba!" Theo một tiếng vang nhỏ, chiếc bình thứ hai bị đập vỡ, một quả cầu ánh sáng màu trắng lơ lửng giữa không trung.
"Di, đây là cái gì?" Đây là lần đầu tiên Lâm Bình Chi thấy quả cầu ánh sáng màu trắng, hắn ném ánh mắt nghi hoặc về phía Tần Nam Huyền.
« Cao thủ võ lâm mười năm nội lực »: Đến từ một cao thủ võ lâm không rõ tên nào, mười năm nội lực, sau khi hấp thu có thể trực tiếp đạt được mười năm nội lực.
Tần Nam Huyền liếc nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng do Lâm Bình Chi mở ra, thản nhiên nói: "Cũng không tệ lắm, đây là một quả cầu ánh sáng mười năm nội lực, sau khi ngươi hấp thụ nó sẽ không có tác dụng phụ, mà còn có thể tăng trưởng mười năm nội lực."
Quả không hổ danh là đá kê chân của nhân vật chính, Lâm Bình Chi này khí vận thật không phải là loại bình thường. Bất quá hiện tại vận mệnh của hắn đã thay đổi, không biết liệu còn sẽ biến thành đá kê chân của Lệnh Hồ Xung hay không. Ngược lại thì nội lực này bây giờ đối với mình mà nói cũng cực kỳ hữu dụng.
"Cái gì? Dung hợp thì có thể trực tiếp có được mười năm nội lực." Lâm Bình Chi cùng Hoàng Dung giật mình nhìn quả cầu ánh sáng trước mặt. Một quả cầu ánh sáng nhỏ như thế lại có thể chứa mười năm nội lực sao?
Đừng nói là Hoàng Dung, ngay cả Lâm Bình Chi theo cha mình đi hộ tống tiêu, hành tẩu giang hồ nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe thấy qua việc nội lực có thể ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng, dung nhập vào cơ thể người khác, hơn nữa lại còn không hề có bất cứ tác dụng phụ nào.
Chuyện này, bọn họ chỉ nghe qua trong những câu chuyện thần thoại xưa hoặc tiểu thuyết mà thôi.
Chẳng lẽ điếm chủ chính là thần tiên trong truyền thuyết? Lâm Bình Chi âm thầm nghĩ. Nếu không sao lại có những thủ đoạn thần tiên như vậy.
Một lát sau, Lâm Bình Chi cuối cùng cũng ổn định được tâm thần, cẩn thận hấp thu quả cầu ánh sáng đó.
Trong nháy mắt, cảm nhận được một dòng nước ấm tràn vào thân thể, sau đó nội lực bắt đầu tăng lên.
"Một năm, hai năm, ba năm... Mười năm."
Trong khoảnh khắc đó, Lâm Bình Chi trực tiếp tăng thêm mười năm nội lực, trên người tản mát ra một luồng khí thế cường đại. Hắn đã từ cảnh giới tam lưu trực tiếp đột phá lên cảnh giới nhị lưu.
Tần Nam Huyền đưa tay ấn xuống, trực tiếp đè khí tức đột phá của Lâm Bình Chi ở xung quanh, tránh ảnh hưởng tới những người khác.
Hoàng Dung thì trợn mắt há mồm nhìn Lâm Bình Chi, khí tức đột phá vừa rồi tuy là bị Tần Nam Huyền đè xuống, nhưng trong khoảnh khắc đó, nàng vẫn cảm nhận được rất rõ khí tức của Lâm Bình Chi tăng lên.
Bất quá nghĩ lại thì cũng bình thường, dù sao điếm chủ ngay cả vật sống lại người chết cũng có, thì cái nội lực này chỉ là chuyện nhỏ thôi. Lúc này Hoàng Dung đã xem Tần Nam Huyền là tiên nhân trên trời hạ phàm tới du lịch ban cho bọn họ cơ duyên, mọi thứ đều do hắn sắp đặt cả.
Lâm Bình Chi thì đang cảm nhận cảnh giới đột phá của bản thân, đến bây giờ hắn vẫn cảm thấy có chút khó tin. Bây giờ nội lực đã có thể dễ dàng tăng lên như vậy sao? Chỉ là tùy tiện mở bình, mà bản thân đã có được mười năm nội lực. Nếu như sáu chiếc sau đều là mười năm nội lực cả, vậy chẳng phải bản thân mình sẽ bước chân vào hàng ngũ Tiên Thiên Cao Thủ hay sao. Đến lúc đó dưới Tông Sư ta vô địch, trên Tông Sư thì đổi một chọi một.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lâm Bình Chi nhất thời nóng bỏng nhìn vào sáu chiếc bình còn lại, y như một gã đàn ông thấy mỹ nữ. Từ hôm nay trở đi, không phải, chắc chắn là từ một khắc mình tiến vào quán trọ này, vận mệnh của mình cũng đã thay đổi.
"Ba!" Theo tiếng chiếc bình thứ ba vỡ tan, một tấm ngói viết chữ Đức rất lớn rớt ra, lơ lửng giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận