Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1044: Phùng Hành: Đông Phương giáo chủ, ta nghĩ muốn cùng ngươi luận bàn một cái! ! Loan Loan: Liên Tinh là kẻ phản bội! ! (canh hai )

Chương 1044: Phùng Hành: Giáo chủ Đông Phương, ta muốn cùng ngươi luận bàn một chút! ! Loan Loan: Liên Tinh là kẻ p·h·ả·n·b·ộ·i! ! (canh hai)
Một lát sau, Đông Phương Bất Bại cùng Yêu Nguyệt từ trong diễn võ trường đi ra. Nhìn dáng vẻ mặt cười âm trầm của Đông Phương Bất Bại, mọi người biết bây giờ ai tìm Đông Phương Bất Bại so tài nhất định sẽ rất thảm. Loan Loan cùng Hoàng Dung lại đang ở một bên tìm người vừa được chọn có điều kỳ quái nhất. Khi tìm được người đó, sắc mặt Hoàng Dung trong nháy mắt trở nên cổ quái, nguyên do bởi vì người này chính là mẫu thân nàng, Phùng Hành. Ánh mắt hai người hướng về phía Phùng Hành nhìn lại, những người khác cũng dồn ánh mắt lên người nàng. "Hả? ! Là ta à? !" Phùng Hành thấy ánh mắt của các nàng đang chiếu vào mình, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ không thể tin được, thấy Hoàng Dung gật đầu, lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu xụ xuống, vẻ mặt sầu khổ đi về phía Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại cùng Yêu Nguyệt thấy hành động của các nàng, nhất thời trên mặt đều hiện lên vẻ mờ mịt, không biết các nàng đang làm gì. "Giáo chủ Đông Phương, ta muốn cùng ngươi luận bàn một chút." Nghe Phùng Hành nói, liên tưởng đến biểu hiện vừa rồi của các nàng, Đông Phương Bất Bại cùng Yêu Nguyệt trong nháy mắt phản ứng kịp là chuyện gì, Hoàng Dung và các nàng dĩ nhiên dùng cuộc chiến đấu của mình làm tiền đặt cược. Mặt nhỏ của Đông Phương Bất Bại càng trở nên âm trầm, cười lạnh một tiếng: "Tốt, luận bàn đúng không! Bổn tọa nguyện ý!"
Vì Đông Phương Bất Bại đã dùng qua diễn võ lôi đài một lần, nên bọn họ cũng không vào diễn võ lôi đài mà chọn trực tiếp luận bàn trong sân. Đối mặt cường giả như Đông Phương Bất Bại, Phùng Hành không dám sơ suất chút nào, chỉ thấy tóc nàng đen như mực, trên mặt có những đường vân màu bạc, đồng tử cũng từ đen biến thành bạc. Hiển nhiên là trực tiếp mở Bản Năng Vô Cực công. "Giáo chủ Đông Phương, ta tới." Phùng Hành trước khi xuất chiêu đã chào hỏi Đông Phương Bất Bại một tiếng, sau đó, ngón tay thon dài trắng nõn làm thành hình kiếm chỉ, lấy tay thay kiếm, trực tiếp thi triển thần kiếm quyết công về phía Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại tuy tâm tình không tốt, nhưng xuất chiêu vẫn có chừng mực, khống chế cảnh giới ngang bằng với Phùng Hành để giao thủ cùng nàng. Cũng dùng ngón tay thon dài của mình thay kiếm để tấn công. Hai người đều khống chế nội lực bên trong không tiết ra ngoài, chỉ thấy hai bóng người một đỏ một trắng trên không trung va chạm rồi lại tách ra. Trong lúc giao thủ, Đông Phương Bất Bại lại có vẻ hơi kinh hãi, vì theo lý thuyết độc Cô Cửu Kiếm của nàng cần chú ý đến cơ hội của đối phương, chỉ có tiến không lùi, mỗi chiêu thức đều đánh vào điểm yếu của đối phương để tấn công. Nhưng khi giao đấu với Phùng Hành, độc Cô Cửu Kiếm của nàng dường như không có tác dụng gì, ngược lại mỗi lần tấn công của nàng đều bị Phùng Hành dự đoán được, đánh khiến nàng bó tay bó chân. Đông Phương Bất Bại không khỏi thấy hứng thú, bắt đầu không ngừng nâng cao thực lực, để thăm dò cực hạn của Phùng Hành rốt cuộc ở đâu.
Còn Loan Loan và Hoàng Dung đang huyên náo một bên, đột nhiên cảm thấy một ánh mắt không mấy thiện cảm đang rơi trên người mình, trong lòng nhất thời sinh ra một ý nghĩ không hay. Theo hướng ánh mắt đó, các nàng thấy Yêu Nguyệt lúc này đang một bộ mặt ngoạn vị nhìn hai người bọn họ. Thấy Liên Tinh đang rụt rè núp bên cạnh, hai người lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra. Trong lòng thầm mắng Liên Tinh là tên phản đồ. Hai người chớp mắt ra vẻ đáng yêu, cười ngọt ngào khả ái, vẻ mặt vô tội nhìn Yêu Nguyệt: "Nguyệt tỷ tỷ, tỷ nhìn bọn muội có chuyện gì sao? !"
Thấy hai người định làm nũng bán manh để lừa dối qua chuyện, Yêu Nguyệt khẽ cười một tiếng, nhìn hai người nhàn nhạt lên tiếng: "Đây chẳng phải thấy hai ngươi không có chuyện gì làm sao, nên chuẩn bị chỉ điểm cho hai ngươi một chút." Nghe giọng điệu không cho cự tuyệt của Yêu Nguyệt, Loan Loan cùng Hoàng Dung liếc nhau một cái, sau đó trên mặt hiện vẻ bất đắc dĩ, xem ra là không chạy thoát được rồi. "Vậy làm phiền Nguyệt tỷ tỷ." "Đi thôi!" Yêu Nguyệt ánh mắt nhàn nhạt nhìn hai người, hai nha đầu này cũng dám lấy nàng ra làm trò cá cược, không thể không cho hai người một bài học.
"Mơ hồ lộ ra quang mang vẩn đục chi văn chương, kiêu căng khó thuần điên cuồng khí độ độ, hiện lên lại phủ định, mất cảm giác tức thì ngăn trở an nghỉ, bò sát sắt thép công Chúa, lần lượt tự hủy tượng bùn, kết hợp a, bắn ngược a, đầy đại địa, biết được bản thân vô lực.""Phá đạo chi 90 Hắc Quan." Loan Loan cũng không vọt thẳng đến, ngược lại là răng môi khẽ mở, nhẹ nhàng ngâm xướng lên. Một cái hộp chữ nhật màu đen trong nháy mắt bao vây Yêu Nguyệt vào trong. "Phá đạo chi bốn Bạch Lôi." Hoàng Dung thấy thế nhất thời hai mắt sáng lên, cũng lập tức sử dụng Bạch Lôi đánh về phía Yêu Nguyệt, sau đó động tác không ngừng, lao về phía Yêu Nguyệt. Loan Loan thi triển Hắc Quan xong cũng không dừng lại, trực tiếp thi triển thuấn di đến phía sau Yêu Nguyệt, bàn tay trắng nõn mềm mại thoạt nhìn thì mềm nhũn, nhưng ẩn chứa nội lực cường đại, đánh về phía Hắc Quan. Nàng đều không quan tâm cú đánh của mình có trúng Hắc Quan không, vì nàng biết Hắc Quan không thể trói được Yêu Nguyệt.
"Răng rắc!" Chỉ nghe thấy một tiếng vỡ vụn, Hắc Quan bao quanh Yêu Nguyệt trong nháy mắt vỡ tan, thân ảnh Yêu Nguyệt lại xuất hiện trước mắt các nàng. Yêu Nguyệt vừa thoát khỏi Hắc Quan, liền thấy trước mặt mình một đạo Bạch Lôi lao đến, phía sau còn có Loan Loan tấn công. Đối mặt với kiểu công kích này, cho dù là cao thủ tông sư khi đối mặt cũng chỉ có thể tạm thời tránh né, thậm chí có thể bị thương. Nhưng đối phương trước mặt không phải là tông sư tầm thường, mà là Yêu Nguyệt, cho dù nàng chỉ ở cảnh giới tông sư cũng sẽ không cảm thấy bối rối, huống chi bây giờ nàng không còn ở cảnh giới tông sư nữa. Trên khuôn mặt lạnh lùng của Yêu Nguyệt hiện lên một nụ cười, thôi động nội lực trong cơ thể theo một lộ tuyến đặc biệt. Khi cú đánh của Loan Loan đánh trúng nàng, Loan Loan nhất thời cảm thấy một cảm giác không ổn, một cỗ công kích cường đại đang đánh lại mình. So với chưởng lực tấn công vừa rồi của mình còn mạnh hơn gấp đôi. Đây chính là công pháp mới mà Yêu Nguyệt đã dung hợp Di Hoa Tiếp Ngọc và Càn Khôn Đại Na Di, có thể nâng công kích của đối phương lên gấp mấy lần rồi bắn ngược lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận