Tống Võ Mở Bình: Chúc Ngọc Nghiên Mở Ra Cơ Giáp

Chương 336: Cải tạo hậu viện, Đan Mỹ Tiên suy tưởng của « ba canh ».

Chương 336: Cải tạo hậu viện, Đan Mỹ Tiên suy tưởng của « ba canh ».
Thượng Quan Hải Đường luôn cảm thấy lý do này rất gượng ép, bất quá Chu Vô Thị đã đi rồi, vừa lúc thuận tiện cho chính mình đi điều tra. Tuy trong lòng tin tưởng điếm chủ không thể phạm sai lầm, nhưng vẫn phải cẩn thận điều tra một chút, có điều lần này Liễu Sinh gia có lẽ không dễ dàng bắt được mình như vậy....
Tiệm Bình Nhỏ.
"Điếm chủ?!"
Chúng nữ nhìn Tần Nam Huyền nhìn bản vẽ bất động hồi lâu, nhất thời có chút lo lắng nhỏ giọng gọi. Khúc Phi Yên càng cho rằng do mình vẽ hình ảnh có vấn đề nên Tần Nam Huyền mới như vậy, nhất thời đôi mắt to đáng yêu ửng lên tia lệ quang. Tần Nam Huyền phục hồi tinh thần, nhìn vẻ mặt lo lắng của chúng nữ, trong lòng ấm áp, ôn nhu xoa đầu Khúc Phi Yên, nhẹ giọng nói: "Ta không sao, vừa rồi chỉ đang nghĩ cách cải tạo hậu viện!"
"Cải tạo hậu viện?!"
Trên mặt mọi người hiện lên vẻ khó hiểu, không biết hắn nói ý gì. Tần Nam Huyền ra hiệu các nàng đi hậu viện xem, biểu cảm trên mặt mọi người dần dần trở nên khó tin, chẳng lẽ vừa rồi điếm chủ đứng bất động tại chỗ, là đang cải tạo hậu viện của tiệm Bình Nhỏ sao!? Khúc Phi Yên là người đầu tiên phản ứng lại, liền xoay người hướng phía hậu viện đi tới, "Oa!"
Nghe tiếng kinh ngạc của Khúc Phi Yên, chúng nữ liếc nhau, cũng nhanh chân bước tới hậu viện, nhất thời bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc, chỉ thấy hậu viện đã đại biến dạng hoàn toàn mà các nàng không hề hay biết. Xuất hiện một cái thạch đình, xung quanh thạch đình là một dòng suối nhỏ uốn lượn, bên cạnh không xa là ôn tuyền, phía sau ôn tuyền là phòng của các nàng, còn có một khu vực nghỉ ngơi riêng cho hai tiểu yêu. Mọi người đi dạo một vòng, rất hài lòng với thiết kế sân sau này, nhưng Hoàng Dung và những người khác luôn cảm thấy thiếu gì đó!
"Điếm chủ, các ngươi có ở nhà không?" Lúc này, tiếng Liên Tinh truyền tới từ tiền viện.
Hoàng Dung có quan hệ tốt với Liên Tinh lên tiếng: "Liên Tinh, chúng ta ở hậu viện."
Một lát sau, Liên Tinh dùng nội lực kéo mấy chậu hoa đi tới.
"Đúng rồi, thiếu chút thực vật." Lúc này, mọi người cuối cùng cũng nhớ ra, sân sau này thiếu chút gì, đó là thiếu chút cây cối xanh tươi. Liên Tinh khi thấy hậu viện thì sững sờ một chút, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, hậu viện của điếm chủ được xây như thế này từ khi nào, trước lúc tới nàng đâu thấy những thứ này, cho dù xây nhanh tới mấy cũng phải có người tới xây chứ, mấu chốt là nàng không thấy ai tới tiệm Bình Nhỏ của điếm chủ mà.
"Liên Tinh, ngươi mang theo mấy chậu hoa này đến làm gì?" Nghe Hoàng Dung tò mò hỏi, Liên Tinh cười duyên dáng nhìn Tần Nam Huyền nói: "Điếm chủ, đây là hoa Mân Côi do Hoa Nguyệt Nô trồng, ta thấy đẹp quá nên mang mấy đóa qua đây cho điếm chủ thưởng thức."
Tần Nam Huyền gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Liên Tinh cô nương, có lòng rồi." Đưa tay nhận lấy chậu hoa, đặt xuống đất. Nhất thời, hậu viện trông sinh động hơn hẳn. Có điều như vậy vẫn còn thiếu, Hoàng Dung và mọi người sau khi bàn bạc với Tần Nam Huyền, liền quyết định ra chợ hoa mua thêm ít hoa về trang trí hậu viện.
Bên kia, trải qua Loan Loan giới thiệu, Đan Mỹ Tiên mới biết tiệm Bình Nhỏ đã có nhiều thế lực đến mở bình như vậy, có chút may mắn vì đã chọn hợp tác với Loan Loan, nếu không sợ là cả đời này mình không có cách nào biết được nơi thần bí này.
"Ngươi chắc cũng đã nghe qua giang hồ có một người được gọi là Gatling bồ tát, vũ khí của hắn chính là lấy ra từ tiệm Bình Nhỏ."
"Mà vũ khí mạnh như vậy chỉ tốn có một trăm lượng bạc là có thể mở được." Loan Loan dừng lại một chút, tiếp tục nói, "Tiệm Bình Nhỏ cứ bảy ngày mở bình một lần, mỗi lần chỉ có mười cái, tuy nghe thì có vẻ rất nhiều người tới, nhưng thực tế chỉ có mấy thế lực thôi, hơn nữa ngươi cũng nên biết, khi gặp được nơi có cơ duyên như vậy, không ai muốn tiết lộ ra cả."
"Cho nên, hiện tại đi mở bình cũng không phải là muộn." Đan Mỹ Tiên xem như người nhà nên Loan Loan mới nói nhiều như vậy, chứ đổi lại người khác, Loan Loan sẽ không thèm phí lời.
Nghe Loan Loan nói, Đan Mỹ Tiên theo bản năng gật đầu: đúng là như Loan Loan nói, chỉ cần chúng ta mở được đồ tốt, tăng cường thực lực Âm Quỳ phái, hoàn toàn có thể trấn nhiếp các thế lực khác, "Khiến các thế lực khác không dám hành động thiếu suy nghĩ."
Qua cách nói chuyện vừa rồi, Đan Mỹ Tiên nhận thấy được Loan Loan rất tôn sùng điếm chủ, dù Loan Loan không nói rõ nhưng nàng có thể cảm nhận được Loan Loan là người của điếm chủ, theo bản năng nghĩ làm thân với nàng, biết đâu lúc nào lại được thổi gió bên tai có tác dụng, điếm chủ lại cho mình chút lợi lộc.
Có điều, việc làm ăn với điếm chủ, chắc là không tới lượt mình, nghe Loan Loan nói điếm chủ cường đại như vậy, thì mình căn bản không có cơ hội hợp tác. Chỉ có thể xem trong lúc mở bình có thu được chí bảo gì hay không. Nếu như Đông Minh phái có được một cao thủ cảnh giới tông sư, thì những thế lực khác cũng sẽ không dám càn rỡ như vậy. Hơn nữa, con gái mình cái gì cũng tốt, trên phương diện làm ăn rất có thiên phú, duy chỉ có trên phương diện tu luyện thì lười biếng, thiên phú cũng không kém, chỉ là suốt ngày chỉ biết nghĩ đến chơi, bảo nàng tu luyện chẳng khác nào muốn lấy mạng nàng, nếu như có thể mở ra được Bí Tịch Võ công hoặc là nội lực, còn có độ thuần thục võ học thì, như vậy, cho dù Tinh Nhi không tu luyện cũng có thể mạnh lên.
Loan Loan gật đầu, thản nhiên nói: "Vậy các ngươi chuẩn bị chút đi, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát." Loan Loan dù rất muốn điếm chủ, nhưng cũng biết Đan Mỹ Tiên và các nàng chắc chắn phải tính toán cẩn thận việc đi mở bình, dù sao hiện tại Đông Minh phái đang nguy cơ trùng trùng, nếu như nàng và Đan Uyển Tinh cùng đi, có lẽ khi bọn nàng trở lại, Phiêu Hương Hào đã bị người khác diệt vì không có người chủ trì đại cục.
Đan Mỹ Tiên gật đầu, chuyện này không thể qua loa, nhất định phải có kế hoạch thật chu đáo mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận