Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 239: Ba Đại Tông Sư mở ngân sức tiệm, Phó Thải Lâm đi trước bình nhỏ cửa hàng « canh một ».

"Chương 239: Ba Đại Tông Sư mở tiệm trang sức bạc, Phó Thải Lâm đến trước tiệm nhỏ « canh một »."
"Ông chủ, ta đến rồi nè!" Tần Nam Huyền vừa mới nằm trên ghế bập bênh chưa được bao lâu, ngoài cửa đã vọng đến giọng nói của Nhạc Linh San, sau đó mọi người liền thấy Nhạc Linh San tràn đầy sức sống thanh xuân, tung tăng nhảy nhót mang theo con chuột bạch nhỏ của nàng đi đến. Chuột bạch nhỏ vừa vào đến đã thấy Tuyết Tầm Mai đang nằm dưới chân Tần Nam Huyền, lập tức sợ đến không dám lộn xộn. Tuyết Tầm Mai hơi mở mắt nhìn nó một cái, sau đó lại tiếp tục nhắm mắt nằm nghỉ ngơi bên cạnh Tần Nam Huyền. Lúc này, chuột bạch nhỏ mới cẩn thận theo sau lưng Nhạc Linh San.
Nhạc Linh San bước vào, nhìn thấy trong quán nhỏ có thêm hai nữ tử, khẽ giật mình, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy, tiệm nhỏ đã có thêm hai cô nương xinh đẹp như tiên giáng trần, xem ra mình phải tăng tốc độ tiến triển thôi, sau đó cười tươi rói đến chào hỏi các nàng. Nhìn thấy mấy người đang làm một thứ gì đó kỳ lạ, nàng có chút ngạc nhiên rồi cũng nhập hội với mọi người. Vệ Trinh Trinh lại đến xoa bóp cho Tần Nam Huyền, cả quán nhỏ hiện lên một vẻ nhàn nhã không gì sánh bằng.
Bên ngoài thành Lạc Dương, một bóng người cao lớn mang theo ba nữ tử xinh đẹp như tranh vẽ đang hướng về phía thành Lạc Dương mà đi. Người này chính là cường giả tối đỉnh Đại Tông Sư nước Cao Ly, Phó Thải Lâm, ba người kia là đồ đệ của ông, Phó Quân Sước, Phó Quân Du, Phó Quân Tường. Bọn họ từ Cao Ly phải đi đường xa vất vả lắm mới đến được Lạc Dương, nếu trên đường không phải vì phải chăm sóc cho Phó Quân Tường nhỏ nhất, bọn họ đã đến Lạc Dương từ lâu rồi.
Phó Quân Tường vẻ mặt tò mò nhìn tường thành Lạc Dương cao ngất: "Sư phụ, chúng ta đến Lạc Dương rồi sao?"
Nghe Phó Quân Tường nói, Phó Thải Lâm gật đầu, giọng nói đầy cảm thán: "Không sai, đây chính là Lạc Dương."
Sau đó ông thu lại tất cả hơi thở của mình, tránh gây ra phiền phức, dù sao một cường giả cảnh giới Đại Tông Sư, cũng có thể chiếm cứ một tòa thành. Bốn người chậm lại tốc độ, thân ảnh Phó Thải Lâm mang theo các nàng trong nháy mắt biến mất tại chỗ, đến khi xuất hiện lại, thì đã ở trong một con hẻm nhỏ trong thành. Phó Thải Lâm đâu quên, lúc trước Phó Quân Sước rời khỏi Lạc Dương ở cửa thành đã giao chiến với Vũ Văn Hóa Cập, khó tránh khỏi sẽ có binh lính thủ thành nhận ra Phó Quân Sước, cho nên để tránh phiền phức, Phó Thải Lâm liền trực tiếp mang theo các nàng vào thành. Phó Quân Du và Phó Quân Tường giống như Lưu mỗ mỗ vào đại quan viên, mắt tò mò đánh giá tất cả mọi thứ xung quanh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Phó Quân Tường tràn đầy vẻ kinh ngạc: "Sư phụ, sư tỷ, thành trì Trung Nguyên đều là chỉnh tề sạch sẽ, đẹp đẽ thế này sao!"
Phải biết rằng hoàng thành Cao Ly Phó Quân Tường cũng từng đi qua, nhưng đều không có được vẻ hoành vĩ đồ sộ như Lạc Dương, Phó Quân Tường không dám tưởng tượng kinh thành nơi đặt Hoàng Triều sẽ còn phồn hoa đến mức nào nữa. Phó Quân Sước dẫn ba người đi về hướng tiệm nhỏ.
Phó Quân Tường giống như một đứa trẻ hiếu kỳ, kéo tay Phó Quân Sước, không ngừng hỏi cái này cái kia. Phó Quân Sước cũng không hề cảm thấy phiền, kiên nhẫn giải thích cho tiểu sư muội của mình những thứ kia là cái gì.
"Sư tỷ, tỷ nói cái tiệm nhỏ thần kỳ kia, còn bao lâu nữa thì đến ạ?"
Phó Quân Tường chớp chớp đôi mắt to tròn đáng yêu, ngây thơ hỏi.
Phó Quân Sước khẽ cười: "Sắp đến rồi, ngay trong hẻm nhỏ phía trước thôi."
Phó Quân Sước liền dẫn ba người đi về phía hẻm nhỏ nơi có tiệm nhỏ.
Khi đi ngang qua ngôi nhà bên cạnh tiệm nhỏ, trong mắt Phó Thải Lâm hiện lên một tia kinh ngạc, nhìn Di Hoa Cung đám người đang bận rộn chuẩn bị mở cửa tiệm. Ánh mắt của ông đặc biệt dừng lại ở trên người Yêu Nguyệt, Liên Tinh, và cả Thiết Bình cô. Phó Quân Sước nhận ra ánh mắt của sư phụ mình, nhất thời nghi hoặc lên tiếng hỏi: "Sư phụ, có chuyện gì sao?"
Nàng cũng nhìn về phía Di Hoa Cung đám người đang bận rộn.
"Không có gì!"
Phó Thải Lâm lắc đầu, cười nói: "Ta chỉ cảm thán Nguyên Vũ Lâm đúng là Ngọa Hổ tàng Long, một tiệm nhỏ mà có đến ba vị cao thủ cảnh giới tông sư."
Nghe vậy, Phó Quân Du và Phó Quân Tường nhất thời cũng tò mò nhìn vào trong tiệm, phát hiện bên trong toàn là nữ tử, có hai người dung mạo như tiên. Yêu Nguyệt và Liên Tinh đang bận rộn trong quán đột nhiên nhận thấy có người đang nhìn mình.
Hai người lập tức ngẩng đầu nhìn ra phía cửa. Liền thấy một lão giả tóc trắng mặt hồng hào đang dẫn theo ba nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp đứng ngoài cửa tò mò đánh giá các nàng... Yêu Nguyệt và Liên Tinh khẽ cau mày, thần sắc trở nên có chút ngưng trọng, ba cô nương kia thì không sao, cảnh giới cao nhất cũng chỉ là Tiên Thiên cảnh, thế nhưng điều khiến hai người cảm thấy ngưng trọng là lão giả tóc trắng kia, các nàng hoàn toàn không nhìn thấu được cảnh giới của ông. Phải biết rằng các nàng đều là cường giả cảnh giới tông sư, người mà có thể khiến các nàng không nhìn thấu được có thể đếm được trên đầu ngón tay. Không ngờ hôm nay lại gặp phải một người, nhìn y phục của người và các cô gái bên cạnh, cũng không phải là người Trung Nguyên, cũng không giống như người Đại Nguyên Vương Triều hay Đột Quyết, vậy thì không phải cường giả Trung Nguyên, bên người còn có ba nữ tử, thì có lẽ chỉ có một người, Đại Tông Sư Cao Ly -- Phó Thải Lâm. Thấy mình bị nhận ra, Phó Thải Lâm mỉm cười thân thiện với Yêu Nguyệt, sau đó đi về phía tiệm nhỏ bên cạnh.
"Tỷ tỷ, bây giờ làm sao đây?"
Liên Tinh cũng không còn vẻ tinh nghịch thường ngày, vẻ mặt ngưng trọng nhìn Yêu Nguyệt.
Yêu Nguyệt trầm ngâm một lát rồi chậm rãi lên tiếng: "Đi thôi, đi qua xem thế nào, có ông chủ ở đây, hắn không dám động thủ với chúng ta đâu!"
Nghe tỷ tỷ nói muốn đến tiệm nhỏ, Liên Tinh lập tức vui vẻ gật đầu. Sau đó hai người giao công việc lại cho Hoa Nguyệt Nô và Thiết Bình cô, rồi đi về phía tiệm nhỏ.
"Ông chủ, đã lâu không gặp, ta mang theo sư phụ đến đây mở bình rồi!" Phó Quân Sước tươi cười rạng rỡ nói với Tần Nam Huyền đang nằm trên ghế bập bênh tận hưởng việc được Vệ Trinh Trinh xoa bóp. Không hiểu vì sao cứ mỗi lần đến tiệm nhỏ, tâm tình của Phó Quân Sước lại trở nên vui vẻ không rõ.
Sau khi vào tiệm, Phó Thải Lâm lặng lẽ quan sát mọi người bên trong. Mấy cô gái trong tiệm, mặc dù có tu vi không tệ, nhưng Phó Thải Lâm cũng không để tâm nhiều lắm. Mà ánh mắt của ông lại rơi vào người nam tử mà Phó Quân Du gọi là ông chủ.
PS: Cảm tạ chư vị xem quan đại đại hoa tươi, đặt mua, vé tháng, đánh giá! ! ! Cảm tạ h f4 7 đại ca vé tháng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận