Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1019: Đông Phương Bất Bại biến hóa kinh người! ! Có thể khống chế người khác bảo vật! ! (canh một )

Chương 1019: Đông Phương Bất Bại biến hóa kinh người! ! Có thể khống chế bảo vật của người khác! ! (canh một )
Đông Phương Bất Bại đưa tay lấy Tuyệt Thế Hảo Kiếm xuống, trường kiếm trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng. Nàng lập tức cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ truyền đến từ thân kiếm, hiển nhiên đây là linh khí mà sư phụ và Điếm chủ đã nhắc tới. Vẻ kinh ngạc lộ rõ trên mặt Đông Phương Bất Bại, luồng sức mạnh này quả thực rất lớn. Sau khi hít sâu một hơi, không chút do dự, nàng đưa ngay Tuyệt Thế Hảo Kiếm cho Nghi Lâm đứng bên cạnh.
Nghi Lâm không từ chối mà đưa tay nhận lấy. Lập tức, một luồng sức mạnh vô cùng lớn lao từ thân kiếm ồ ạt tràn vào cơ thể nàng. Khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ của Nghi Lâm lộ rõ vẻ kinh hãi. Quả không hổ là đá vá trời của Nữ Oa Nương Nương, chỉ riêng tảng đá này thôi, cũng đã mạnh hơn thực lực hiện tại của nàng rồi. Nghi Lâm nén lại ham muốn vung kiếm trong lòng, đặt Tuyệt Thế Hảo Kiếm sang một bên, có chút nghi hoặc nhìn Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, sao Tuyệt Thế Hảo Kiếm này lại không có vỏ kiếm vậy?"
Nghe Nghi Lâm hỏi, Tần Nam Huyền thoáng giật mình, đúng vậy, Tuyệt Thế Hảo Kiếm này đâu phải mới đoạt được, sao lại không có vỏ đao chứ?
"Bởi vì... thanh đao này không đeo vỏ sẽ trông đẹp trai hơn một chút."
Nghe Tần Nam Huyền giải thích xong, ánh mắt các nàng có chút kỳ lạ, thanh trường kiếm này không có vỏ đao, chẳng phải sẽ rất dễ bị thương sao? Nghi Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, điếm chủ có thể không cần vỏ đao, nhưng nàng cầm thế này thực sự bất tiện, trừ khi có đồ vật chứa đồ thì mới được. Xem ra, lúc đó phải tìm ít vật liệu làm một cái vỏ đao cho Tuyệt Thế Hảo Kiếm này mới được.
Sự chú ý của Đông Phương Bất Bại chuyển sang cái bình thứ ba trước mặt, nàng hít sâu một hơi rồi vung tay đánh tới.
"Ba!"
Một tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng trắng rơi ra, lơ lửng trong không trung. Nhìn quả cầu ánh sáng trắng đang trôi lơ lửng, trong mắt Đông Phương Bất Bại ánh lên vẻ vui mừng, nàng hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, quả cầu ánh sáng trắng này là năng lượng gì vậy?"
Các nàng đều biết quả cầu ánh sáng trắng có rất nhiều loại năng lượng, không biết thứ mình mở ra là loại nào. Tốt nhất là nội lực, bởi vì nội lực có tác dụng lớn nhất đối với Đông Phương Bất Bại.
Nghe Đông Phương Bất Bại hỏi, Tần Nam Huyền nhìn vào quả cầu ánh sáng trắng mà nàng vừa mở được: «Linh khí một năm của cao thủ Thiên Nhân cảnh võ lâm»: Đến từ một cao thủ Thiên Nhân cảnh nổi danh trong giới võ lâm, sau khi hấp thụ có thể trực tiếp nhận được linh khí một năm, đồng thời sẽ từ từ chuyển hóa nội lực trong cơ thể thành linh khí.
"Vận may không tệ."
"Đây là linh khí một năm của cao thủ Thiên Nhân cảnh."
Nghe Tần Nam Huyền giới thiệu xong, trên mặt Đông Phương Bất Bại lộ rõ vẻ kinh ngạc. Không ngờ bình bạc đã có thể mở ra được linh khí, vậy những chiếc bình đẹp đẽ hơn nữa, thứ mở ra được chắc hẳn sẽ càng tốt hơn nữa. Nghĩ tới đây, Đông Phương Bất Bại không khỏi hít vào một hơi, có chút kích động bắt đầu hấp thụ quả cầu ánh sáng trắng trước mắt.
Khi quả cầu ánh sáng trắng hóa thành dòng nước ấm dung nhập vào cơ thể Đông Phương Bất Bại, khí chất của nàng đã có chút biến đổi. Vẻ bá đạo ngút trời, lạnh lùng xa cách trước đây đều biến mất, thay vào đó là vẻ phiêu dật như tiên, phảng phất như thần tiên hạ phàm. Điều này khiến các nàng đều phải thốt lên những tiếng kinh ngạc. Sư Phi Huyên lại càng thêm buồn rầu trong lòng, người của Ma giáo ai nấy đều mở ra được những thứ mạnh mẽ, nhưng bọn họ lại vẫn chưa có gì cả. Chẳng lẽ mình cũng phải giống Loan Loan, chủ động tìm điếm chủ luận bàn võ nghệ vào buổi tối sao?
Xem ra bất kể là vì mình, hay vì Từ Hàng Tĩnh Trai, mình cũng nên chủ động đi tìm điếm chủ luận bàn võ nghệ. Nhưng làm cách nào mình mới có thể tìm được cơ hội đây? Sư Phi Huyên nhất thời chìm vào suy tư.
Đông Phương Bất Bại đã hấp thụ xong, cảm nhận nguồn năng lượng cường đại cùng với linh khí đang dần chuyển hóa trong cơ thể. Nàng không giấu được vẻ mừng rỡ, biết linh khí này không tầm thường, nhưng không ngờ lại mạnh mẽ đến thế. Với linh khí này, nàng mạnh hơn trước rất nhiều. Nếu đợi khi phần lớn nội lực trong cơ thể chuyển hóa hết thành linh khí, có lẽ nàng sẽ đột phá đến Thiên Nhân cảnh.
Nghĩ tới đây, trong lòng Đông Phương Bất Bại bừng bừng khí thế, bởi vì đây chính là Thiên Nhân cảnh trong truyền thuyết, cảnh giới mà rất nhiều người cả đời truy cầu nhưng không thể đạt được.
Đông Phương Bất Bại phải mất một lúc lâu mới bình ổn lại tâm trạng kích động, nàng vung tay đánh vào chiếc bình thứ tư.
"~ Ba!"
Một tiếng vang nhỏ vang lên, bình vỡ tan, một vật kỳ lạ trông giống bạt tai rơi ra, trôi lơ lửng trong không trung. Đông Phương Bất Bại vẻ mặt tò mò đánh giá vật kỳ lạ trước mắt. Nó được tạo thành từ hai khối giống như gỗ, bên dưới có một thứ giống như tay cầm.
Đông Phương Bất Bại lập tức hướng Tần Nam Huyền ánh mắt nghi hoặc.
«Khôi Lỗi Bổng»: Đến từ thế giới Doraemon, sau khi sử dụng có thể khống chế người có cảnh giới thấp hơn mình một cảnh giới trong một giờ liên tục, sau một tiếng sẽ mất tác dụng. Lần sau muốn dùng cần phải chờ 12 tiếng đồng hồ.
Thấy Đông Phương Bất Bại mở ra được vật này, Tần Nam Huyền hơi nhíu mày, thứ này cũng coi là không tệ, dù sao cũng có thể tái sử dụng chứ không phải đồ dùng một lần.
"Đây là Khôi Lỗi Bổng!"
Dưới ánh mắt nghi hoặc của Đông Phương Bất Bại, Tần Nam Huyền giải thích công dụng của Khôi Lỗi Bổng cho nàng nghe. Khi nghe xong công dụng của Khôi Lỗi Bổng, hai mắt Đông Phương Bất Bại sáng lên, thứ này không tệ, ít nhất có thể dùng để giúp muội muội mình một cách bí mật mà không sợ bị người khác phát hiện ra mình là người của Ma giáo.
Nói rồi nàng đưa tay cầm lấy Khôi Lỗi Bổng, cầm khắp nơi quan sát kỹ. Cuối cùng, Đông Phương Bất Bại chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, nàng vẫn không thể nào hiểu rõ được cơ chế bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận