Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 542:

Chương 542:Chương 542:
Chương 542:
"Ôi chao, cho dù chị có nóng lòng bế cháu nội, cũng không thể không lựa chọn kỹ càng được. Chuyện sau này ai biết được thế nào, nếu chẳng may... chẳng phải vui mừng hụt sao."
Thẩm Tuệ nhíu mày, liếc thím ba nhà họ Lục một cái, ý ám chỉ nói: "Điểm ấy em cứ yên tâm đi, Ly Bạch giống ba nó, mắt nhìn người rất cao, trong tình cảm lại rất chung thủy. Chỉ cần là người nó chọn, sẽ không thay đổi."
Sắc mặt thím ba bỗng dưng tối sầm, dường như không nghĩ tới Thẩm Tuệ lại không giữ chút thể diện nào cho bà ta.
Cả thành phố B ai mà không biết, thế hệ nhà họ Lục nào cũng chung tình, ông cụ nhà họ Lục đời trước, cả đời đều coi vợ mình là báu vật trong lòng bàn tay, Lục Khải Văn đời này cũng không cần phải nói, trong giới hào môn thành phố B nổi danh là bị Vợ quản nghiêm, kết hôn cùng Thẩm Tuệ nhiều năm nhưng hai người cả ngày vẫn như keo như sơn.
Chú hai nhà họ Lục cũng rất chung tình, lúc còn trẻ đối với vợ nhất kiến chung tình, mặc dù đã kết hôn vài năm trước, thím hai nhà họ Lục bởi vì nguyên nhân sức khoẻ nên chậm chạp không mang thai, nhưng hai người vẫn rất yêu nhau, chưa từng nghĩ đến việc ly hôn, thậm chí sẵn sàng chấp nhận không có con cả đời, cho đến khi sinh được cặp song sinh.
Nhưng hết lần này tới lần khác chính là chú ba nhà họ Lục, cũng không biết nơi nào xảy ra vấn đề, từ lúc còn trẻ đã bắt đầu yêu đương, tình sử phải nói là rất phong phú, sau khi kết hôn cũng không an phận, bên người oanh oanh yến yến không ngừng.
Đây cũng là chuyện mà thím ba nhà họ Lục để ý nhất, bà ta trăm triệu lần không nghĩ tới Thẩm Tuệ lại vì bảo vệ Lâm Tịch mà không ngại vạch trân khuyết điểm của bà ta trước mặt mọi người.
"Vậy thì không thể nói chính xác được, theo tôi thấy, Ly Bạch rất giống chú ba, nói thế nào cũng đều là người trong giới nghệ thuật. Thím Ba nhà họ Lục nói.
Thấy bà ta so sánh con trai mình với chú ba nhà họ Lục, Thẩm Tuệ cũng thật sự bị chọc cho tức giận.
Thím hai nhà họ Lục thấy tình huống không đúng, vội vàng nói: "Ôi, xem như tôi hiểu rồi, trong đám trẻ nhà họ Lục chỉ có Ly Bạch là được yêu quý nhất. Chú hai của thằng bé ở nhà suốt ngày khen Ly Bạch giống ông ấy, tôi còn trêu ông ấy thích tự tâng bốc mình."
Sau khi nói xong, bà ấy lại cười và vỗ nhẹ vào tay Lâm Tịch, nói: Nhưng mà, đứa trẻ Lục Ly Bạch này từ nhỏ cái gì cũng tốt, chỉ làm người khác lo lắng là bao nhiêu năm rồi vẫn chưa thấy nó có bạn gái, nhưng bây giờ thì tốt rồi, bạn gái cũng mang về nhà, anh cả và chị dâu cũng có thể yên tâm rồi."
Thẩm Tuệ đương nhiên hiểu được dụng ý của thím hai nhà họ Lục, thuận thế nói tiếp: "Đúng vậy, nói đến thì Tịch Tịch là do tôi và anh cả của các cô quen biết trước, lúc đó đã cảm thấy có duyên với con bé rôi, không ngờ cuối cùng lại trở thành bạn gái của Ly Bạch, chúng tôi tất nhiên là yên tâm rồi."
Ý ở ngoài lời chính là, Lâm Tịch là con dâu mà Thẩm Tuệ và Lục Khải Văn đã nhận định, nếu nhà chú ba các người còn muốn dựa vào tập đoàn Lục thị để sống thoải mái, vậy thì đừng có gây chuyện nữ
Thím ba nhà họ Lục cũng không ngốc, đương nhiên cũng hiểu được ý trong lời nói đó.
Thực ra, bà ta cũng có chút tức giận mà mất khôn, bình thường chắc chắn sẽ không như vậy. Thẩm Tuệ thấy thím ba nhà họ Lục rốt cục cũng chịu yên tĩnh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn có chút giận, lân đầu tiên Lâm Tịch đến thăm nhà đã gặp chuyện như vậy, dù sao cũng là chuyện không vui.
Bà ấy áy náy nhìn Lâm Tịch, Lâm Tịch cười với bà ấy, ý bảo mình không Sao.
Nói thật, thím ba nhà họ Lục có thái độ như thế nào với cô thì Lâm Tịch thật ra cũng không quan tâm, cái cô quan tâm chính là thái độ của ba mẹ Lục Ly Bạch đối với cô như thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận