Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 85:

Chương 85:Chương 85:
Chương 85:
Nghĩ đến buổi ghi hình chiều nay, đạo diễn lại thấy đau đầu, đây chính là kỳ đầu tiên được chuyển sang phát sóng của đài truyền hình mà.
Phó đạo diễn đương nhiên biết đạo diễn băn khoăn điều gì, suy nghĩ một chút nói: "Nếu không, ông tìm người đại diện của Lục Ly Bạch tâm sự một chút?"
Đạo diễn chần chờ một chút, gật đầu, buông hộp cơm trong tay xuống rồi đi ra ngoài.
Tiên Tiến ở một nhà trọ gân phòng số 4, thấy Chu Khải tới, không khỏi có chút ngoài ý muốn.
"Đạo diễn Chu, sao ông lại tới đây, có chuyện gì sao?”
Đạo diễn khoát tay: "Không có việc gì, tới chỗ cậu ngồi một chút."
Tiên Tiến đưa cho đạo diễn một chai nước khoáng, anh ta đương nhiên hiểu rõ đối phương không có khả năng chỉ đơn giản tới đây ngồi một chút như vậy.
Đạo diễn nhận lấy chai nước, lập tức nói rõ ý đồ đến đây: "Buổi chiêu này không phải muốn quay phim sao, tôi muốn hỏi thăm sở thích của thầy Lục một chút?”
Tiền Tiến lập tức nghe ra ý của ông ta, sở thích gì chứ? Đây rõ ràng là tìm anh ta chỉ cách làm sao có thể khơi dậy sự chủ động của Lục Ly Bạch.
Tuy nhiên, lúc này Tiên Tiến chỉ có thể đánh trống lảng, không phải anh ta không muốn giúp, mà là anh ta hiểu rõ thái độ của Lục Ly Bạch đối với chương trình này nhất.
Nói thật, đến anh ta cũng chẳng có cách nào với nghệ sĩ của mình.
Đương nhiên, anh ta cũng sẽ không cảm thấy có lỗi với tổ tiết mục, dù sao, thái độ của Lục Ly Bạch trước khi tham gia tiết mục đều đã nói rất rõ ràng.
Ngay khi Tiên Tiến chuẩn bị tùy tiện nói qua loa hai câu thì điện thoại di động đột nhiên vang lên, anh ta vừa nhìn thấy tên người gọi đến hiển thị trên màn hình, nói một câu 'Xin lỗi, rồi đi ra ngoài nghe điện thoại.
Khi Tiền Tiến trở về, lại không biết vì sao lại thay đổi thái độ.
Một lúc lâu sau, đạo diễn mang vẻ mặt vui mừng rời đi.
Về phía Lâm Tịch và Lục Ly Bạch, hai người vừa bình an vô sự ăn cơm trưa xong, người của tổ tiết mục đã đưa thẻ nhiệm vụ ghi hình buổi chiều tới.
Lâm Tịch xem qua nội dung chính, cảm thấy không có gì đặc biệt, chỉ là các hoạt động thông thường mà chương trình giải trí nào cũng có, dựa theo yêu cầu của tổ tiết mục, bọn họ cần hoàn thành nhiệm vụ đã được chỉ định.
Lâm Tịch chỉ chỉ thẻ nhiệm vụ, hỏi: “Anh có tính toán gì không?”
Lục Ly Bạch thản nhiên trả lời: 'Không có tính toán gì.'
Hai người liếc nhau, Lâm Tịch trong nháy mắt đã hiểu ý, đây là muốn làm qua loa cho xong nhiệm vụ rồi.
Rất tốt, rất hợp ý cô.
Nói như thế nào nhỉ, trước mắt xem ra, Lâm Tịch đối với việc ghép cặp với Lục Ly Bạch miễn cưỡng coi như hài lòng, ít nhất hai người hiện tại có chung mục tiêu, vậy thì có thể bình an vô sự rồi.
Về phần lý do tại sao ban đầu Lục Ly Bạch lại có thái độ đề phòng hay cảnh giác gì đó với cô, cô cũng không muốn tìm hiểu sâu hơn, không sao cả, chủ yếu là lười quản những thứ này, chỉ cần bê ngoài không xảy ra xung đột là được. Nói trắng ra, Lục Ly Bạch đối với cô mà nói chính là một người không quan trọng, anh thích nghĩ như thế nào thì nghĩ như thế đó, giữa bọn họ nhiều lắm cũng coi như là quan hệ nửa đồng nghiệp thôi.
Đương nhiên, dưới tình huống không cần thiết, cô vẫn sẽ không đến gần anh.
Lâm Tịch tự nhận bản thân nhìn người rất chuẩn, thông qua hai ngày này tiếp xúc này, Lục Ly Bạch người này có chút kiêu ngạo, toàn thân lộ ra khí chất không màng danh lợi, vô dục vô câu.
Nghĩ cũng đúng, với địa vị hiện nay của anh trong giới giải trí, quả thật cũng không cần phải phí sức làm gì trong tiết mục này.
Nhưng điều này lại rất phù hợp với yêu cầu hiện tại của cô, cô không muốn bị ép phải cạnh tranh quyết liệt.
Buổi chiều ghi hình chiều này cứ vui vẻ làm cho xong chuyện thôi. Lâm Tịch nghĩ.
Nhưng mà, có điều cô không biết, cô đã vui mừng quá sớm rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận