Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 73: Mới nhạc khí mở ra, mở ra thứ quỷ gì (năm canh )

Chương 73: Nhạc cụ mới xuất hiện, mở ra thứ quỷ gì (năm canh)
Đến lúc này, bốn đồ đệ của Trương Tam Phong đã mở bình xong xuôi. Họ liền cáo biệt Tần Nam Huyền rồi xoay người rời đi.
Đổng Thục Ny thấy Trương Tam Phong bọn họ đi rồi, mới kéo Thượng Tú Phương đến. Cô hướng Tần Nam Huyền đáng yêu nói: "Điếm chủ, ta lại giúp ngươi dẫn một vị khách nhân đến đây này."
"Tú Phương gặp qua điếm chủ." Mặt Thượng Tú Phương vẫn còn ửng hồng, có chút thẹn thùng chào hỏi Tần Nam Huyền, nhưng ánh mắt lại né tránh xung quanh, không dám nhìn hắn.
Đổng Thục Ny và Hoàng Dung đều không phát hiện ra sự khác lạ của Thượng Tú Phương, chỉ có Loan Loan tinh quái nhận ra nàng đang tránh ánh mắt của Tần Nam Huyền, khóe miệng cô lộ ra một nụ cười tinh nghịch.
"Nghe Thục Ny nói cửa hàng bình nhỏ của điếm chủ có thể mở ra các loại vật kỳ dị, nên thiếp thân đến đây xem thử!"
"Ừm!" Tần Nam Huyền mỉm cười gật đầu, chỉ vào giá hàng sau lưng: "Mời cô nương tự chọn, chọn xong thì báo cho ta một tiếng là được."
Thượng Tú Phương đưa tiền cho Tần Nam Huyền xong, quay đầu nhìn những chiếc bình trên giá. Cô nhận ra tất cả những chiếc bình này đều giống hệt nhau. Thế là nàng tùy tiện chọn mười chiếc bình.
Tần Nam Huyền thấy nàng đã chọn xong, ý nghĩ vừa động, mười chiếc bình nàng chọn liền từ trên giá bay ra, vững vàng rơi xuống trước mặt bàn.
Thượng Tú Phương đưa cánh tay thon dài trắng nõn, các đầu ngón tay mảnh dẻ như mầm non, vươn tới chiếc bình. Điều này khiến người ta không khỏi lo lắng tay nàng sẽ bị mảnh vỡ bình cắt phải.
"Ba!"
Một tiếng vỡ nhỏ vang lên, bình vỡ tan tành, một vật có hình dạng kỳ dị dài hơn một thước rơi ra. Nhìn những sợi dây đàn trên đó, với tư cách là một kỳ nữ thông thạo cầm, kỳ, thư, họa, Thượng Tú Phương có thể khẳng định, đây là một loại nhạc cụ.
"Điếm chủ, đây là nhạc cụ?" Thượng Tú Phương nghi hoặc nhìn Tần Nam Huyền hỏi.
« Đàn ghi-ta »: Là một loại nhạc cụ gảy dây, thường có sáu dây, được sử dụng chủ yếu trong các dòng nhạc pop, rock, blues, dân ca, flamenco. Chẳng lẽ còn có ai không biết đàn ghi-ta là thần khí để cua gái à.
"Không sai, đây chính là một loại nhạc cụ." Tần Nam Huyền nhìn món đồ Thượng Tú Phương mở ra, nhàn nhạt giới thiệu: "Đây là một loại nhạc cụ tên là đàn ghi-ta, có thể dùng để biểu diễn âm nhạc."
"Đây là nhạc cụ?"
"Sao ta chưa từng thấy bao giờ?"
"Kỳ lạ thật, làm sao để gảy đây?"
Thượng Tú Phương không để ý đến những lời của ba cô gái còn lại, mà cầm lấy cây đàn ghi-ta, nhẹ nhàng gảy thử dây đàn.
"Đăng..."
Một âm thanh thanh thúy từ dây đàn phát ra.
"Điếm chủ, có thể mời ngài biểu diễn một khúc được không?" Thượng Tú Phương khát khao nhìn Tần Nam Huyền.
"Đúng vậy, vật này là do điếm chủ lấy ra, chắc chắn điếm chủ sẽ biết gảy." Loan Loan kéo tay Tần Nam Huyền nũng nịu nói: "Điếm chủ, người gảy một bài cho bọn thiếp nghe đi."
Cánh tay của Tần Nam Huyền như lún sâu vào hai luồng bông tuyết trắng mịn, cảm nhận sự mềm mại nơi đó.
"Được thôi!" Tần Nam Huyền gật đầu. Trước đây, để theo đuổi bạn gái cũ, Tần Nam Huyền đã khổ luyện kỹ thuật chơi đàn ghi-ta. Giờ thấy đàn ghi-ta, anh có chút ngứa nghề.
Anh nhận cây đàn từ tay Thượng Tú Phương. Mấy cô gái lúc này mới biết cách cầm đàn ghi-ta.
"Keng keng keng..." Tần Nam Huyền thử âm thanh xong, nhận ra đàn đã được chỉnh tốt. Thế là anh trực tiếp bắt đầu gảy đàn.
"Đèn đom đóm..."
Sau một đoạn dạo nhạc tuyệt vời, Tần Nam Huyền cất tiếng hát:
"Câu chuyện hoa cúc nhỏ từ năm sinh ra đã bay Tuổi thơ chơi nhảy dây ký ức vẫn rung lên đến giờ…"
Cả ba cô gái đều đắm chìm trong giọng hát của Tần Nam Huyền, dù không hiểu ý nghĩa ca từ của điếm chủ. Nhưng kiểu hát mới lạ này, giai điệu này, còn có nhạc cụ mới, tất cả đều khiến họ cảm thấy say mê. Đặc biệt là dáng vẻ nghiêm túc của điếm chủ khi gảy đàn ghi-ta.
Mấy cô gái không khỏi có chút rung động.
Đến khi bài hát kết thúc một hồi lâu, họ mới hoàn hồn lại, có chút chưa đã thèm nhìn Tần Nam Huyền.
Nhưng Tần Nam Huyền không có ý định tiếp tục đàn cho họ nghe, dù sao anh chỉ là người bán bình, không phải ca sĩ.
Nhìn thần sắc của Tần Nam Huyền, mấy cô gái cũng biết hi vọng được nghe điếm chủ gảy thêm bài nữa đã tan vỡ.
Thượng Tú Phương nhận cây đàn ghi-ta từ tay điếm chủ, trong đầu lóe lên một tia sáng: "Điếm chủ, có thể dạy thiếp cách sử dụng nhạc cụ này được không?"
Chỉ cần điếm chủ đồng ý, mình có thể mượn cớ này tìm đến điếm chủ.
Ta thật thông minh.
Thần bí và tài hoa, Thượng Tú Phương dù mới gặp Tần Nam Huyền lần đầu, cũng đã bị anh thu hút.
"Lúc đó xem tâm trạng ta thế nào đã." Tần Nam Huyền không từ chối thẳng cũng không đồng ý yêu cầu của Thượng Tú Phương.
Dù sao khi không có ai mở bình, có thêm mấy mỹ nữ ở bên cạnh giết thời gian cũng là một sự hưởng thụ.
"Được, cứ quyết định như vậy đi." Thượng Tú Phương nghe Tần Nam Huyền không từ chối, trong lòng cô hiểu đây chính là đồng ý.
Đổng Thục Ny lúc này mới phản ứng, không ngờ Thượng Tú Phương lại làm như vậy. Để mình ăn một cú lừa đau điếng.
Nếu như thế, chẳng phải là nàng mỗi ngày đều có thể gặp điếm chủ. Không được, mình cũng phải tìm cách đi cùng mới được.
Trong lúc Đổng Thục Ny đang lên kế hoạch làm thế nào để đi cùng Thượng Tú Phương đến tiệm của điếm chủ, thì Thượng Tú Phương đã đưa tay vỗ vào chiếc bình thứ hai.
"Ba!"
Một tiếng vỡ nhỏ vang lên, một cuộn dây màu trắng rơi ra.
« Dây ni lông »: Có khả năng chống mài mòn tốt, chống được tia cực tím mặt trời, sợi dây cực kỳ chắc chắn, người bình thường không cách nào thoát ra, nếu ngươi biết cách buộc đặc biệt, sợi dây sẽ có tác dụng đặc biệt.
Tần Nam Huyền: ???
Tần Nam Huyền nhìn sợi dây do Thượng Tú Phương mở ra, xoa xoa trán, dây thì cứ là dây thôi, còn có tác dụng đặc biệt gì chứ.
Ngươi tưởng đây là Phù Tang quốc à?
Chờ đã...Phù Tang quốc.
Thần sắc Tần Nam Huyền hơi cổ quái, anh lên tiếng: "Vận may không được tốt lắm, chỉ là một sợi dây khá chắc."
Nghe vậy, Thượng Tú Phương khẽ cau mày, trực tiếp đưa tay vỗ vào chiếc bình thứ ba.
"Ba!"
Âm thanh bình vỡ vang lên, một cây nến màu sắc hơi mờ ám rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Thấy vật này mở ra, Thượng Tú Phương có chút nghi hoặc: "Điếm chủ, đây là nến à?"
« Nến nhiệt độ thấp »: Ngoài tác dụng chiếu sáng, còn có thể tăng thêm không khí và cảm xúc giữa vợ chồng, còn như sử dụng ở đâu, ai hiểu cũng hiểu.
???
Vẻ mặt Tần Nam Huyền ngơ ngác nhìn vật này, ánh mắt anh có chút kỳ quái nhìn Thượng Tú Phương.
"Đúng vậy, đây là nến." Thượng Tú Phương thấy ánh mắt kỳ quái của Tần Nam Huyền, thêm những gì mình mơ hồ nghe được từ các tỷ muội trong kỹ viện, trong nháy mắt nàng chợt nảy ra vài ý nghĩ không tốt đẹp.
Lập tức sắc mặt đỏ bừng, tức giận liếc mắt nhìn Tần Nam Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận