Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 466:

Chương 466:Chương 466:
Chương 466:
Còn chuyện trước đây, anh đột nhiên nói "bạn trai của người khác có gì, anh cũng không thể thiếu", bây giờ cô nghĩ lại, điều này hình như thường là lời thoại của con gái mà.
Anh xem, người ta thường là bạn trai dỗ dành bạn gái, sao đến lượt chúng ta lại là em dỗ dành anh."
Dứt lời, Lâm Tịch lại bổ sung một câu: "Anh còn suốt ngày làm loạn!"
Đòi hỏi cô thế này, đòi hỏi cô thế kia, nếu không phải là làm loạn thì là gì!
Lục Ly Bạch không cho là đúng: Vậy anh có cách nào chứ, em không làm loạn không nhõng nhẽo, anh muốn dỗ dành cũng không có gì để dỗ dành, nên chỉ có thể tự mình làm loạn để em dỗ dành thôi."
Nói xong, anh còn làm bộ mặt như thể "em xem anh đã hy sinh biết bao”. Lâm Tịch: ˆ...
*
Sau một hồi náo loạn, cuối cùng Lục Ly Bạch vẫn ngủ trên giường.
Lâm Tịch làm như muốn chứng minh mình tuyệt đối sẽ không chiếm tiện nghi của Lục Ly Bạch, còn đặt một cái gối ở giữa hai người, sau đó ở dưới sự phân cách của "sông Chu và sông Hán, hai người nằm mỗi bên, giữ khoảng cách tuyệt đối an toàn.
Có thể là thật sự mệt mỏi, Lâm Tịch nằm xuống không bao lâu liền ngủ thiếp đi.
Nghe tiếng hít thở đều đều bên cạnh, Lục Ly Bạch từ từ mở mắt ra.
Anh nhẹ nhàng ngồi dậy, dưới ánh đèn ngủ mờ nhạt, nhìn khuôn mặt nghiêng của Lâm Tịch, khuôn mặt anh tràn đầy sự dịu dàng.
Một lát sau, sau khi chắc chắn rằng cô đã ngủ say, Lục Ly Bạch lấy chiếc gối ở giữa ra, nhẹ nhàng kéo Lâm Tịch vào lòng.
Cúi đầu nhìn người trong ngực, anh im lặng thở dài.
Thực ra, cái mà anh nói là "chưa đến lúc”, ngoài thời gian, còn có những khía cạnh khác.
Hai người ở bên nhau thời gian dài như vậy, Lục Ly Bạch có thể loáng thoáng nhận ra được răng thật ra Lâm Tịch vẫn có sự dè dặt trong mối quan hệ tình cảm này.
Khi bọn họ vừa mới xác định quan hệ, lúc ấy Lâm Tịch nói với anh những lời đó đến bây giờ anh vẫn luôn nhớ rõ, cô nói, nếu có một ngày anh thích người khác, bảo anh nhất định phải nói cho cô biết.
Lúc ấy Lục Ly Bạch đã ý thức được, có lẽ đây chính là nỗi lo lắng sâu sắc nhất của Lâm Tịch trong mối quan hệ tình cảm này, cô dường như không tin rằng tình yêu sẽ tôn tại mãi mãi.
Hoặc là nói, ngay từ đầu cô đã chuẩn bị tâm lý cho việc hai người sẽ chia tay.
Tuy rằng không biết cô đã trải qua những gì mới có thể có cái nhìn tiêu cực với tình yêu như vậy, nhưng không sao, anh sẽ dùng hành động để xóa bỏ băn khoăn của cô, dùng thời gian chứng minh với cô, bọn họ sẽ không bao giờ chia tay.
Không bao giời
*
Sáng sớm hôm sau, khi Tiên Tiến đến, Lục Ly Bạch và Lâm Tịch đang chuẩn bị ăn sáng trong phòng khách.
Bữa sáng của khách sạn năm sao này có nhiều món, Lâm Tịch rất tham lam muốn thử hết, nhưng lại không muốn lãng phí, nên đang nhìn bữa sáng trước mặt với vẻ mặt đầy do dự, không biết ăn món nào.
Lục Ly Bạch tự nhiên nhận ra suy nghĩ của cô, nói: "Em muốn ăn gì thì cứ ăn, ăn không hết thì để anh ăn."
Lâm Tịch "A" một tiếng, nhưng cô vẫn khá có chừng mực, cố gắng ăn hết những gì mình có thể.
Nhưng những gì thực sự không ăn nổi nữa, cô cũng không khách sáo, trực tiếp đặt trước mặt Lục Ly Bạch, chẳng hạn như nửa chiếc bánh sandwich mà cô đã ăn một nửa.
Lục Ly Bạch không nhíu mày chút nào, trực tiếp cầm chiếc bánh sandwich lên và ăn.
Nhìn đến đây, con ngươi Tiền Tiến cũng sắp rơi xuống.
Đây... Vẫn là Lục Ly Bạch mà anh ta quen biết sao?l
Lâm Tịch để ý thấy sự bất thường của Tiền Tiến, ngẩng đầu nhìn qua: "Anh Tiền, anh sao vậy, trông không có tinh thần lắm."
"Có phải chưa ăn sáng không, ăn cùng đi?”
Tiền Tiến khoát tay nói: "Không sao, tôi ăn rồi, hai người cứ ăn đi, chỉ là tối qua ngủ không ngon."
Lâm Tịch gật đầu, hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận