Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 418:

Chương 418:Chương 418:
Chương 418:
Chẳng qua là mặc kệ cô ta xuất phát từ nguyên nhân gì, đối với chuyện này Lâm Tịch ngược lại cũng không quá quan tâm, quan điểm của cô vẫn là câu nói kia, chỉ cân đối phương không gây rắc rối cho cô, thì mọi chuyện đều có thể giải quyết.
Rất nhanh, Thẩm Nhân Nhân đã thu dọn xong, sau đó vừa lau tóc vừa từ trong phòng vệ sinh đi ra.
"Tịch Tịch, tôi tắm xong rồi, cô mau đi tắm đi, hôm nay chúng ta đã mệt cả ngày, nghỉ ngơi sớm một chút."
Lâm Tịch gật gật đầu, xoay người lấy quân áo thay từ trong vali rôi vào bước vào phòng tắm.
Một lúc sau, khi cô đang tắm gân xong, Thẩm Nhân Nhân đột nhiên đi tới gõ cửa phòng vệ sinh: "Tịch Tịch, điện thoại di động của cô cứ reo mãi." Lâm Tịch đang gội đầu không nghe rõ, hỏi: "Cái gì?"
Thẩm Nhân Nhân: "Tôi nói, có một người tên là' Bảo Bảo ", vẫn luôn gọi điện thoại cho cô."
Lâm Tịch: "!I"
Bảo Bảo?
Đây không phải là ghi chú của Lục Ly Bạch sao!
Nhưng mà, sao anh lại gọi điện thoại cho mình chứ.
Lâm Tịch ngơ ngác một chút, rồi đột nhiên nhớ ra điều gì, vỗ mạnh lên trán.
Đúng là cái đầu heo này, trước đó cô đã nói với Lục Ly Bạch rằng lúc này có thể gọi điện cho cô.
Vì thế, Lâm Tịch không kịp gội đầu nữa, vội vàng lấy khăn tắm quấn quanh người, rồi hít một hơi sâu, mở cửa phòng tắm.
Lúc này, Thẩm Nhân Nhân đang cầm di động của cô, vẻ mặt bát quái đứng ở cửa.
"Tịch Tịch, Bảo Bảo là ai thế?"
Lâm Tịch cố giả bộ bình tĩnh nhận điện thoại: "Em trai tôi, nó tên là Bảo Bảo."
Dứt lời, cô còn làm bộ như vô tình lâm bâm một câu, "Thằng nhóc thối này sao lại gọi điện thoại cho tôi vào lúc này.'
Thẩm Nhân Nhân "A' một tiếng, có chút thất vọng nói: "Thì ra là em trai, tôi còn tưởng là bạn trai cô chứ."
Cô ấy biết Lâm Tịch có một em trai, đại khái khoảng năm sáu tuổi, trẻ con ở tuổi này gọi là Bảo Bảo cũng không có gì lạ.
Thật là uổng công vừa rồi vui mừng một trận, là một fan CP nhìn nhau thấy ghét, Thẩm Nhân Nhân vừa thấy biệt danh này thì phản ứng đầu tiên là nghĩ ngay đến Lục Ly Bạch, suýt nữa tưởng mình được chứng kiến cảnh CP của mình đu thành thật rồi chứ!
"Tịch Tịch, cô mau nhận ởi, gọi lâu rồi, đừng để em trai có chuyện gì." Thẩm Nhân Nhân nói.
Nhìn cô ấy dường như không còn nghi ngờ nữa, Lâm Tịch lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng để không tỏ ra bất thường, cô chỉ có thể nhận cuộc gọi ngay trước mặt Thẩm Nhân Nhân.
"Alo, Bảo Bảo, chị đang tắm, không tiện lắm, đợi chị vài phút nhé, lát nữa chị gọi lại cho em.”
Lâm Tịch một hơi nói hết lời, rõ ràng cô cảm thấy Lục Ly Bạch bên kia ngừng lại một chút, nhưng lúc này cũng không thể giải thích nhiều, chỉ có thể vội vàng cúp máy.
Cô lại đưa điện thoại cho Thẩm Nhân Nhân, nhờ cô đặt lên giường mình.
Thấy thế, Thẩm Nhân Nhân xem như hoàn toàn tin rồi. Bất quá, sau khi bình tĩnh trở lại, nàng cũng cảm thấy vừa rồi mình là suy nghĩ quá nhiều, cái xưng hô cục cưng này, thấy thế nào cũng không hợp với Lục Ly Bạch a.
Lân nữa trở lại nhà vệ sinh, Lâm Tịch vịn bồn rửa tay nặng nê phun ra trọc khí, ai, diễn xuất này của cô thật đúng là càng ngày càng lô hỏa thuần thanh.
Nhưng khi bình tĩnh lại, cô ấy cũng cảm thấy mình nghĩ nhiêu quá, tên gọi "Bảo Bảo" thế nào cũng không hợp với Lục Ly Bạch.
May mắn ngày đó Lục Ly Bạch ở trong đống xưng hô kia chọn lựa chọn lựa một phen, cuối cùng vẫn là chọn cái nick name này, nếu thật sự chọn "ông xã" gì đó, thì dù cô diễn hay đến mấy cũng khó lòng qua mắt được.
Nhưng mà, Lâm Tịch hiện tại có một vấn đề thấy rất khó hiểu, Lục Ly Bạch sửa lại ghi chú điện thoại di động của cô từ lúc nào vậy chứ, cô rõ ràng nhớ rõ lúc ấy chỉ sửa lại ghi chú wechat mà. Thôi quên đi, lúc này không phải là lúc nghĩ vê chuyện đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận