Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 324: Đặc thù vũ khí, Du Liên Châu: Đây là ghét bỏ tự tử không đủ nhanh sao? « canh một ».

Chương 324: Vũ khí đặc thù, Du Liên Châu: Đây là ghét bỏ tự sát không đủ nhanh sao? «canh một». Du Liên Châu thậm chí còn nghĩ đến có thể dung nhập lý niệm thái cực vào môn Nhẫn pháp này, môn Nhẫn pháp này sẽ trở nên càng lợi hại hơn. Bất quá bây giờ cứ mở hết các bình trước, rồi lo đến chuyện này sau. Du Liên Châu nghĩ vậy rồi đưa tay đập vỡ cái bình thứ hai, một đôi găng tay màu trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Du Liên Châu quan sát kỹ đôi găng tay trắng này, thấy nó phát ra ánh sáng trong suốt, nhìn rất rực rỡ, có chút bất phàm. Du Liên Châu không kìm được hỏi Tần Nam Huyền: "Điếm chủ, đôi găng tay này là bảo vật gì vậy?" «Găng tay sợi bạch kim»: Được dệt bằng sợi bạch kim cực nhỏ, mềm mại và cực dai. Tính chất mềm mỏng, đao kiếm thông thường khó mà làm tổn hại. Ngoài việc có thể chống đỡ tấn công bằng binh khí, còn có thể ngăn chặn độc lửa ác, không thể gây ra tổn thương. Nghe Du Liên Châu hỏi, Tần Nam Huyền liếc qua đôi găng tay hắn vừa mở, gật đầu nói: "Đôi găng tay này cũng tính là một bảo vật, nó gọi là găng tay tơ vàng, dù là đao kiếm chém phách, hay độc dược hoặc liệt hỏa ăn mòn đều vô hiệu với nó." Nghe Tần Nam Huyền nói xong, trên mặt Du Liên Châu trong nháy mắt hiện lên vẻ hưng phấn, thần sắc vui mừng, bản thân hắn am hiểu nhất là công phu trên tay, như quyền pháp, chưởng pháp, thậm chí sau này còn lĩnh ngộ được chân ý của Thái Cực Quyền, tự mình nghĩ ra môn võ thuật tay Hổ trảo Tuyệt Hộ Thủ. Trước đây vẫn dùng trường kiếm, cũng là do bao tay là thứ khó chế tạo lấy được, trước đó cũng lấy được vài đôi găng tay, nhưng chúng đều không đạt yêu cầu, hoặc là không đủ mềm mại, hoặc dù mềm mại nhưng lại không thể chống đỡ nổi kiếm bình thường, loại găng tay đó ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc thi triển võ học của hắn, so với việc đó, chi bằng dùng kiếm pháp cho thống khoái. Bây giờ lại mở ra được một đôi găng tay mình dùng được, hắn làm sao có thể không vui? Lúc này hắn cầm đôi găng tay lên đeo vào, tay cảm thấy một cảm giác băng lạnh, rất mềm mại, hoàn toàn không có cảm giác nặng nề. Hắn cũng thử vận chuyển nội lực kiểm tra một chút khả năng phòng ngự của găng tay, hoàn toàn phù hợp yêu cầu của mình, nhất thời quay người đưa trường kiếm của mình cho Trương Tùng Khê, mở miệng nói: "Tứ sư đệ, đâm ta thử một chút." Trương Tùng Khê cũng biết Du Liên Châu muốn thử đôi găng tay tơ vàng vừa lấy được, lúc này cũng không do dự, nhắc nhở một tiếng rồi rút kiếm đâm về phía Du Liên Châu. Đương nhiên, lúc này chỉ là thử uy lực của găng tay tơ vàng, Trương Tùng Khê tự nhiên không dùng toàn lực. Mắt Du Liên Châu sáng quắc nhìn trường kiếm đang đâm tới, nhanh chóng đưa tay phách một cái vào thân kiếm, làm tan mất lực đạo rồi đột ngột xuất thủ tóm lấy thân kiếm, dùng sức bẻ gãy. Chỉ nghe "Rắc" một tiếng, trường kiếm trong tay Trương Tùng Khê đã bị Du Liên Châu dùng đôi găng tay tơ vàng bẻ gãy. Mặt mọi người đều lộ vẻ kinh hãi, người phái Võ Đang còn kinh ngạc hơn. Phải biết rằng kiếm của phái Võ Đang đều do người của phái tự rèn, hơn nữa còn chọn vật liệu thượng hạng, lợi hại hơn rất nhiều so với đao kiếm thông thường của người trong giang hồ, không ngờ lại bị bẻ gãy trực tiếp thế này. Du Liên Châu thấy mình bẻ gãy được kiếm rồi, trên mặt đầu tiên hiện vẻ kinh ngạc, sau đó là mừng rỡ. Ngay cả bội kiếm của phái Võ Đang cũng bẻ gãy được, vậy thì trừ những thần binh lợi khí hiếm hoi trong giang hồ ra, Du Liên Châu có thể nói là không hề sợ hãi. Cũng không tháo găng tay ra, trực tiếp vung tay về phía cái bình thứ ba. "Ba!" Theo tiếng bình vỡ vang lên, một vật bằng vải rơi xuống, lơ lửng giữa không trung. Du Liên Châu nhìn mảnh vải đó, nhíu mày, vải kỳ lạ thế này, dù có phóng to lên thì hắn cũng không nghĩ ra có thể dùng làm gì. « Cái chụp mắt »: Đến từ một thế giới hiện thực nào đó, chuyên dùng cho những người ngủ không sâu giấc, sợ ánh sáng. Mang nó vào sẽ cho bạn một giấc ngủ ngon. Tần Nam Huyền nhìn đồ Du Liên Châu vừa mở ra, chậm rãi nói: "Đây là cái chụp mắt, đeo vào mắt sẽ che được ánh sáng, dùng khi ngủ là chính." Du Liên Châu nghe vậy thì ngây người, đây là ghét bỏ tự sát không đủ nhanh sao? Ở trong giang hồ này, không có nơi nào an toàn tuyệt đối cả, chỉ cần là người trong giang hồ, thậm chí cả lúc ngủ cũng phải đặt binh khí ở gối đầu, thậm chí còn luyện được bản lĩnh mở mắt ngủ. Mang cái chụp mắt này vào ngủ, chẳng khác nào tự đưa đầu đến dưới đao kiếm của người khác cho người ta chém. Bất quá có thể che được ánh mắt thì dùng để bắt cóc cũng là một lựa chọn tốt, đáng tiếc mình là một chính nhân quân tử, thường không làm chuyện đó, thôi cứ cất vào, biết đâu sau này lại dùng tới. Du Liên Châu cất xong, đưa tay đập vào cái bình thứ tư. "Ba!" Theo tiếng bình vỡ vang lên, một quả cầu ánh sáng trắng rơi ra, lơ lửng giữa không trung. « Bốn năm nội lực của cao thủ tông sư cảnh » đến từ nội lực bốn năm của một cao thủ tông sư cảnh vô danh nào đó. Sau khi hấp thụ có thể trực tiếp thu được bốn năm nội lực. Tần Nam Huyền liếc quả cầu ánh sáng trắng rồi lãnh đạm nói: "Đây là một quả cầu ánh sáng nội lực bốn năm." Nghe vậy, trên mặt Du Liên Châu hiện lên vẻ mừng rỡ, trực tiếp hấp thụ quả cầu ánh sáng trắng trước mặt. Một dòng nước ấm dung nhập vào nội lực, nội lực của Du Liên Châu trực tiếp tăng lên. Mặt Du Liên Châu lộ vẻ vui sướng, hắn cảm giác mình sắp đột phá rồi, nhất thời mặt lộ vẻ nóng rực hướng về phía cái bình thứ năm đập mạnh tới. "Ba!" Theo một tiếng nhỏ vang lên, bình vỡ tan, một cái hộp kỳ quái rơi ra, lơ lửng giữa không trung. Du Liên Châu nhìn vật kỳ quái này, một chiếc hộp có sọc đỏ, trước đây chưa từng thấy kiểu hộp này, chẳng lẽ bên trong chứa đồ ăn ngon? PS: Cảm tạ chư vị quan khách đã tặng hoa tươi, vé tháng, đánh giá, đặt mua! «( * ^ ω ^ * )»
Bạn cần đăng nhập để bình luận