Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 695: Có thể phun lửa Tiểu Tinh Linh! ! ! Tiểu Long Nữ cười rồi! ! ! (canh hai )

Chương 695: Tiểu Tinh Linh biết phun lửa! ! ! Tiểu Long Nữ đã cười! ! ! (canh hai )《 Lục Vĩ 》: Đến từ một Thế Giới Tinh Linh nào đó, là Pokémon hệ Hỏa, cuối cùng có thể tiến hóa thành Cửu Vĩ. Nghe Phó Quân Tường nói, Tần Nam Huyền nhìn về phía quả cầu nhỏ mà nàng vừa mở, sau đó dưới ánh mắt mong chờ của Phó Quân Tường liền gật đầu, từ từ mở miệng nói: "Không sai, bên trong là một Tiểu Tinh Linh hệ Hỏa, gọi là Lục Vĩ." Nghe Tần Nam Huyền nói, Phó Quân Tường nhất thời có chút không kìm chế được sự k·í·c·h đ·ộ·n·g trong lòng, cầm Pokeball xuống, nhưng không biết mở thế nào, nhất thời vẻ mặt có chút nóng nảy, nhờ Tần Nam Huyền giúp đỡ. Sau khi được Tần Nam Huyền chỉ điểm, nàng mới ấn vào Pokeball để triệu hồi Lục Vĩ ra ngoài. Sau đó trước mắt mọi người hiện ra một Tiểu Tinh Linh hình dáng hồ ly lớn cỡ một chú cún con. Chỉ thấy nó toàn thân lông màu nâu đỏ, đôi mắt trong veo nâu như hổ phách nhưng không có đồng tử. Trên đỉnh đầu là mái tóc xoăn cam, vì mới sinh ra nên chỉ có một chiếc đuôi trắng. Lúc này, hai mắt nó tràn đầy vẻ mờ mịt, khi thấy Phó Quân Tường liền lộ ra nụ cười vui vẻ, vẫy chiếc đuôi nhỏ đi đến bên cạnh Phó Quân Tường, thân m·ậ·t cọ vào chân nàng. "Ha ha..." Phó Quân Tường vui vẻ ôm lấy con hồ ly nhỏ này. "Điếm chủ, rõ ràng nó chỉ có một cái đuôi mà, sao lại gọi là Lục Vĩ?" Loan Loan hơi nghi hoặc nhìn Tần Nam Huyền, vẻ mặt đáng yêu trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ không hiểu. Dựa theo cái tên Lục Vĩ mà nói, đáng lẽ phải có sáu cái đuôi chứ, đâu phải chỉ một cái! Tần Nam Huyền nhàn nhạt cười giải thích: "Không sai, thực ra nó có sáu cái đuôi, nhưng đây là ấu niên kỳ nên hiện tại chỉ có một đuôi, khi nó trưởng thành thì cái đuôi này sẽ phân nhánh thành sáu chiếc, đồng thời sẽ ngày càng trở nên đẹp đẽ, màu sắc cũng sẽ giống màu trên đầu nó." "Hơn nữa khi nó lớn lên, Hỏa Nguyên Tố trong cơ thể nó sẽ càng thêm nồng nặc, thân thể cũng sẽ phát ra nhiệt, khi Hỏa Nguyên Tố tích tụ quá nhiều, nó sẽ tự mình ngưng tụ thành một quả cầu lửa phun ra, đương nhiên cũng có thể dùng để c·ô·ng kích, đây là một trong những kỹ năng của nó." "Còn một kỹ năng nữa là vẫy đuôi, hiệu quả của nó là sẽ mê hoặc đối phương, khiến đối phương thả lỏng cảnh giác trong một giây." "Sau này nó có thể tiến hóa thành Cửu Vĩ, năng lực cũng mạnh hơn nhiều so với hiện tại." Nghe Tần Nam Huyền nói xong, vẻ mặt của Phó Quân Tường lộ ra vẻ hưng phấn, không ngờ sủng vật của mình lại có năng lực mạnh mẽ đến thế, cô bé nhìn nó với ánh mắt ngày càng yêu thích hơn. Phó Quân Tường thấy Lục Vĩ đáng yêu như vậy, liền không định thu vào Pokeball nữa mà đặt nó lên trên túi xách của mình, sau đó vung bàn tay nhỏ hướng về cái bình thứ hai. "Ba!" Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một con ếch xanh bằng sắt lá màu lục rơi ra, nổi lơ lửng giữa không trung. Phó Quân Tường vẻ mặt tò mò đánh giá, con ếch xanh làm bằng sắt lá này trên lưng còn có hoa văn đủ màu, cô bé hiện lên một tia tò mò, con ếch này lạ thật, lại làm bằng sắt thép, lẽ nào vật này cũng giống con ong mật mà tỷ tỷ mình đã mở ra sao? ! Không nhịn được cô bé quay sang hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ ca ca, con ếch xanh này có phải giống của tỷ tỷ con không, có tác dụng gì đặc biệt không?!" 《Ếch xanh da biếc》: Đến từ một thế giới thực nào đó, là đồ chơi trẻ con, chỉ cần lên dây cót là có thể đạp nước một hồi trên mặt đất. Tần Nam Huyền nhìn những đồ mà Phó Quân Tường đã mở ra, lắc đầu chậm rãi mở miệng nói: "Ếch xanh sắt lá này chỉ là đồ chơi thôi, không có công năng đặc biệt gì." Sau đó, Tần Nam Huyền nói cho Phó Quân Tường biết cách dùng con ếch sắt lá này. Phó Quân Tường tò mò làm theo Tần Nam Huyền, lên dây cót rồi thả xuống đất, lập tức ếch xanh bắt đầu nhảy nhót tại chỗ.... "Lạch cạch, lạch cạch, vui quá, vui quá." Thấy ếch xanh nhảy nhót như vậy, Phó Quân Tường bật cười. Dường như bị tiếng cười của cô bé truyền nhiễm, Tiểu Long Nữ cũng muốn cười theo, nhưng lại không thể cười được. Nhất thời Tiểu Long Nữ có chút sốt ruột đi đến bên cạnh Tần Nam Huyền, kéo ống tay áo hắn. Khi thấy Tần Nam Huyền nhìn mình, cô bé chỉ chỉ mình rồi lại chỉ Phó Quân Tường. Tần Nam Huyền bế cô bé lên, dịu dàng hỏi: "Con muốn cười như Quân Tường sao?" Thấy Tiểu Long Nữ gật đầu, ngón tay Tần Nam Huyền khẽ động, trực tiếp ấn vào huyệt của nàng, lập tức Tiểu Long Nữ không nhịn được bật ra tiếng cười trong trẻo. Lúc tiếng cười phát ra, Tần Nam Huyền rõ ràng cảm nhận được đáy mắt Tiểu Long Nữ hiện lên vẻ kinh hoàng, vội vàng lấy tay che miệng, muốn ngăn tiếng cười phát ra, nhưng tiếng cười vẫn xuyên qua kẽ tay truyền ra, nhưng Tiểu Long Nữ nhận thấy mình đã phát ra tiếng cười mà không bị trừng phạt như trước kia, nhất thời không che miệng nữa mà thoải mái cười. Tần Nam Huyền âm thầm giải huyệt cười của nàng, nhưng tiếng cười của cô bé vẫn không dừng lại, mà tiếp tục cười, cho đến khi Phó Quân Tường dừng cười, Tiểu Long Nữ mới từ từ ngừng lại. Mọi người trong tiệm đều ngạc nhiên nhìn Tiểu Long Nữ, dù sao đến tiệm lâu như vậy, nàng ngoài lúc dính Tần Nam Huyền ra thì trên mặt sẽ có chút biểu tình nhỏ, còn lại thì luôn lạnh tanh, không ngờ hôm nay lại chủ động cười. "Tiểu Long Nữ, cho con chơi này!" Lúc này, Phó Quân Tường thấy Tiểu Long Nữ lạnh lùng nở nụ cười, cũng vui vẻ đem đồ chơi của mình cho cô bé chơi cùng. Tiểu Long Nữ nhìn về phía Tần Nam Huyền, Tần Nam Huyền để cô bé xuống đất, nhàn nhạt cười nói: "Muốn đi chơi thì cứ đi chơi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận