Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 136: Sử dụng Cánh Cửa Thần Kỳ, đi trước Đào Hoa Đảo, tiểu nữ tử Giang Ngọc Yến đa tạ công tử ân cứu mạng « ba canh ».

Chương 136: Sử dụng Cánh Cửa Thần Kỳ, đi trước Đào Hoa đảo, tiểu nữ tử Giang Ngọc Yến đa tạ công tử ân cứu mạng « ba canh ». Hoàng Lão Tà quay đầu có chút kích động hướng về phía Hoàng Dung nói: "Dung Nhi, chúng ta bây giờ liền lập tức chạy về Đào Hoa đảo, nhanh nhất thì cũng phải ba bốn ngày." Hoàng Dung gật đầu cười, tinh quái mở miệng nói: "Cha, chúng ta đâu cần ba bốn ngày." "Không đúng, Dung Nhi nội lực của ngươi theo không kịp, ba bốn ngày chỉ sợ là không đủ." Hoàng Lão Tà lúc này đang chìm đắm trong sự hưng phấn, căn bản không nghe rõ Hoàng Dung đang nói cái gì, tự nói một mình. Hoàng Dung có chút im lặng nhìn cha mình, bất đắc dĩ lên tiếng: "Cha, con nói là không cần đến ba bốn ngày." Hoàng Lão Tà lúc này mới tỉnh táo một chút, kinh ngạc nhìn Hoàng Dung, có chút ngạc nhiên nói: "Dung Nhi, con đột phá Tiên Thiên cảnh giới rồi à?" Sau đó lại gật đầu một cái: "Nếu con đột phá Tiên Thiên cảnh giới, tốc độ sẽ nhanh hơn, ta phỏng chừng toàn lực chạy đường thì nhanh nhất hai ngày có thể đến." Nghe cha mình không hề cho mình cơ hội nói, Hoàng Dung há miệng, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài. Trực tiếp lấy Cánh Cửa Thần Kỳ ra, đi tới trước cửa, muốn trở về Đào Hoa đảo của mình. Sau đó Hoàng Dung trong lòng có chút thấp thỏm, đưa tay đẩy cánh cửa trước mắt. Lúc cửa bị Hoàng Dung đẩy ra, đồng tử nàng đột nhiên co lại, vẻ mặt mang theo sự kinh ngạc lẫn vui mừng. Cửa bên kia chính là Đào Hoa đảo Tứ Quý Như Xuân, chỉ thấy thực vật xanh tươi tốt, hoa đào nở rộ, nhìn không thấy điểm cuối. Cứ như thể hòn đảo nhỏ này đã được bao phủ bởi những cây đào vậy. Truyền đến tiếng chim hót quen thuộc, tinh thần Hoàng Dung chấn động, chuyện này thật quá thần kỳ. Hoàng Lão Tà cũng nghe thấy hương vị hoa đào, tiếng chim hót. Hơi kinh ngạc, sao mùi này giống với Đào Hoa đảo của hắn vậy? Quay đầu lại muốn xem mùi quen thuộc này từ đâu đến, liền thấy một màn khiến ông kinh hãi, trong điếm không biết từ lúc nào xuất hiện một cánh cửa gỗ màu hồng không có căn cứ. Điều đó không làm ông thấy kinh hãi, điều khiến ông kinh hãi là khung cảnh bên trong cửa không phải khung cảnh trong quán, mà là phong cảnh Đào Hoa đảo. Hoàng Lão Tà cho là mình quá nhớ Đào Hoa đảo nên bị ảo giác, vội dụi mắt, lại phát hiện không phải ảo giác. "Điếm chủ, chuyện này là sao, vì sao sau cửa lại là Đào Hoa đảo?" Hoàng Lão Tà vội vàng hỏi Tần Nam Huyền. Nơi khác có thể nhìn lầm, nhưng đối với nơi mình sống mấy chục năm này, hắn tuyệt đối không thể nhìn lầm. Tần Nam Huyền còn chưa lên tiếng, Hoàng Dung đã tỉnh khỏi kinh hãi mở miệng: "Cha, đây là Cánh Cửa Thần Kỳ con lấy ra từ trong bình." "Chỉ cần nghĩ muốn đi đâu, mở cửa là có thể trong nháy mắt tới." Nghe vậy, Hoàng Lão Tà vẻ mặt không thể tin nhìn cánh cửa gỗ này. Chuyện này nghe như chuyện thần tiên hoang đường, mà nay lại có thể phát sinh ở đây. Vô luận là dựa vào sự tin tưởng với điếm chủ, hay nói tận mắt thấy, tất cả đều cho thấy những gì điếm chủ nói là sự thật. Hoàng Lão Tà có chút thấp thỏm bước qua cửa gỗ. Đưa tay chạm vào cây đào xung quanh, ông quay đầu vẻ mặt kinh hãi nhìn phía sau cửa hàng bình nhỏ. Chỉ đơn giản như vậy đã vượt qua ngàn dặm khoảng cách, trực tiếp trở về Đào Hoa đảo! Mà còn không cần phải chịu cảnh xóc nảy trên biển. Hoàng Dung cũng theo sát phía sau, hướng Tần Nam Huyền nói lời tạm biệt: "Điếm chủ, con đi trước, một thời gian nữa Dung Nhi sẽ đến tìm ngài." Tần Nam Huyền gật đầu. Chờ đến khi Hoàng Dung bước qua cánh cửa gỗ kia, cửa gỗ chợt đóng lại, sau đó hóa thành một bóng mờ biến mất. Loan Loan và Bạch Uyển Nhi hai người trực tiếp ngây người. Dù biết cửa gỗ này có thể kéo dài không gian, nhưng chưa từng thấy tận mắt. Khi tận mắt thấy Hoàng Dung trực tiếp trở về Đào Hoa đảo, nội tâm vẫn tràn đầy chấn động. Hai người liếc nhau một cái, hiển nhiên hiểu ý nhau. Sau đó vẻ mặt mị hoặc đến bên cạnh Tần Nam Huyền, làm nũng nói: "Điếm chủ, người ta cũng muốn cái Cánh Cửa Thần Kỳ kia nha!" Tần Nam Huyền đưa tay nhéo nhéo mặt đẹp của các nàng, cười nhạt nói: "Muốn à, cứ mở bình thôi, rồi sẽ ra. Nghe vậy, Loan Loan và Bạch Uyển Nhi liếc nhau, xem ra lần này phải tốn chút công sức mới được." Lúc này cô gái mà Tần Nam Huyền cứu về tối qua, khẽ run rẩy từ hậu viện bước ra. Tần Nam Huyền cùng Loan Loan đều ngây người khi thấy cô gái này. Không ngờ lại xinh đẹp đến vậy, trách không được người Vạn Hoa Lâu trái với quy tắc cũng muốn bán nàng. Nữ tử nhìn thấy bên ngoài có nhiều người như vậy, nhất thời sửng sốt, sau đó đi đến bên cạnh Tần Nam Huyền, khẽ lên tiếng: "Tiểu nữ tử Giang Ngọc Yến đa tạ công tử ân cứu mạng." Nghe Giang Ngọc Yến nói, trong mắt Tần Nam Huyền lóe lên tia kinh ngạc. Là nàng! ! ! Người sau này giết đến chỉ còn lại tên kịch Ngoan Nhân. Tần Nam Huyền không khỏi quan sát Giang Ngọc Yến kỹ hơn. Quả nhiên là xinh đẹp như hoa. Bất quá, trong mắt nàng mang theo tia hồn nhiên cho thấy nàng còn chưa trở thành Ngoan Nhân tâm ngoan thủ lạt. Thấy Tần Nam Huyền chỉ nhìn mình, không hề mở miệng nói gì. Giang Ngọc Yến trong lòng có chút bối rối, chẳng lẽ mặt mình còn gì đó bẩn chưa rửa sạch sao? Khi Giang Ngọc Yến đang ngổn ngang trăm mối thì Tần Nam Huyền lạnh nhạt mở lời: "Ừm, không cần khách khí, chỉ là chuyện tiện tay thôi." Vệ Trinh Trinh lại hiếu kỳ hỏi: "Giang Ngọc Yến, sao ngươi bị bán đến chỗ đó vậy?" Nhìn dáng vẻ của Giang Ngọc Yến, cũng không phải là tự nguyện đến đó. Nghe Vệ Trinh Trinh hỏi, Giang Ngọc Yến mặt xuất hiện nụ cười khổ sở: "Ta chuyến này vốn muốn đi tìm cha ruột, nhưng trên đường bị người lừa, bị bán vào Vạn Hoa Lâu." "Ta vốn tưởng mình sẽ đi vào con đường của mẹ ta, may có công tử xuất hiện, cứu vớt ta." Giang Ngọc Yến nhìn Tần Nam Huyền với ánh mắt cảm kích, nhưng trong ánh mắt sâu thẳm còn mang theo một loại cảm xúc không nói rõ được. Các cô gái khác đều cảm thấy đồng tình với hoàn cảnh thê thảm của Giang Ngọc Yến. "Vậy tiếp theo ngươi định làm gì?" Loan Loan hiếu kỳ hỏi Giang Ngọc Yến. Giang Ngọc Yến trầm ngâm một hồi, sau đó nhìn Tần Nam Huyền nói: "Ta muốn đi tìm cha ta trước, dù sao đó là nguyện vọng của mẹ ta." Dù sao khế ước bán thân của nàng hiện vẫn ở chỗ Tần Nam Huyền, nên cần Tần Nam Huyền đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận