Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 460: Lục Tiểu Phụng đột phá, có thể chống đỡ tà đồng tiền (canh tư )

Chương 460: Lục Tiểu Phụng đột phá, có thể chống đỡ tà đồng tiền (canh tư) Chứng kiến mình mở ra một quyển sách, trên mặt Lục Tiểu Phụng hiện lên vẻ vui mừng. Vẫn còn nhớ lần trước mình từng khai ra bí kíp, từ sau khi tu luyện, chiêu Linh Tê Nhất Chỉ của bản thân đã được tăng lên, thậm chí hắn hiện tại còn có nắm chắc bắt được phi đao của Lý Tầm Hoan. Bất quá, lần trước mở ra sách Đồ Họa cũng không tệ, tuy rằng xem không hiểu nhưng những thứ bên trong trông rất sống động và vô cùng tinh xảo, người ngoại vực nhìn vào cũng là một sự hưởng thụ. Trong nhất thời, Lục Tiểu Phụng đã lâm vào do dự.
« Bí kíp Thất Thương Quyền »: Đến từ môn võ công truyền thế của phái Không Động, người có nội lực đại thành mới có thể học tập. Nội lực không đủ khi học sẽ gây tổn thương đến thân thể, lúc sử dụng càng là tự làm hại mình trước rồi mới gây thương tích cho đối thủ.
Nhìn lướt qua bí kíp mà Lục Tiểu Phụng mở ra, Tần Nam Huyền lạnh nhạt mở miệng nói: "Đây là bí kíp Thất Thương Quyền của phái Không Động."
"Bí kíp Thất Thương Quyền của phái Không Động?" Nghe được lời của Tần Nam Huyền, Lục Tiểu Phụng không những không vui mừng mà ngược lại chau mày, nhìn Tần Nam Huyền hơi nghi hoặc hỏi: "Điếm chủ, ngươi nói là chiêu Thất Thương Quyền mà gây thương tổn cho bản thân trước sao?" Nếu như là công pháp muốn gây thương tích cho bản thân trước khi làm bị thương người khác, Lục Tiểu Phụng sẽ không dự định học tập, hơn nữa môn công pháp này cũng không phải rất mạnh, nếu không thì phái Không Động cũng không đến mức xuống dốc.
Tần Nam Huyền lắc đầu, nhẹ giọng mở miệng: "Nếu như nội lực không đủ thì khi sử dụng Thất Thương Quyền," "sẽ tự làm mình bị thương trước rồi mới gây thương tích cho đối thủ." "Nhưng nếu nội lực của ngươi dư thừa thì," "tự nhiên cũng sẽ không còn lo lắng điều này." Lúc này, Lục Tiểu Phụng quyết định không học chiêu Thất Thương Quyền này, rồi sau đó đem bí kíp Thất Thương Quyền vứt sang một bên. Tiếp đến, hắn hướng về phía bình đánh.
"Đùng đùng!!" Theo hai tiếng bình vỡ vang lên, đồ vật bên trong dồn dập rơi ra ngoài, nổi bồng bềnh giữa không trung. Một quả cầu ánh sáng màu trắng. Một đồng tiền rỉ sét loang lổ.
Thấy mình lại mở ra một quả cầu ánh sáng màu trắng, Lục Tiểu Phụng có vẻ hơi hưng phấn mở miệng nói: "Điếm chủ, quả cầu ánh sáng màu trắng này là cái gì?"
« Bảy năm nội lực của cao thủ Đại Tông Sư kỳ võ lâm »: Đến từ bảy năm nội lực của một cao thủ Đại Tông Sư kỳ võ lâm nổi tiếng nào đó. Sau khi hấp thụ có thể trực tiếp nhận được bảy năm nội lực.
« Tiền Ngũ Đế »: Đến từ Tiền Ngũ Đế của một thế giới Linh Dị nào đó, vốn có công dụng tụ tập chính khí năm phương, chống đỡ tai họa quỷ hồn.
Nghe Lục Tiểu Phụng hỏi, Tần Nam Huyền mở miệng: "Đây là một quả cầu ánh sáng chứa bảy năm nội lực."
Nghe Tần Nam Huyền nói là bảy năm nội lực, Lục Tiểu Phụng liền có chút nóng lòng muốn hấp thụ ngay quả cầu ánh sáng màu trắng trước mắt. Kèm theo một dòng nước ấm dung nhập vào cơ thể, nội lực của Lục Tiểu Phụng bắt đầu tăng trưởng, chợt, trên người hắn bỗng nhiên cũng dâng lên một cỗ khí thế mãnh liệt, hiển nhiên là muốn có dấu hiệu đột phá. Tần Nam Huyền phất tay tán đi khí thế của hắn. Sau khi nội lực hoàn toàn dung nhập, Lục Tiểu Phụng đã thành công đột phá đến cảnh giới tông sư trung kỳ.
Một lát sau, Lục Tiểu Phụng mở mắt, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng, vẻ mặt cao hứng nhìn Hoa Mãn Lâu nói: "Lão Hoa, thấy không, ta đã đột phá!"
"Chúc mừng ngươi nhé, Lục Tiểu Kê!" Hoa Mãn Lâu vẻ mặt tươi cười nhìn Lục Tiểu Phụng, Lục Tiểu Phụng đột phá, hắn cũng thấy vui lây cho Lục Tiểu Phụng.
Sau khi chia sẻ niềm vui với Hoa Mãn Lâu, Lục Tiểu Phụng lúc này mới quay đầu nhìn Tần Nam Huyền với vẻ cảm kích. Cảnh giới này nếu phải dựa vào chính mình tu luyện thì không biết còn phải chờ đến bao lâu nữa đây! Rồi hắn nhìn sang đồng tiền rỉ sét loang lổ kia.
Tần Nam Huyền chậm rãi nói: "Đây là một đồng tiền ngũ đế," "có thể tụ tập chính khí, có công dụng chống đỡ tai họa quỷ hồn."
Lục Tiểu Phụng còn tưởng đây chỉ là một đồng tiền cũ nát bị người ta làm rơi, kết quả nghe Tần Nam Huyền nói đồng tiền này lại có khả năng chống đỡ được tai họa quỷ hồn, nhất thời hai mắt sáng lên. Tuy không biết hiện tại thế giới này có quỷ hồn hay không nhưng cứ phòng trước vẫn hơn.
Lục Tiểu Phụng thu đồng tiền rỉ sét loang lổ vào người, giấu kỹ đi, rồi nhìn sang chiếc bình cuối cùng. Hắn huy động Hoàng Kim côn tử trong tay đánh vào nó.
"Ba!" Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một chai màu nâu thấp tè rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung. Lục Tiểu Phụng vẻ mặt tò mò đánh giá chiếc chai màu nâu này, chỉ thấy miệng bình còn có một thứ gì đó trông như vải, trong bình còn đựng đầy chất lỏng. Nhất thời hắn hướng Tần Nam Huyền hỏi: "Điếm chủ, đây là cái gì vậy?"
« Bom lửa »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, sau khi ném ra, khi rơi xuống đất và chai bị vỡ sẽ tạo ra một vùng lửa bao trùm khu vực nhất định, duy trì liên tục trong một khoảng thời gian, gây ra sát thương liên tục cho những kẻ địch ở trong phạm vi ảnh hưởng, cũng có thể ném trực tiếp lên người đối phương để đốt cháy.
Tần Nam Huyền liếc nhìn đồ mà Lục Tiểu Phụng mở được, thong thả mở miệng: "Đây là một cái bom lửa. Chỉ cần ngươi đập nó vào bề mặt vật thể cho vỡ," "thì có thể tạo ra ngọn lửa lớn trực tiếp bốc cháy." "Bất quá, người có nội lực cao thâm thì có thể dập tắt được nó."
Nghe Tần Nam Huyền giải thích, Lục Tiểu Phụng gật đầu. Xem ra cái này chỉ là một loại ám khí, rồi hắn cầm bom lửa lên, bom lửa trong tay hắn trong nháy mắt so với lúc ban đầu thì đã khôi phục lại như cũ. Nhìn chiếc bình nhỏ cỡ bình hoa, Lục Tiểu Phụng cau mày, như vậy thì cái này sẽ không thể dùng như một loại ám khí được.
Rồi hắn cầm những thứ mình đã mở được sang một bên, để Hoa Mãn Lâu qua đây mở bình.
Hoa Mãn Lâu hướng đến bàn mở bình, Tần Nam Huyền vẫy tay, nhất thời những chiếc bình mà Hoa Mãn Lâu đã chọn liền bay ra, rơi trên bàn mở bình. Hoa Mãn Lâu không do dự, đưa tay đánh vào chiếc bình đầu tiên.
"Ba!" Theo tiếng bình vỡ, một cây quạt rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Hoa Mãn Lâu thấy mình mở ra được một cây quạt, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng. Chiêu thức võ công mà hắn sử dụng tốt nhất là Lưu Vân Phi Tụ, thứ nhì chính là dùng quạt, nhưng hai loại binh khí này đều rất khó chế tạo, vì vậy trước kia hắn vẫn không có binh khí thích hợp. Bây giờ thấy mình có được vũ khí cần dùng đến, sao hắn có thể không vui cho được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận