Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 88:

Chương 88:Chương 88:
Chương 88:
Sao lại nghiêm túc chơi như vậy, không phải đã nói cùng nhau lười biếng sao?
Lục Ly Bạch chân chờ một chút, nói: "Lúc trước không phải cô nói nợ tôi một ân tình sao?"
Lâm Tịch trừng mắt nhìn, cho nên thì sao?
"Vậy bây giờ trả đi, chúng ta cùng giành hạng nhất." Lục Ly Bạch nói.
Lâm Tịch: ....
Giành hạng nhất? Vậy chẳng phải mệt chết cô sao.
Không! Cô không muốn!
"Nhưng phân nhân tình kia, không phải anh nói không cần trả sao?" Lâm Tịch nói.
Lục Ly Bạch nghẹn họng, một lúc lâu cũng không nói nên lời, chỉ có thể lắng lặng nhìn Lâm Tịch.
Lâm Tịch lại đứng yên không hề động đậy.
Lục Ly Bạch chân chờ một lát, nói: "Lần này, coi như tôi nợ cô một ân tình."
Lâm Tịch vẫn không nói gì, nhưng thái độ rất rõ ràng, cô cũng không muốn nhận ân tình của Lục Ly Bạch.
Hoặc là nói cách khác, cô cũng không cần!
Lục Ly Bạch hít sâu một hơi, nghĩ nghĩ nói: "Lần sau nếu cô còn lên hot search về những tin đồn tiêu cực, đoàn đội của tôi sẽ giúp cô xử lý."
Lâm Tịch: ˆ...
Lục Ly Bạch lại tăng thêm lợi thế: "Trong lúc ghi hình, vẫn do đoàn đội của tôi phụ trách."
Lâm Tịch suy nghĩ trong chớp mắt: “Thành giao!"
Tuy rằng không biết Lục Ly Bạch vì sao đột nhiên thay đổi chú ý, nhưng chỉ cân mệt chết một lần, sau đó sẽ không cân phiên lòng về chuyện hot search giống như buổi sáng nữa, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, đáng giái
Đạo diễn ngồi ở phía sau thiết bị quay phim, thấy Lục Ly Bạch và Lâm Tịch tích cực chuẩn bị, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Phương án của Tiền Tiến thật sự rất hiệu quả, nhưng liệu ai có thể nghĩ đến Lục Ly Bạch lại thật sự chấp nhận như vậy chứ, ông ta nhịn không được Chậc chậc' hai tiếng.
Nghĩ đến người góp công trong việc này, đạo diễn hướng về phía Tiền Tiến cách đó không xa hai tay ôm quyền, chắp tay cảm ơn.
Tiền Tiến sợ tới mức liên tục xua tay lui vê phía sau, hơi chột dạ.
Làm gì vậy, đây là muốn hại chết anh ta sao, anh ta theo bản năng nhìn thoáng qua về phía Lục Ly Bạch, may mắn lúc này anh không chú ý đến động tĩnh bên này.
Bằng không, với sự tỉnh táo của Lục Ly Bạch, nếu phát hiện việc này có liên quan đến anh ta, vậy thì anh ta thật sự sẽ không chịu nổi.
Tiên Tiến thở dài, kỳ thật anh ta cũng không muốn làm như vậy, ai, đừng hỏi, muốn hỏi thì cũng là bởi người làm công, thân bất do kỷ mà thôi.
Bởi vì Lục Ly Bạch là nghệ sĩ nổi tiếng nhất của giải trí Tinh Huy, truyền thông thường gọi anh là "Thái tử gia” trong làng nghệ sĩ, nhưng ai mà ngờ anh ta thật sự là thái tử gia chứ.
Ông chủ sau lưng giải trí Tinh Huy, chính là nhà họ Lục ở thành phố B, chỉ là bên ngoài thì do người quản lý chuyên nghiệp xử lý mà thôi.
Dù sao nếu như nói Lục Ly Bạch là thái tử gia của Tinh Huy, vậy Thẩm Tuệ chính là Thái hậu, mà còn là thái hậu nắm quyên, anh ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé, ai cũng không đắc tội nổi.
Tiên Tiến vốn dĩ không muốn truyền đạt những lời này, nói như thế nào anh ta cũng là người đại diện của Lục Ly Bạch, nhưng Thẩm Tuệ cũng đã nói rõ ràng, nếu anh ta không giúp đỡ truyên lời, vậy thì bà ấy sẽ tự mình tìm biện pháp liên hệ với đạo diễn Chu Khải.
Sau khi cân nhắc trái phải, Tiên Tiến vẫn thỏa hiệp, nếu quả thật để cho Thẩm Tuệ liên lạc với Chu Khả, vậy sau đó sự việc sẽ phát triển như thế nào anh ta đúng là không dám cam đoan.
Thấy tất cả đều tiến triển thuận lợi, Tiền Tiến lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Thẩm Tuệ, báo cáo tình huống.
Thành phố B, nhà họ Lục.
Thẩm Tuệ đang ở trong phòng khách uống trà chiều cùng Lục Khải Văn, nhìn thấy tin nhắn wechat, lập tức cười tươi như hoa.
Tiểu tử thối Lục Ly Bạch quả nhiên vẫn không thay đổi được bệnh cũ, từ nhỏ đã luôn có ham muốn thắng bại kỳ quái, ví dụ như mỗi một trận đấu có kết quả thắng thua thì anh đều muốn thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận