Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 655: Giang Ngọc Phượng khiếp sợ! ! Có thể hô phong hoán vũ bảo bối! ! (canh hai )

Chương 655: Giang Ngọc Phượng kinh sợ! ! Bảo bối có thể hô phong hoán vũ! ! (canh hai)
Chứng kiến mình rốt cuộc mở ra được quả cầu ánh sáng màu trắng, Giang Ngọc Phượng trên mặt lộ vẻ vui mừng, vẻ mặt mong đợi nhìn Tần Nam Huyền dò hỏi: "Điếm chủ, đây là quả cầu nội lực mấy năm? !"
« Cao điểm sư phó mười năm kinh nghiệm làm bánh ngọt »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó - Kinh nghiệm mười năm làm bánh ngọt của một vị cao điểm sư phó có tài nghệ cao siêu. Sau khi hấp thu sẽ có được kinh nghiệm mười năm làm bánh ngọt, ngươi sẽ trực tiếp trở thành một Đại Sư làm bánh ngọt.
Nghe Giang Ngọc Phượng hỏi, Tần Nam Huyền liếc qua quả cầu ánh sáng màu trắng nàng mở ra, lắc đầu, từ tốn nói: "Đây không phải là quả cầu nội lực, quả cầu này là mười năm kinh nghiệm của đại sư làm bánh ngọt, sau khi hấp thu ngươi sẽ trở thành một Đại Sư làm bánh ngọt."
Giang Ngọc Phượng nghe Tần Nam Huyền nói đây chỉ là mười năm kinh nghiệm làm bánh ngọt, trên mặt nhất thời lộ vẻ thất vọng, nàng không ngờ rằng quả cầu ánh sáng màu trắng lại có loại kinh nghiệm này, bản thân mình cũng không muốn trở thành một Đại Sư làm bánh ngọt a!
Mang tâm lý không muốn lãng phí, Giang Ngọc Phượng bắt đầu dựa theo gợi ý của Tần Nam Huyền, bắt đầu hấp thu quả cầu ánh sáng màu trắng trước mặt, theo quả cầu ánh sáng màu trắng bị hấp thu, trong đầu Giang Ngọc Phượng nhất thời hiện lên một bóng người, bắt đầu làm bánh ngọt, vô luận là kỹ xảo hòa bột, hay công nghệ khắc hoa, đều nhất nhất bày ra trước mặt nàng.
Một lát sau, chờ bóng người biến mất, cũng liền có nghĩa là những ký ức này đều đã dung nhập vào đầu Giang Ngọc Phượng. Giang Ngọc Phượng lúc này mới biết để thành tựu một Đại Sư làm bánh ngọt cần học rất nhiều thứ, bất quá nàng cũng không quá thích làm bánh ngọt, cho nên đối với nàng mà nói không có tác dụng quá lớn.
Bất quá điều khiến nàng có chút cao hứng là, kinh nghiệm này lại có thể trực tiếp tăng trưởng, vậy chứng tỏ kinh nghiệm còn lại cũng là như vậy, tuy kinh nghiệm này không có nhiều tác dụng với mình, nhưng mình luôn có thể mở ra quả cầu kinh nghiệm khác, ví dụ như kiếm pháp, thân pháp các loại.
Sau đó Giang Ngọc Phượng có chút không kịp chờ đợi hướng phía bình đánh, "Đùng đùng! !"
Cùng với hai tiếng bình vỡ tan vang lên, từng món đồ rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung.
Một khối lập phương vuông vức.
Một cái chai dài.
"Đây là ma phương ? !"
Hoàng Dung đang xem manga, khi thấy đồ vật vuông vức kia thì có chút không chắc chắn nói. Sở dĩ không chắc chắn là vì ma phương này có chút không giống với những loại các nàng thường chơi.
Giang Ngọc Yến nghe Hoàng Dung nói, vẻ mặt tò mò quan sát khối lập phương cùng cái chai dài mà mình vừa mở ra. Chỉ thấy khối lập phương này vuông vức, được cắt thành các mảnh nhỏ có thể di động, mặt trên dường như còn có hình vẽ tượng trưng cho các loại thời tiết, đây chính là ma phương trong miệng Hoàng Dung rồi, bất quá những hình vẽ tượng trưng cho thời tiết đó không biết có tác dụng gì. Còn như cái chai thì có kích thước nhỏ bằng cánh tay đứa trẻ, đỉnh chai có một chất liệu trong suốt không rõ tên, bên trong có một vật màu trắng, nhìn giống như một cái nút cơ quan.
« Ma phương thời tiết »: Đến từ một thế giới nào đó có đồng cỏ Thanh Thanh và Wolfsburg, là đạo cụ thần kỳ do một Lang Vương vĩ đại phát minh, có thể khống chế thời tiết trong phạm vi trăm dặm thông qua ma phương. Một ngày chỉ có thể sử dụng một lần.
« Bình xịt tạo kiểu »: Đến từ một thế giới hiện thực sản xuất, vốn có tác dụng tạo kiểu tóc và giữ nếp, không gây tổn thương tóc và da đầu, khô thoáng không bị bết, tạo lớp màng trên tóc, không có cảm giác dinh dính.
Nhìn lướt qua giới thiệu vật phẩm mà Giang Ngọc Phượng mở được, Tần Nam Huyền từ tốn nói: "Đây là ma phương không sai, thế nhưng nó có năng lực đặc biệt, có thể khống chế thời tiết trong phạm vi trăm dặm, một ngày có thể sử dụng một lần."
"À? ! Có thể khống chế thời tiết trong phạm vi trăm dặm ? !"
Nghe Tần Nam Huyền nói xong, trên mặt Giang Ngọc Phượng nhất thời hiện lên vẻ kinh sợ, đồ vật vuông vức này lại có thể thao túng thời tiết, chẳng lẽ đây không phải là thủ đoạn mà thần tiên mới có sao? ! Lẽ nào điếm chủ trước mắt là Tiên Nhân hạ phàm trong truyền thuyết? !
Ngay cả các cô gái bên cạnh nghe thấy ma phương này có thể khống chế thời tiết, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh sợ, sở hữu ma phương này chẳng phải là có năng lực hô phong hoán vũ hay sao. Bất quá có chút đáng tiếc là một ngày chỉ có thể sử dụng một lần, nếu không, Loan Loan cũng không dám chắc bản thân sẽ không ra tay cướp vật này.
Giang Ngọc Phượng sắc mặt kinh sợ cầm lấy ma phương, cẩn thận quan sát các hình vẽ bên trên, mỗi hình đều có ghi chú giải thích, sau đó Tần Nam Huyền nói cho Giang Ngọc Phượng cách sử dụng ma phương.
Giang Ngọc Phượng dường như đang nâng niu trân bảo, thận trọng đặt nó vào trong lòng.
Tần Nam Huyền lúc này chỉ vào cái chai dài nói: "Đây là bình xịt tạo kiểu, khi xịt lên tóc có thể làm tóc trở nên cứng cáp, không dễ biến dạng để tạo hình dễ dàng, duy trì trong thời gian dài."
Giang Ngọc Phượng nghe thấy bình xịt tạo kiểu này có thể cố định kiểu tóc, trên mặt nhất thời hiện lên nụ cười tươi, vậy thì mình có thể tạo kiểu tóc đẹp.
Giang Ngọc Phượng sau đó bỏ qua một bên, rồi vung tay đánh vào cái bình thứ sáu.
"Ba!"
Cùng với một tiếng vang nhỏ, một tờ giấy rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Nhìn thấy mình mở được một tờ giấy, trên mặt Giang Ngọc Phượng lộ vẻ bất đắc dĩ, xem ra vận khí của mình thực sự không tốt, ngay cả một tờ giấy cũng mở được.
« Khế đất nhà lầu rõ ràng Phong Hạng thành Lạc Dương »: Đây là một tờ khế đất nhà lầu đường Thanh Phong, sở hữu nó, ngươi sẽ có nhà!
Tần Nam Huyền nhìn thấy giới thiệu vật phẩm Giang Ngọc Phượng mở được, chậm rãi nói: "Đây là một tờ khế đất nhà lầu Phong Hạng ở thành Lạc Dương, sở hữu nó sẽ có một tòa nhà."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Giang Ngọc Phượng gật đầu, tấm khế đất này đến đúng lúc, mình như vậy cũng không cần phải phiền phức đi mua nhà nữa.
Nghĩ đến đây, Giang Ngọc Phượng lấy khế đất xuống, đặt ở trong lòng, tránh việc bất cẩn làm rơi.
Sau đó Giang Ngọc Phượng vung tay đánh vào cái bình thứ bảy.
"Ba!"
Cùng với tiếng bình vỡ tan vang lên, một quả cầu ánh sáng màu tím rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận