Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 148: Chớ chọc xuyên kiểu áo Tôn Trung Sơn lại mang dù nhân, Tẩy Tủy Kinh mở ra « năm canh ».

Chương 148: Đừng đùa với người mặc đồ Tôn Trung Sơn lại mang dù, Tẩy Tủy Kinh mở ra « năm canh ».
Ngày hôm sau, cửa hàng nhỏ sau một đêm náo nhiệt cuối cùng cũng trở lại tĩnh mịch. Lúc này, Loan Loan vừa tỉnh táo lại nhìn chủ tiệm đang ngủ say, không nhịn được cầm lấy tóc mình, cù lét Tần Nam Huyền. Tần Nam Huyền đang ngủ say, đột nhiên cảm thấy mũi hơi ngứa, không khỏi hắt xì một cái. Tỉnh dậy, Tần Nam Huyền liền thấy Loan Loan đang nghịch ngợm nhìn mình.
"Xem ra Loan Loan ngươi tối hôm qua vẫn chưa thi triển xong chiêu thức Âm Quỳ Phái của ngươi nhỉ."
Tần Nam Huyền liếc nhìn Loan Loan, khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt. Sau đó, hắn lại bận rộn làm việc trong phòng. Vừa tắm xong, Vệ Trinh Trinh đang chuẩn bị gọi Tần Nam Huyền ăn sáng thì lại nghe thấy tiếng Loan Loan từ trong phòng vọng ra. Mặt cô không khỏi đỏ bừng, thân thể lại không kìm được mà tiến lại gần cửa phòng để nghe trộm...
...
Trương Tam Phong cùng ba đồ đệ của mình lẳng lặng chờ ở bên ngoài cửa hàng nhỏ. Mạc Thanh Cốc sốt ruột nhìn cửa hàng nhỏ kiểu cổ kính cũ kỹ này, lại nhìn Trương Tam Phong và các sư huynh của mình, có chút nóng nảy lên tiếng: "Sư phụ, các sư huynh, cửa hàng nhỏ này vẫn chưa mở cửa, có phải chủ tiệm không có ở đây không, hay là để con gõ cửa thử xem?"
Trương Tam Phong liếc nhìn hắn một cái, nhẹ giọng nói: "Thanh Cốc, ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi, đừng có nóng vội như vậy, hãy tĩnh tâm lại."
Du Đại Nham cũng gật đầu, nói với Mạc Thanh Cốc: "Lão Thất, đừng sốt ruột, những tiền bối cao nhân này có chút lập dị cũng là chuyện bình thường."
Bọn họ ở bên ngoài hoàn toàn không nghe thấy âm thanh bên trong cửa hàng, còn tưởng chủ tiệm vẫn chưa thức dậy. Nhưng bọn họ làm sao nghĩ đến được, Tần Nam Huyền lúc này đang cùng Loan Loan luận bàn. Bên trong cửa hàng nhỏ.
Một lần nữa thể nghiệm chiêu thức Âm Quỳ Phái, Tần Nam Huyền không khỏi nở nụ cười tươi như hoa trên mặt. Chỉ có thể nói là rất mượt mà, chiêu thức Âm Quỳ Phái thật tinh diệu, đủ kiểu đủ dạng. Sau đó Tần Nam Huyền đi về phía tiền viện.
Loan Loan lại giống như một con mèo không xương, lười biếng bám trên người Tần Nam Huyền. Vệ Trinh Trinh thấy Tần Nam Huyền đi ra, khuôn mặt vừa mới bình tĩnh lại lần nữa hiện lên vẻ xấu hổ. Giọng cô hơi lắp bắp nói: "Chủ tiệm, ta lập tức hâm lại bữa sáng."
Sau đó, cô như chạy trốn đến phòng bếp.
Sau khi ba người ăn xong bữa sáng, Tần Nam Huyền chuẩn bị mở cửa. Loan Loan thì lại đang nằm trên ghế nghỉ ngơi.
Vừa mở cửa, đã thấy Trương Tam Phong và những người khác đang ngơ ngác chờ ở ngoài cửa. Trương Tam Phong và mọi người thấy cửa hàng nhỏ cuối cùng cũng mở cửa, nhất thời trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng. Trương Tam Phong cười ha ha mở miệng: "Chủ tiệm, buổi sáng tốt lành!"
Tần Nam Huyền gật đầu, thản nhiên nói: "Trương chân nhân, đây là mang đệ tử của ngươi đến mở bình à?"
Chỉ có điều, điều khiến Tần Nam Huyền có chút kỳ lạ là, trời nóng như đổ lửa thế này, vì sao ba đồ đệ của Trương Tam Phong lại che kín mít như vậy, còn đội mũ nữa, không nóng sao? Dù sao đây cũng là chuyện của người khác, Tần Nam Huyền cũng không tiện lên tiếng.
"Đúng vậy!"
Trương Tam Phong gật đầu, vẻ mặt cảm kích nói: "Đa tạ chủ tiệm khi đó đã cho chúng tôi cuốn sổ tay luyện tập của Saitama lão sư, cứu sống mấy đồ đệ của ta."
Tần Nam Huyền:...
Tần Nam Huyền trong lòng có chút kinh ngạc, không ngờ sổ tay luyện tập của Saitama lão sư lại hữu dụng thật. Chỉ là rốt cuộc đồ đệ của Trương Tam Phong đã xảy ra chuyện gì vậy? Thấy ánh mắt tò mò của Tần Nam Huyền, Du Đại Nham và những người khác chào hỏi Tần Nam Huyền một tiếng, sau đó kể lại chuyện bọn họ đã gặp phải, cả ba người lại lần nữa bày tỏ lòng biết ơn với Tần Nam Huyền. Tần Nam Huyền gật đầu, hắn đã không muốn giải thích thêm, dù sao bọn họ cũng sẽ không nghe.
"Mời vào!"
Tần Nam Huyền tránh người ra, Trương Tam Phong cùng ba đồ đệ của mình đi vào. Mạc Thanh Cốc sốt ruột móc ba trăm lượng hoàng kim đưa cho Tần Nam Huyền.
Tần Nam Huyền nhận lấy, thản nhiên nói: "Quy tắc các ngươi chắc đã biết rồi, tự đi chọn đi."
Mạc Thanh Cốc gật đầu, đi thẳng đến quầy, không thèm nhìn ngó, chọn liền mười cái bình.
Tần Nam Huyền hơi kinh ngạc liếc nhìn hắn.
Trương Tam Phong có chút ngượng ngùng giải thích: "Thanh Cốc nó tính tình như vậy, xin chủ tiệm thứ lỗi."
"Không sao, ta chỉ hơi hiếu kỳ, hắn là người đầu tiên chọn bình nhanh như vậy."
Tần Nam Huyền lắc đầu, vung tay lên, ngay lập tức những cái bình Mạc Thanh Cốc chọn bay ra, vững vàng rơi xuống bàn mở bình. Mạc Thanh Cốc nhìn những cái bình trước mặt, không do dự, trực tiếp đánh tới.
"Ba ba ba!"
Ba tiếng bình vỡ vang lên, ba món đồ rơi ra ngoài, lơ lửng giữa không trung.
Một quả táo.
Một cây quẩy.
Một bộ quần áo xếp ngay ngắn.
Mạc Thanh Cốc nhìn những món đồ mình mở ra, nhíu mày. Dường như chẳng phải món đồ tốt gì cả!
« Quả táo »: Đến từ một quầy trái cây thường thấy trong thế giới hiện thực, ngọt ngào như mối tình đầu.
« Bánh quẩy »: Đến từ một tiệm ăn sáng trong thế giới hiện thực, là bánh quẩy mới ra lò, ăn nhiều sẽ gây béo phì.
« Kiểu áo Tôn Trung Sơn »: Đến từ một xưởng may quần áo Tôn Trung Sơn ở một thế giới thực tại nào đó, có câu ngạn ngữ rất hay, chớ đùa với người mặc đồ Tôn Trung Sơn, lại càng không nên đùa với người mặc đồ Tôn Trung Sơn mang dù.
Tần Nam Huyền liếc nhìn những thứ Mạc Thanh Cốc mở ra, thản nhiên nói: "Quả táo, một loại trái cây rất ngọt."
"Bánh quẩy, một loại đồ ăn chiên, dùng cho bữa sáng."
"Đây là một bộ quần áo, gọi là kiểu áo Tôn Trung Sơn."
Nghe Tần Nam Huyền nói, Mạc Thanh Cốc có chút thất vọng, không ngờ mở liền ba cái mà chẳng ra cái gì tốt.
Du Đại Nham tận tình khuyên Mạc Thanh Cốc: "Lão Thất, ngươi nghe tam ca khuyên một câu, cứ từ từ mà làm, không nên gấp."
Mạc Thanh Cốc gật đầu nói: "Được, tam ca."
Sau đó, hắn đánh tiếp vào bình.
"Ba ba ba!"
Ba tiếng bình vỡ vang lên, đồ vật bên trong - rơi ra, lơ lửng giữa không trung.
Du Đại Nham:...
Trương Tam Phong:...
Đều có chút bất đắc dĩ nhìn Mạc Thanh Cốc, miệng thì đồng ý, nhưng ngược lại làm thì rất khác. Kết quả quay qua lại liền mở ra ba cái bình.
Một quả cầu ánh sáng màu trắng.
Một quyển sách.
Một cái hộp vuông vắn kỳ lạ.
Mạc Thanh Cốc thấy ba món đồ này, mặt lộ vẻ vui sướng. Cuối cùng cũng có đồ tốt rồi, nhất thời vẻ mặt mong đợi nhìn Tần Nam Huyền.
« Cao thủ võ lâm bảy năm nội lực »: Đến từ bảy năm nội lực của một cao thủ võ lâm không rõ tên, sau khi hấp thụ có thể trực tiếp nhận được bảy năm nội lực.
« Tẩy Tủy Kinh »: Đến từ võ học vô thượng của Thiếu Lâm Tự, dịch cân phạt tủy, tái tạo tư chất cơ thể, nâng cao thiên phú tu luyện. PS: Cảm ơn vị đại ca quyền thế giới đã ủng hộ vé tháng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận