Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1150: Vật lý là cái gì ? ! ! Hoa Mãn Lâu đột phá đến Thiên Nhân cảnh! ! ! (canh hai )

Chương 1150: Vật lý là cái gì? ! ! Hoa Mãn Lâu đột phá đến Thiên Nhân cảnh! ! ! (canh hai)
Thấy vật rơi xuống là một quyển sách, Hoa Mãn Lâu lộ vẻ hứng thú trên mặt. Trong chốn giang hồ, bao gồm cả hoàng thất, phần lớn sách hắn đều đã xem qua. Chỉ có sách trong tiệm nhỏ này không những thú vị, mà phần lớn hắn đều chưa từng đọc. Nhất thời, vẻ mặt mong chờ hướng về Tần Nam Huyền hỏi: "Điếm chủ, sách này là về cái gì vậy?!"
« Sơ trung vật lý học tri thức bách khoa toàn thư »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, bên trong bao hàm toàn bộ tri thức sơ trung liên quan đến vật lý học. Học giỏi vật lý hóa học, đi khắp thiên hạ không còn sợ.
Tần Nam Huyền thấy Hoa Mãn Lâu rút ra giới thiệu bộ sách, vẻ mặt nhất thời hiện lên nét cổ quái. Đến lúc đó, chẳng lẽ Hoa Mãn Lâu lại phát minh ra cái kiểu tu luyện khoa học nào đó hay sao? Nhìn K 88 đứng một bên, hai người bọn họ liên thủ, nói không chừng thật sự có thể tạo ra một hệ thống tu luyện theo khoa học. Bất quá cũng không sao, Tần Nam Huyền cũng không nghĩ nhiều, chậm rãi mở miệng: "Đây là một quyển gọi là sơ trung vật lý học tri thức bách khoa toàn thư."
"Sơ trung vật lý tri thức? !"
"Đó là vật gì! ! !"
Hoa Mãn Lâu vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn Tần Nam Huyền. Trước đây hắn chưa từng nghe qua danh từ này. Cái gì gọi là vật lý? !"
"Vật lý ấy à..." Tần Nam Huyền trầm ngâm một lát, rồi chậm rãi nói: "Là một môn nghiên cứu quy luật vận động của vật chất và cấu trúc cơ bản của vật chất. Là ngành học đầu ngành của khoa học tự nhiên. Nói lớn thì có thể nghiên cứu vũ trụ, nhỏ thì đến hạt cơ bản và các loại vật chất, những hình thức và quy luật vận động cơ bản. Vì vậy vật lý học là cơ sở nghiên cứu của các ngành khoa học tự nhiên khác. Học giỏi vật lý sau này cũng có thể đi nghiên cứu những thứ khác."
"Lấy ví dụ đơn giản, khi các ngươi thi triển khinh công trên mặt đất bằng phẳng có thể vững vàng, nhưng khi đi trên mặt băng thì hơi không cẩn thận, chân sẽ bị trượt. Các ngươi có biết vì sao không?!"
"Là vì cái gì vậy? ! Điếm chủ? !" Chuyện này mọi người đều biết, nhưng trước giờ không ai nghĩ đây là vì sao. Chỉ coi nó vốn là vậy. Bây giờ nghe điếm chủ nói, mới biết bên trong ẩn chứa cả một kiến thức sâu rộng.
Tần Nam Huyền thấy những người xung quanh lộ vẻ thành thật hiếu học, chỉ có thể tiếp tục nói: "Là vì lực ma sát."
"Chính là do lực ma sát trên mặt đất lớn, còn lực ma sát trên mặt băng nhỏ, cho nên mới dễ trượt ngã."
"Còn lực ma sát là gì thì cái này giải thích quá phiền toái." Tần Nam Huyền thấy các nàng còn muốn truy vấn, vội cắt ngang. Nếu mà tiếp tục hỏi nữa, muốn giải thích rõ cũng quá phiền phức. Mọi người đều là người thông minh, nghe Tần Nam Huyền nói xong liền biết điếm chủ không muốn nói thêm. Đám người thức thời không hỏi tiếp nữa.
Hoa Mãn Lâu cũng cẩn thận cất sách vào, sau đó mới phất tay đánh vào cái bình thứ tư.
"Ba!"
Cùng với một tiếng vang nhỏ, bình vỡ vụn. Một quả cầu ánh sáng màu trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Thấy mình mở được quả cầu ánh sáng trắng, Hoa Mãn Lâu lộ nụ cười thản nhiên. Nhất thời vẻ mặt tha thiết nhìn Tần Nam Huyền.
"Điếm chủ, đây là nội lực quang cầu sao?!" Hắn hiện tại đã đạt tới Đại Tông Sư cảnh giới đỉnh phong. Nhưng dù tu luyện thế nào, hắn cũng không thể đột phá được. Xem ra, muốn đột phá lên Thiên Nhân cảnh giới, cần phải chuyển hóa nội lực trong cơ thể thành linh khí. Nhưng theo công pháp hắn đang tu luyện thì muốn dựa vào bản thân đột phá lên Thiên Nhân cảnh giới là quá khó, chí ít là với thực lực hiện tại thì hắn không thể làm được. Cho nên hiện giờ hắn chỉ có thể dựa vào tiệm nhỏ này.
« Thiên Nhân cảnh Võ Lâm Cao Thủ hai năm linh khí »: Đến từ linh khí hai năm của một Võ Lâm Cao Thủ Thiên Nhân cảnh nổi tiếng nào đó. Sau khi hấp thụ, có thể trực tiếp nhận được hai năm linh khí, đồng thời sẽ từng bước chuyển hóa nội lực trong cơ thể thành linh khí.
Tần Nam Huyền nhìn quả cầu ánh sáng trắng mà Hoa Mãn Lâu vừa mở được, vẻ mặt tươi cười nhìn hắn, nói: "Vận khí của ngươi không tệ, đây là hai năm linh khí."
"Lão Hoa, ngươi còn chờ gì nữa, mau hấp thụ đi." Lục Tiểu Phụng vẻ mặt kích động nhìn Hoa Mãn Lâu nói. Vừa mừng cho hắn, vừa có một phần vì cái áo tắm kẹt kia. Hắn hiện giờ chỉ muốn Hoa Mãn Lâu mau khai xong bình rồi về, tiện thể lấy cái áo tắm chết tiệt ra.
Trong mắt Hoa Mãn Lâu thoáng hiện vẻ nghi hoặc. Tại sao Lục Tiểu Phụng lại vội vàng thế? Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, giờ cứ hấp thụ quang cầu trước đã.
Cùng với quả cầu ánh sáng trắng hóa thành dòng nước ấm hòa vào trong cơ thể hắn, nhất thời, người hắn bùng nổ khí thế Đại Tông Sư cảnh giới đỉnh phong. Người không biết thực lực thật của Hoa Mãn Lâu đều lộ vẻ kinh hãi. Trông thư sinh nho nhã thế kia mà lại là một cường giả Đại Tông Sư. Bất quá, Hoa Mãn Lâu cũng không rảnh quản người khác kinh hãi hay không. Hắn cảm nhận rõ được bình cảnh của mình giãn ra. Sau đó, theo dòng linh khí liên tục hòa nhập.
"Phanh!"
Một luồng năng lượng vô hình hiện lên, nhưng trong nháy mắt đã bị quy tắc của tiệm nhỏ xóa đi. Bất quá, mọi người trong tiệm nhỏ đều biết Hoa Mãn Lâu trước mắt đã đột phá lên Thiên Nhân cảnh. Lục Tiểu Phụng lại càng vẻ mặt kích động. Hoa Mãn Lâu đột phá đến Thiên Nhân cảnh, có nghĩa là núi dựa của hắn lại càng thêm mạnh mẽ. Đến lúc đó, nếu có phiền phức tìm đến cửa, cho dù tự mình giải quyết không được cũng có thể dựa vào hắn. Nhưng sau khi đột phá lên Thiên Nhân cảnh, nội lực trong cơ thể hắn bắt đầu dần dần chuyển hóa thành linh khí, cảnh giới cũng một mực dao động giữa Đại Tông Sư và Thiên Nhân cảnh. Cuối cùng cũng khó khăn lắm dừng lại ở Thiên Nhân cảnh giới.
Nhưng Hoa Mãn Lâu không hề thất vọng, ngược lại còn lộ vẻ hưng phấn. Sau khi đột phá lên Thiên Nhân cảnh giới, hắn phát hiện tốc độ hấp thụ linh khí xung quanh nhanh hơn không ít. Tin rằng chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ ổn định lại cảnh giới của mình, trở thành một cường giả Thiên Nhân cảnh chân chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận