Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 1107: Chúc Vô Song chính mình công lược! ! ! Lưng của ngươi bao... (canh một )

Chương 1107: Chúc Vô Song tự mình công lược! ! ! Ba lô của ngươi... (Canh một) Phó Quân Du nhận thấy Kido này chỉ có tác dụng trên tay mình, nhất thời nhíu mày. Nếu chỉ có thể thi hành trên tay, vậy năng lực này bị giới hạn rất nhiều. Bất quá năng lực này không tệ, ít nhất khi nội lực của mình hao hết, vẫn còn năng lực chiến đấu. Nghĩ vậy, vẻ thất vọng trong lòng Phó Quân Du trong nháy mắt liền biến mất, sau đó phất tay hướng chiếc bình thứ hai đánh.
"Ba!"
Cùng tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng màu trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
« Nội lực mười năm của cao thủ võ lâm Đại Tông Sư kỳ »: Đến từ một cao thủ võ lâm Đại Tông Sư kỳ nổi tiếng, sau khi hấp thụ có thể trực tiếp thu được mười năm nội lực.
Tần Nam Huyền liếc nhìn quả cầu ánh sáng màu trắng mà Phó Quân Du mở ra, sau đó chậm rãi nói: "Đây là mười năm nội lực."
Nghe được quả cầu ánh sáng màu trắng mình mở ra là mười năm nội lực, trên mặt Phó Quân Du lộ vẻ hưng phấn. Với mười năm nội lực này, có lẽ mình có thể đột phá đến cảnh giới tông sư. Không chút do dự, Phó Quân Du bắt đầu hấp thụ quả cầu ánh sáng màu trắng trước mặt. Cùng lúc quả cầu ánh sáng màu trắng hóa thành một dòng nước ấm dung nhập cơ thể nàng, trên người nàng tản ra khí thế ba động cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ trước đó, chỉ trong khoảnh khắc cảnh giới của nàng đã đột phá đến Tiên Thiên trung kỳ. Một luồng sóng năng lượng vô hình hiện lên rồi lại biến mất, đại biểu cho thực lực của nàng đang được nâng lên, lại đang nhanh chóng nâng lên, rất nhanh liền đột phá đến Tiên Thiên đỉnh phong. Thế nhưng, thực lực nàng đề thăng vẫn không dừng lại, mà tiếp tục tăng trưởng, chỉ là năng lượng trong cơ thể nàng tăng trưởng chậm dần.
Mắt thấy bản thân lại có hy vọng đột phá đến cảnh giới tông sư, Phó Quân Du bắt đầu điên cuồng thôi động công pháp tu luyện của mình, hấp thu năng lượng chung quanh chuyển hóa thành nội lực, muốn đột phá. Thế nhưng, cuối cùng cảnh giới vẫn vững chắc ở Tiên Thiên đỉnh phong, còn kém một chút nữa mới đến được cảnh giới tông sư. Một lát sau, khí thế trên người Phó Quân Du tan đi, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ. Xem ra muốn đột phá đến cảnh giới tông sư, còn cần mở thêm một lần bình.
Còn Chúc Vô Song thì đã thấy choáng váng. Nàng vừa nhìn thấy gì? Một người ở trước mặt nàng liên tục đột phá hai cảnh giới, điều này trước đây nàng chưa từng thấy, cho dù là truyền công, cũng không thể giống như dễ dàng làm được như vậy.
"Cái này... Người điếm chủ này không phải là thần tiên đấy chứ!?" Ý nghĩ hoang đường nhưng lại hiện ra chân thật chợt lóe lên trong đầu nàng. Sau đó Chúc Vô Song lắc đầu, ném ý nghĩ không đáng tin cậy này ra khỏi đầu. Thế giới này làm gì có thần tiên, chắc là điếm chủ dùng một loại thủ pháp đặc thù nào đó, đem nội lực giam cầm bên trong quả cầu ánh sáng màu trắng này.
Ừ! Chắc chắn là như vậy. Trong đáy mắt Chúc Vô Song lóe lên tia sáng rạng rỡ. Nàng càng phân tích càng cảm thấy mình suy nghĩ chính xác.
Những người khác mặc kệ nàng đang nghĩ gì. Phó Quân Du sau khi bình phục tâm tình, mới phất tay hướng chiếc bình thứ hai đánh.
"Ba!"
Cùng tiếng bình vỡ vang lên, một hộp giấy màu tím rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Nhìn cái hộp giấy nhỏ chỉ lớn bằng bàn tay, Phó Quân Du vẻ mặt hiếu kỳ quan sát một chút, suy đoán vật bên trong hộp giấy có thể là gì.
« Tiểu bảo SOD mật »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, một loại mỹ phẩm dưỡng da, trong đó có một loại vật chất hoạt tính sinh mệnh, có thể tiêu trừ chất có hại do quá trình trao đổi chất của sinh vật sinh ra. Bất kể thời tiết, nam nữ, già trẻ đều dùng được. Thường xuyên sử dụng sẽ giúp da dẻ được làm dịu sâu, có thể làm chậm quá trình lão hóa của da.
"Tiểu bảo SOD mật." Phó Quân Du còn chưa kịp đoán ra đây là vật gì, Tần Nam Huyền nhìn món đồ mà nàng mở ra, khoan thai nói: "Có thể làm dịu da dẻ, thời gian dài sử dụng có thể làm cho dung nhan trở nên xinh đẹp, chậm lại quá trình lão hóa của da."
Nghe được là vật có thể làm mình trở nên xinh đẹp hơn, Phó Quân Du vẻ mặt mừng rỡ bắt nó xuống, sau đó làm theo Tần Nam Huyền gợi ý, thoa lên bàn tay nhỏ bé trắng nõn như ngọc của mình. Nhất thời nàng cảm thấy bàn tay mình trở nên càng thêm mềm mại.
Chỉ có Tần Nam Huyền bên cạnh lộ ra vẻ mặt im lặng. Sau khi nàng đạt đến Tiên Thiên cảnh giới thì đã dịch kinh phạt tủy, phần lớn tạp chất trong cơ thể đều đã bị tẩy trừ, mấy loại đồ trang điểm thông thường này đối với nàng mà nói cũng không có tác dụng gì, nàng cảm nhận được hiệu quả, chẳng qua là do tác dụng tâm lý mà thôi. Mắt thấy mọi người đều đang trơ mắt nhìn mình, nàng nhìn chai nhỏ chỉ lớn bằng bàn tay, liền cất nó đi. Một chai nhỏ như thế nếu cho những người khác dùng thì chắc sẽ dùng hết ngay, cũng không thèm nhìn ánh mắt oán trách của họ, nàng phất tay đánh về phía chiếc bình thứ tư.
"Ba!"
Cùng một tiếng vang nhỏ, bình vỡ vụn, một chiếc túi vải có vẻ cổ xưa nhưng sạch sẽ dị thường rơi ra.
"Đây là túi vải?!"
Phó Quân Du cẩn thận quan sát chiếc túi trước mặt, phát hiện trừ chiếc vải có chút đặc biệt ra thì đây giống như một chiếc túi vải bình thường. Nhất thời nàng có chút không chắc chắn hỏi Tần Nam Huyền.
« Ba lô của ngươi »: Đến từ một thế giới hiện thực, đại diện cho một đôi nam nữ yêu nhau, là ba lô chứa đựng tình cảm chân thành và thuần khiết. "Ba lô của ngươi, lưng đến giờ vẫn còn không dở..."
"Ừ, nói chính xác thì hẳn là gọi ba lô." Tần Nam Huyền nhìn chiếc ba lô lơ lửng giữa không trung, sau đó chậm rãi kể lại câu chuyện về chiếc ba lô cho Phó Quân Du nghe. Sau khi nghe xong câu chuyện mà Tần Nam Huyền kể, mọi người trong tiệm nhỏ đều lộ vẻ cảm động. Chúc Vô Song lại càng liên tưởng đến chính mình từ câu chuyện tình yêu này, nhất thời nước mắt không kìm được theo gò má rơi xuống.
Nhìn đám người vẻ mặt mộng bức, tuy là câu chuyện này rất cảm động, nhưng đâu cần thiết phải khóc thảm như vậy.
PS: Cảm tạ chư vị quan đại đại hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt! ! ! (? ω` ?)
Bạn cần đăng nhập để bình luận