Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 658: Thần kỳ thùng tròn! ! Có năng lực đặc thù son môi! ! (năm canh )

Chương 658: Chiếc thùng tròn thần kỳ! ! Thỏi son môi có năng lực đặc biệt! ! (canh năm)
« Toán học tiểu học »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, liên quan tới nhận biết số đếm, giải toán bằng bốn phép tính, các công thức tính toán hình học và chiều dài, cùng một loạt kiến thức về chuyển đổi đơn vị.
Chứng kiến phần giới thiệu của cuốn sách này, Tần Nam Huyền sờ sờ cằm nhẵn nhụi của mình, nói rằng Tô Anh cùng Tiểu Long Nữ bọn họ đúng là có thể học tập một chút đọc sách viết chữ.
Tần Nam Huyền chậm rãi mở miệng nói: "Đây là một quyển sách liên quan tới việc học tập, gọi là toán học tiểu học, cũng chính là số học. Bên trong là một số thứ liên quan tới tính toán."
Tô Anh có chút hiếu kỳ cầm cuốn toán học tiểu học lên xem qua, nhìn những ký tự quái dị bên trong, nhất thời cảm thấy đầu nhỏ muốn hôn mê, lúc này vội vàng đóng sách lại. Quyển sách này một chút cũng không đẹp như Manga.
Tô Anh đặt quyển sách qua một bên, sau đó mới vung bàn tay nhỏ của mình về phía bình, "Bộp bộp!" Kèm theo tiếng bình vỡ vang lên, đồ vật bên trong rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung.
Một vật giống như tấm ván gỗ ngăn nắp.
Một chiếc thùng tròn không biết làm bằng vật liệu gì.
Tô Anh tò mò quan sát hai thứ mình vừa mở ra, một thứ màu trắng thuần giống như tấm ván gỗ, một thứ lại giống như chiếc thùng gỗ, không biết hai thứ này có tác dụng gì, Tô Anh vẻ mặt tò mò nhìn Tần Nam Huyền.
« Bảng trắng »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, thường được chế tạo từ vật liệu tấm kim loại màu trắng. Công dụng của bảng trắng là một loại công cụ viết có thể lau viết nhiều lần, thường được dùng trong giảng dạy, thảo luận hội nghị, hoặc để cá nhân và gia đình ghi nhớ.
« Thùng rác bí mật »: Đến từ đạo cụ thần kỳ của thế giới Doraemon, đây là một loại thiết bị thải rác ngược, nó lợi dụng Cỗ Máy Thời Gian để ném rác rưởi đến thế giới viễn cổ nơi sinh vật chưa xuất hiện, cho dù bao nhiêu rác rưởi đều có thể ném hết.
Tần Nam Huyền thấy phần giới thiệu về đồ vật mà Tô Anh mở ra, khi thấy chiếc thùng rác bí mật, nhất thời hai mắt sáng lên, thứ này dùng để ném rác rất tốt. Vừa vặn sau sân đặt một cái, đại sảnh một cái.
"Cái thứ giống tấm ván gỗ kia gọi là bảng trắng, là một loại công cụ viết, dùng bút lông dầu để viết lên trên," sau đó lau có thể dùng lại được.
Tô Anh gật đầu, đây chắc là thứ tương tự như giấy, chỉ có điều có thể dùng lại.
Tần Nam Huyền chỉ vào chiếc thùng tròn nói: "Đây là một thùng rác bí mật, có thể nhét bất kỳ loại rác rưởi nào vào bên trong, "thùng rác này sẽ đưa chúng đến Thời Đại Viễn Cổ khi vẫn chưa có người nào."
"Tê!" Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, mọi người không nhịn được hít vào một hơi, có thể vứt tới Thời Đại Viễn Cổ chưa ai xuất hiện, trong ký ức của các nàng, người là do Nữ Oa tạo ra, chẳng lẽ điếm chủ cùng Nữ Oa là người cùng cấp bậc.
Nghĩ tới đây, ánh mắt mọi người nhìn Tần Nam Huyền càng thêm sùng kính và tôn trọng.
Tô Anh có chút hiếu kỳ cầm một cục rác ném vào, quả nhiên liền thấy cục rác kia trực tiếp biến mất, tựa như chưa từng tồn tại.
Đám người cảm thấy có chút kinh ngạc đồng thời, cũng thấy có chút vui vẻ, như vậy, rác ở sau sân của các nàng cũng không cần mang đi bỏ vào trong hố nữa.
Tô Anh cầm mấy thứ đặt xuống, lúc tiếp xúc với bảng trắng, trong nháy mắt nó trở nên lớn, Tô Anh nhẹ nhàng đặt nó ở trên mặt đất, thùng rác bí mật thì đặt ở chỗ khuất trong đại sảnh.
Sau đó lần nữa đưa tay về phía chiếc bình thứ sáu, "Bốp!"
Kèm theo tiếng bình vỡ vang lên, một hộp giấy rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
« Khoai tây chiên đệ tử »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, đồ ăn vặt sản xuất, đồ ăn vặt nhỏ kinh điển dễ gây nghiện, thích hợp để vừa xem phim vừa chơi game, một trong những món đồ yêu thích của đám Trạch Nữ. Một thùng có 24 gói.
Tần Nam Huyền liếc mắt nhìn đồ vật mà Tô Anh vừa mở ra, lạnh nhạt mở miệng nói: "Đây là một thùng khoai tây chiên đệ tử, có 24 gói, là một loại đồ ăn vặt ngon."
Nghe nói là đồ ăn vặt, Tô Anh nhất thời hai mắt sáng lên, đồ ăn vặt mở ra từ trong bình, phần lớn đều là đồ dễ ăn.
Lúc này Tô Anh có chút nóng lòng tách thùng ra, lấy khoai tây chiên bên trong phát cho những người khác mỗi người một gói, sau đó mình cũng lấy một gói ăn, "răng rắc răng rắc..." Nhất thời bên trong tiệm nhỏ liền vang lên liên tiếp âm thanh ăn khoai tây chiên.
Tần Nam Huyền nhìn Tiểu Long Nữ đang ngây ngốc nhìn mình, nhất thời ngồi xổm xuống đưa một miếng khoai tây chiên đang cầm trong tay cho Tiểu Long Nữ.
Trong mắt Tiểu Long Nữ thoáng qua một chút do dự, sau đó vẫn lắc đầu một cái, cự tuyệt lòng tốt của Tần Nam Huyền.
"Long Nhi, không thể ăn!"
Tần Nam Huyền cũng không tiếp tục khuyên bảo, dù sao việc phải thay đổi thói quen của nàng, vẫn phải chờ bàn bạc với Tôn bà bà mới được.
Một lát sau, Tô Anh ăn xong khoai tây chiên trên tay, phất tay về phía chiếc bình thứ bảy, "Bốp!"
Kèm theo một tiếng nhỏ vang lên, bình vỡ vụn, một ống nhỏ bằng ngón tay rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
"Đây là son môi mắng người?!" Loan Loan thấy thỏi son môi quen thuộc này, không nhịn được thốt lên.
Tô Anh nghe thấy lời Loan Loan, ánh mắt dò hỏi nhìn về phía Tần Nam Huyền.
« Son môi khen ngợi »: Đến từ một thế giới nào đó, nếu thoa son môi khen ngợi lên môi, mỗi lời nói với bất kỳ ai đều là lời khen ngợi, ví như hoa rơi trên trời.
Nghe Loan Loan hỏi, Tần Nam Huyền liếc qua đồ mà Tô Anh vừa mở, lắc đầu, chậm rãi mở miệng nói: "Đây không phải là son môi mắng người (Triệu Tiền Triệu), đây là son môi khen ngợi, sau khi thoa lên môi," sẽ luôn nói những lời khen ngợi, lời hay."
Nghe được công dụng của loại son môi này, Tô Anh gật đầu, thứ này đối với nàng mà nói, hiện tại không có tác dụng gì.
Một bên Loan Loan vui vẻ, tâm niệm vừa động, hướng về phía Tô Anh mở miệng nói: "Tô Anh, nếu như ngươi không cần cái son môi màu đỏ này," có thể bán cho Loan Loan tỷ tỷ ta được không?!"
"Được!" Tô Anh nghe được Loan Loan muốn mua thỏi son môi khen ngợi này, lúc này cũng không do dự, gật đầu, nhận một trăm lạng bạc ròng mà Loan Loan đưa tới, trực tiếp đưa thỏi son môi khen ngợi cho nàng.
Tô Anh cất xong một trăm lạng bạc ròng, hướng về phía chiếc bình thứ tám, "Bốp!"
Kèm theo tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng màu tím rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận