Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 742: Quá phận cẩn thận dùng Độc Kinh nghiệm! ! Thần kỳ bức ảnh! ! (canh một )

Chương 742: Quá mức cẩn thận dùng độc Kinh nghiệm! ! Bức ảnh thần kỳ! ! (canh một)
Bên kia, ở thành Lạc Dương, trong cửa hàng nhỏ của Bình.
Lúc này Vinh Giảo Giảo nhìn mười cái bình được sắp xếp gọn gàng trước mặt mình, hít sâu một hơi, vẻ mặt mong chờ hướng về phía cái bình đầu tiên đánh.
"Ba!"
Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng màu trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Thấy cái bình đầu tiên của mình đã mở ra quả cầu ánh sáng màu trắng, vẻ mặt Vinh Giảo Giảo nhất thời lộ ra vẻ mừng rỡ, ném ánh mắt dò hỏi về phía Tần Nam Huyền.
« Ba năm kinh nghiệm dùng độc của một Độc Sư vô danh »: Đến từ một thế giới võ hiệp nào đó, ba năm một mực tiếp xúc với độc dược của một Độc Sư, sau khi hấp thụ sẽ học được các loại cách chế tạo độc dược, cũng như kiến thức sử dụng độc dược.
Tần Nam Huyền liếc qua quả cầu ánh sáng màu trắng mà Vinh Giảo Giảo mở ra, ung dung nói: "Quả cầu ánh sáng màu trắng này là kinh nghiệm dùng độc ba năm."
Nghe Tần Nam Huyền nói quả cầu ánh sáng này không phải nội lực, mà là kinh nghiệm dùng độc, vẻ mặt Vinh Giảo Giảo thoáng lộ ra thất vọng, nhưng kinh nghiệm dùng độc này cũng coi như tốt, ít nhất mình có thể dùng được, cũng không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu hấp thụ quả cầu ánh sáng màu trắng trước mặt.
Theo quả cầu ánh sáng màu trắng bị hấp thụ, trong đầu Vinh Giảo Giảo hiện ra rất nhiều kiến thức chế tạo độc dược, cùng rất nhiều thủ pháp hạ độc.
Khi thấy những thủ pháp hạ độc này, Vinh Giảo Giảo mới biết những thủ pháp hạ độc mà mình biết trước đây chỉ là đồ bỏ đi, hơn nữa mình trước đây quá thiện lương.
Trong đầu nàng giờ toàn là các loại thủ pháp hạ độc, phóng độc theo gió, thuận thế phóng độc khi nói chuyện với người khác, nếu như muốn gây bất lợi cho mình thì sẽ lập tức phóng ra một loại độc dược khác, tạo thành kịch độc giết người.
Kinh khủng hơn là, ngay tại nhà mình, cũng sẽ thông qua các loại độc dược để xây dựng một môi trường toàn độc dược, chỉ cần không có thuốc giải bước vào viện thì sẽ trực tiếp trúng độc.
Vinh Giảo Giảo nhìn mà đáy lòng có chút phát lạnh: "Điếm chủ, thủ đoạn dùng độc này… cẩn thận quá… âm hiểm a."
Tuy là Vinh Giảo Giảo sửa từ rất nhanh, nhưng mọi người đều biết, cái từ kia là âm hiểm, không biết kinh nghiệm dùng độc gì, lại khiến cho Vinh Giảo Giảo cảm thấy có chút âm hiểm, phải biết rằng Vinh Giảo Giảo cũng là người của Âm Quỳ phái, tuy là Chúc Ngọc Nghiên không thật tâm truyền thụ công pháp cho nàng, nhưng hai người họ đã có danh phận thầy trò, coi như là sư muội của Loan Loan.
Cho nên những thủ đoạn hạ độc này, đối với các nàng mà nói như cơm bữa.
Có thể khiến nàng nói âm hiểm, xem ra thủ đoạn hạ độc này không đơn giản a!
Tần Nam Huyền không khỏi bật cười, hắn hoài nghi kinh nghiệm dùng độc này, có phải hệ thống lấy từ người xuyên việt nào không, quả thực cẩn thận đến cực điểm.
Vinh Giảo Giảo thở ra hai hơi thật dài, bình phục lại tâm tình, sau đó vung tay đánh vào cái bình thứ hai.
"Ba!"
Cùng với một tiếng vang nhỏ, bình vỡ vụn.
Một vật giống như tờ giấy rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Vinh Giảo Giảo có chút hiếu kỳ xem xét một thứ so với giấy còn dày hơn một chút, lại chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng lại không giống thẻ bài, hơn nữa nhìn có chút ố vàng, hiển nhiên là vật này đã có nhiều năm rồi, lúc này nàng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, cái này là vật gì vậy? !"
« Bức ảnh »: Đến từ một thế giới dị vật nào đó, một đạo cụ sở hữu năng lực thần kỳ, tiếp xúc vào sẽ phong ấn người đó vào trong ảnh, nhưng chỉ có thể chứa một người. Không thể sử dụng vượt quá hai đại cảnh giới của bản thân, thời gian phong ấn một ngày.
"Thứ này cũng không tệ."
Nghe được Vinh Giảo Giảo hỏi, Tần Nam Huyền nhìn về phía bức ảnh mà nàng mở ra, nhất thời nhíu mày, chậm rãi nói: "Cái này gọi là bức ảnh, dùng bức ảnh này tiếp xúc vào người, có thể phong ấn người đó vào trong ảnh trong thời gian một ngày, nhưng không thể vượt quá thực lực bản thân hai đại cảnh giới."
Nghe Tần Nam Huyền nói, vẻ mặt mọi người đều lộ vẻ khiếp sợ, có thể phong ấn người có cảnh giới không cao hơn mình hai đại cảnh giới? !
Phải biết rằng bây giờ Vinh Giảo Giảo đã là Tiên Thiên Cảnh sơ kỳ, nói cách khác những người ở dưới cảnh giới Đại Tông Sư sơ kỳ, thậm chí cả những người ở cảnh giới Đại Tông Sư sơ kỳ đều có thể sẽ bị phong ấn...
Nghe vậy, mặt Vinh Giảo Giảo tràn đầy vẻ kích động, vật này đối với mình bây giờ mà nói có tác dụng cực lớn, như vậy có thể giam cầm phụ thân trên danh nghĩa của mình, không cần sợ thân phận mình bại lộ, tuy rằng điếm chủ nói chỉ có thể giam một ngày, nhưng điếm chủ cũng không nói sau khi ra có thể tiếp tục nhốt thêm, chỉ cần mình làm hắn không kịp phản ứng, thì mình có thể vô hạn giam hắn ở trong, thậm chí còn có thể trở thành một quân bài bảo toàn mạng sống của mình.
Nghĩ tới đây, Vinh Giảo Giảo vẻ mặt mừng rỡ thu tấm thẻ vào người, sau đó phất tay đánh vào cái bình thứ ba.
"Ba!"
Cùng với tiếng bình vỡ vang lên, một chai vật màu trắng không biết làm bằng vật liệu gì rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Vinh Giảo Giảo nhìn đồ vật mà mình mở ra, nhìn Tần Nam Huyền hỏi.
« Keo dán hai mặt Wuling »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, chủ yếu lấy Alpha Cyanogen cơ propylen axit acetic làm chủ, đồng thời gia nhập vào các dược chất tăng độ dính, ổn định dược chất, tăng khả năng nhận thuốc, ngăn chặn sự tụ dược, trải qua kỹ thuật tiên tiến để sản xuất hợp thành thành phần có thể làm cho các chất liệu khác nhau dính liền nhau trong khoảnh khắc.
Liếc qua thứ Vinh Giảo Giảo mở ra, Tần Nam Huyền chậm rãi nói: "Đây là một loại vật gọi là keo dán hai mặt Wuling 3.3, tác dụng tương tự như keo hồ."
Nghe Tần Nam Huyền nói vậy, mặt mọi người hiện lên vẻ kinh ngạc, keo hồ to như vậy một đống, còn cái keo hai mặt Wuling này chỉ có một chút xíu như vậy, mà lại có tác dụng giống keo hồ, thật sự là không thể tin được.
Vinh Giảo Giảo cầm lấy keo dán hai mặt Wuling quan sát, thấy bên trong là một ít chất lỏng trong suốt, xem ra đây chính là thứ nhựa cao su mà điếm chủ nói.
Sau đó Vinh Giảo Giảo để sang một bên, vung tay đánh vào cái bình thứ tư,
"Ba!"
Cùng với một tiếng vang nhỏ, bình vỡ vụn, một quyển sách rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
PS: Cảm tạ chư vị quan lớn đã tặng hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt! ! (??).
Bạn cần đăng nhập để bình luận