Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 538:

Chương 538:Chương 538:
Chương 538:
Tình cảm là sự cho đi từ hai phía, Lục Ly Bạch quan tâm đến cảm xúc của cô, và cô cũng rất quan tâm đến Lục Ly Bạch, vì vậy cô không muốn anh cảm thấy thiếu an toàn.
Lục Ly Bạch xác nhận lân nữa: "Em thật sự nghĩ kỹ rôi?"
Lâm Tịch gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc trả lời: "Ừ, nghĩ kỹ rồi."
Lục Ly Bạch suy nghĩ một chút, trả lời: Được, vậy ngày mai anh sẽ nói với mẹ. Nếu em ngủ một giấc mà hối hận, nói với anh vẫn còn kịp."
Lâm Tịch cười cười, đồng ý.
Nhưng cô tự biết rằng mình sẽ không hối hận, chuyện này cô đã suy nghĩ rất kỹ rồi.
Lục Ly Bạch gật đầu, nói: "Vậy chuyện này tạm thời kết thúc, còn có một chuyện chúng ta nhất định phải nói rõ ràng mới được..
Lâm Tịch sửng sốt, đột nhiên có chút không kịp phản ứng, làm rõ chuyện gì?
"Chuyện gì vậy?"
Hai tay Lục Ly Bạch đặt hai tay lên vai cô, nghiêm túc nói: “Cái gì gọi là đời này chắc chắn sẽ là anh? Phải là đời này chỉ có thể là anh, hiểu không?”
Lâm Tịch: "... Ô”"
*
Ngày hôm sau, sau khi xác nhận Lâm Tịch không hối hận, Lục Ly Bạch cuối cùng cũng báo cho ba mẹ mình.
Việc này cũng cứ như vậy đã quyết định xong, ngày gặp mặt định vào mùng sáu đầu năm, dựa theo lời Lục Ly Bạch nói, nhà họ Lục hàng năm vào thời điểm này cả gia đình đều sẽ tụ họp lại một lần, cũng như Thẩm Tuệ đã đề cập ở trong điện thoại, cả nhà chú hai và chú ba của anh đều sẽ đến. Tuy nhiên, từ khi việc đến nhà họ Lục được xác định, Lâm Tịch cuối cùng cũng hiểu sự lo lắng của Lục Ly Bạch mấy ngày trước, không phải sợ gì cả, nhưng lại có cảm giác hồi hộp lạ thường.
Hai người xem như hoàn toàn thay đổi vị trí, thật đúng là phong thủy luân chuyển.
Lục Ly Bạch vỗ vỗ vai Lâm Tịch, nói: "Những lời em khuyên anh trước đây, giờ anh nói lại với em, con dâu xấu sớm muộn gì cũng phải gặp mẹ chồng."
Lâm Tịch vốn đã rất căng thẳng, thấy anh còn vui vẻ chế giễu, lập tức không vui: "Lục Ly Bạch, anh dám chê em xấu!"
Lục Ly Bạch không khỏi ấm ức: "Anh không có, trước đây em cũng nói với anh như vậy mà.'
Lâm Tịch liếc anh một cái: "Vậy anh tự nói đi, anh là con dâu sao?” Lục Ly Bạch nghẹn họng: “... Không phải."
Lâm Tịch nhíu mày, đắc ý nói: "Vậy là được rồi, cho nên chuyện đó sao có thể xem như mắng anh được, chỉ là một lời giải thích mà thôi."
Lục Ly Bạch nhăn nhó, nhưng anh chợt nghĩ ra điều gì đó, liền nói: "Nói vậy, em thừa nhận em là dâu của anh rồi."
Lâm Tịch: “...
Tính sai rồi, cô không nghĩ tới nơi này còn có một cái hố.
Lục Ly Bạch lại hăng hái, hướng về phía Lâm Tịch gọi một trận: "Vợ, vợ, vỢ....
Lâm Tịch trừng mắt nhìn anh: "Câm miệng, ồn ào quá."
Lục Ly Bạch lại kiên trì nói: Vậy em đáp lại anh một tiếng, anh sẽ không làm ôn em nữa." Lâm Tịch: ˆ...
Lục Ly Bạch nhìn Lâm Tịch, đáy mắt lóe sáng, hô: "Vợ."
Lâm Tịch bất đắc dĩ, chỉ có thể nhẹ nhàng "Ừ”" một tiếng.
Lục Ly Bạch lập tức vui như trẻ con được kẹo, bế bổng Lâm Tịch lên, xoay tròn trong phòng khách.
Lâm Tịch giật nảy mình, vội vàng ôm lấy cổ Lục Ly Bạch: "Lục Ly Bạch, anh làm gì vậy, mau thả em xuống."
Lục Ly Bạch thuận thế đặt cô xuống, xoa đầu cô, nói: "Yên tâm đi, kinh nghiệm của người đi trước nói cho em biết, những gì em lo lắng sẽ không xảy ra đâu.
Lâm Tịch bị anh náo loạn như vậy, quả thật cũng không còn căng thẳng như trước nữa.
Đúng vậy, trước đây nhìn Lục Ly Bạch lo lắng như vậy, cuối cùng chẳng có chuyện gì cả. Nghĩ vậy, cô lập tức thông suốt.
*
Không lâu sau đã tới tết âm lịch.
Đây là cái Tết thứ hai của Lâm Tịch ở thế giới này, nói ra cũng có chút cảm xúc, năm ngoái vào thời điểm này, Lục Ly Bạch và cô chỉ là bạn bè.
Ngày ba mươi tết, Lâm Tịch mới về nhà họ Lâm, cùng ba mẹ Lâm và em trai đón năm mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận