Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 366: Toàn Chân Thất Tử nguy, cứu tinh Chu Bá Thông xuất hiện « ba canh ».

"Ầm!" Hai người chạm vào nhau, tức thì một luồng sóng năng lượng vô hình từ trên người họ phát ra, khuếch tán ra xung quanh. Các tấm đá xanh trên mặt đất dưới sức ép của luồng năng lượng vô hình này vỡ vụn thành từng mảnh, mặt đất lún xuống vài phần. Những người trong võ lâm đang vây xem cùng đệ tử Toàn Chân Giáo thấy vậy đều biến sắc, vội vàng thi triển khinh công lùi lại phía sau. Bất quá, những đệ tử Toàn Chân Giáo bị Âu Dương Phong đánh bị thương lúc trước thì không có may mắn đó, trực tiếp bị dư âm chiến đấu hất tung lên, sau đó từ trên cao rơi xuống, hoàn toàn mất mạng. Toàn Chân Thất Tử cũng không kiên trì được bao lâu, liền bị chưởng lực của Âu Dương Phong đánh bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất. "Phụt phụt..." Toàn Chân Thất Tử trong nháy mắt bị trọng thương, mặt tái nhợt nhổ ra ngụm máu tươi. Âu Dương Phong thừa thế xông lên, lần nữa thi triển Thần Đà Tuyết Sơn Chưởng mang theo chưởng lực cực kỳ cường hãn đánh về phía Toàn Chân Thất Tử, hiển nhiên là chuẩn bị thừa dịp bọn họ hiện tại không thể phản kháng để lấy mạng bọn họ. Mã Ngọc và những người khác trong mắt lóe lên vẻ tuyệt vọng, một chưởng này bọn họ không tránh được. "Ngọa Tào, không hổ là một trong Ngũ Tuyệt thiên hạ Nam Tống, quả nhiên danh bất hư truyền a!" "Xem ra Toàn Chân Giáo lần này xong rồi!" "Đúng vậy, trừ khi có kỳ tích xuất hiện, mới có thể cứu được bọn họ." Mọi người thấy Toàn Chân Giáo sắp bị Âu Dương Phong diệt môn, nhất thời cảm thán không ngừng, giang hồ vốn là như vậy, k·h·o·á·i ý ân cừu, có thể trong nháy mắt đắc tội với người không nên đắc tội, trở thành một c·á·i t·h·ây lạnh ngắt. "Ầm!" Âu Dương Phong giống như là đụng phải vật gì đó, hai luồng năng lượng tức thì phát sinh va chạm kịch liệt, làm bùng lên một đám bụi mù lớn, nhất thời che khuất tầm mắt của những người đang vây xem, khiến họ căn bản không nhìn rõ chuyện gì xảy ra bên trong, chỉ nghe thấy tiếng va chạm kịch liệt cùng sóng năng lượng từ bên trong truyền ra. Một lát sau, khói bụi tan đi, hai người đứng đối diện nhau trong sân. Mọi người lúc này mới phát hiện không biết từ lúc nào, một lão giả tóc bạc da dẻ hồng hào đã xuất hiện trước mặt Mã Ngọc và những người khác. Lúc này, ông ta đang phẫn nộ nhìn Âu Dương Phong lớn tiếng quát: "Lão Độc Vật, ngươi là tên khốn kiếp, lại muốn g·iết s·ư c·h·á·u của ta!" "Lão Ngoan Đồng!?" Âu Dương Phong nhíu mày, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Chu Bá Thông, mở miệng nói: "Ngươi từ Đào Hoa Đảo ra khi nào vậy?" Theo lý mà nói, lúc này Chu Bá Thông hẳn là ở Đào Hoa Đảo mới đúng, tại sao lại xuất hiện ở đây? ! Âu Dương Phong có chút khó hiểu. "Chuyện này không liên quan tới ngươi, Lão Độc Vật, ngươi còn chưa nói tại sao muốn g·iết s·ư c·h·á·u của ta!" Lão Ngoan Đồng tuy có tính tình trẻ con, nhưng ông ta không phải là người ngu. Trên mặt Mã Ngọc và những người khác lộ vẻ vui mừng khi sống sót sau t·a·i n·ạ·n, nếu không phải Chu Bá Thông kịp thời xuất hiện, phỏng chừng bọn họ đã c·hết rồi. Bất quá cũng không biết Chu Bá Thông có thể đ·á·n·h thắng được Âu Dương Phong hay không, dù sao trước kia chỉ nghe sư phụ nói ông ta rất lợi hại, nhưng đến giờ vẫn chưa được thấy tận mắt. Con ngươi của Âu Dương Phong đảo một vòng, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, thản nhiên mở miệng nói: "Ngươi không biết đấy thôi, lúc đó sư huynh của ngươi đánh bị thương ta, sau đó nói với ta chờ khi ta khỏi thương thì sẽ cho ta xem Cửu Âm Chân Kinh, nhưng mấy người này lại cản ta," "Ta chỉ là muốn dạy dỗ bọn họ một chút thôi." Nghe Âu Dương Phong nói vậy, Chu Bá Thông nhíu mày, nếu như phía trước không bị Phùng Hành dùng chiêu giống y hệt l·ừ·a mình thì có lẽ chiêu này của Âu Dương Phong còn có thể thành c·ô·ng, thế nhưng Chu Bá Thông sau khi đã t·ừ·ng b·ị l·ừ·a thì tuyệt đối không tin lời hắn nói. Âu Dương Phong thấy mình không l·ừ·a được Chu Bá Thông, lúc này cũng không do dự, trực tiếp thi triển khinh công gia truyền của Bạch Đà Sơn Trang Thuấn Tức thiên lý, đi thẳng tới trước mặt Chu Bá Thông, trong tay Quỷ Đầu Linh Xà trượng thi triển Linh Xà Trượng pháp đánh về phía Chu Bá Thông. Chỉ thấy Quỷ Đầu Linh Xà trượng khi vũ động dường như một con Lệ Quỷ chọn người mà nuốt chửng, bất chợt lao tới c·ắn xé Chu Bá Thông. Chu Bá Thông thấy vậy vội vàng thi triển thân pháp nhẹ nhàng tránh né c·ô·ng k·í·ch của Âu Dương Phong. "Tên Lão Độc Vật nhà ngươi, vậy mà lại đ·á·n·h lén ta!" Sau đó, Chu Bá Thông trực tiếp thi triển Không Minh Quyền nhu nhược vô cùng, đánh về phía Âu Dương Phong. Âu Dương Phong dùng một chưởng đón đỡ, đột nhiên cảm thấy quyền lực của Chu Bá Thông như có như không, căn bản không có cách phán đoán chưởng này là thật hay giả, không khỏi có chút giật mình, sau đó tụ tập nội lực về lòng bàn tay. "Ầm!" Hai lòng bàn tay đ·á·n·h vào nhau, tức thì một luồng sóng nội lực mạnh mẽ hơn trước đó lan ra bốn phía. "Ngọa Tào, lão đầu này là ai vậy, mà có thể đ·á·n·h ngang tay với Âu Dương Phong!" "Nghe Âu Dương Phong nói, hình như ông ta được gọi là Lão Ngoan Đồng!" "Ta nhớ ra rồi, Vương Trùng Dương đúng là có một sư đệ, được gọi là Lão Ngoan Đồng, nhưng mà người này không phải đã mất tích gần hai mươi năm rồi sao?" "Tại sao lại có thể đột nhiên xuất hiện ở đây, còn đột p·h·á tới cảnh giới tông sư nữa chứ!" "Đúng vậy, phải biết rằng trước kia khi Vương Trùng Dương cùng Âu Dương Phong lưỡng bại câu thương... ." "Nếu như ông ta đ·u·ổ·i t·h·e·o tới cùng thì, e là ngày hôm nay sẽ không có Âu Dương Phong, nhưng ông ta thậm chí ngay cả dũng khí đ·u·ổ·i th·e·o tới cùng cũng không có." Lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, thì Chu Bá Thông và Âu Dương Phong đã giao đấu qua mấy chục chiêu thức. Bởi vì thương thế trên người Âu Dương Phong vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, Chu Bá Thông vậy mà đánh với hắn ngang sức ngang tài, không hề có dấu hiệu bại thế. Âu Dương Phong lén lút sờ soạng cơ quan trên Quỷ Đầu Linh Xà Trượng, trong lúc Chu Bá Thông tấn c·ô·ng tới thì bất ngờ nhấn một cái, đầu lâu Quỷ Đầu Linh Xà Trượng liền bật mở, mấy trăm chiếc kim châm nhỏ như lông trâu, cùng một con tiểu xà ánh bạc, trực tiếp bay ra từ bên trong đánh lén về phía Lão Ngoan Đồng. Lão Ngoan Đồng thấy vậy liền thúc giục nội lực trong người, thân ảnh lóe lên tránh được đòn đánh lén của Âu Dương Phong. Âu Dương Phong lại lùi lại mấy bước, nhảy dựng lên rồi ngồi xổm xuống đất, hai khuỷu tay cong lại, ngang với vai, trong miệng phát ra những tiếng kêu ồ ồ, giống như một con Cóc đang tích súc lực chờ phát động. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Lão Ngoan Đồng. Một luồng cảm giác áp bách mạnh mẽ dồn về phía Lão Ngoan Đồng. Đây là tuyệt học mà Âu Dương Phong quan s·á·t Cóc nhảy lên cùng các mặt của c·ô·ng k·í·ch tập tính, nghiên cứu ra được, có thể so sánh với tuyệt học Hàng Long Thập Bát Chưởng của Cái Bang. Bất quá ý nghĩa trạng thái mạnh nhất của c·ô·ng p·h·áp này là lấy tĩnh chế động, toàn thân tích sức hàm thế, vận lực không nói linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận