Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 220:

Chương 220:Chương 220:
Chương 220:
Lâm Tịch tự nhiên không có vấn đề gì, thấy việc chính đã bàn bạc coi như xong, cô cũng thuận thế chuẩn bị rời đi.
Hôm qua cô đã thương lượng với Đông Đông, hôm nay phải đến nhà trẻ đón cậu bé, lộ mặt trước đám bạn nhỏ của nhóc, ra oai cho nhóc, mắt thấy thời gian không còn nhiều nữa, cô không thể thất hứa.
Đi từ phòng làm việc của Nghiêm Thừa Kiệt ra, Lâm Tịch trực tiếp đi thang máy xuống lầu.
Cửa thang máy mở ra, Lâm Tịch vừa định nhấc chân đi vào trong, đột nhiên phát hiện bên trong còn có một người, sau khi thấy rõ người nọ, cô không khỏi sửng sốt.
"Vào không?” Người bên trong có giọng nói nhẹ nhàng nhàn nhạt, làm cho người ta có cảm giác như gió mùa xuân.
Mà rất trùng hợp chính là, người này Lâm Tịch vừa vặn cũng quen biết, anh ta cũng là nghệ sĩ dưới trướng Nhạc Hiên, một trong những ảnh đế song tài hiếm có, Đỗ Thành Du.
Đỗ Thành Du, năm nay ba mươi ba tuổi, anh ta không chỉ là nghệ sĩ của Nhạc Hiên, mà còn là cổ đông của Nhạc Hiên.
Nếu hỏi vì sao Lâm Tịch biết rõ như vậy, vậy còn phải cảm ơn vị giáo viên hai ngày nay đã dạy cô diễn xuất, hai ngày nay bọn họ học phân tích phim và nhân vật, chính là phim mà Đỗ Thành Du đóng vai chính.
Trùng hợp hơn chính là, người đại diện của Đỗ Thành Du cũng là Nghiêm Thừa Kiệt.
Lâm Tịch lấy lại tinh thân, gật đầu đi vào: 'Cám ơn.
Cửa thang máy đóng lại, trong không gian nhỏ hẹp chỉ có hai người Lâm Tịch và Đỗ Thành Du, mặc dù Lâm Tịch không cố ý đánh giá, khoé mắt vẫn có thể chú ý tới đối phương.
So với những nhân vật được đắp nặn trong tác phẩm điện ảnh và truyền hình, thật ra, Đỗ Thành Du cho Lâm Tịch ấn tượng rất khác.
Nói thật, diện mạo của Đỗ Thành Du trong giới giải trí không thể xem như rất nổi bật, nhưng không thể nghi ngờ cũng rất đẹp trai.
Mặt mày anh tuấn, nụ cười thanh nhã, nhưng đặc biệt nhất, vẫn là khí chất dịu dàng nho nhã, trâm ổn ấm áp trên người anh ta.
Nói như thế nào nhỉ, hẳn là kiểu người khi ở chung sẽ rất thoải mái, đây chính là ấn tượng đầu tiên Đỗ Thành Du để lại cho Lâm Tịch.
Chẳng qua, Lâm Tịch cũng không có để ý quá nhiều, hai người cũng không quá quen biết, cho nên sau khi tiến vào thang máy cô chỉ khẽ gật đầu tỏ ý chào hỏi một chút, cũng không có chủ động đáp lời.
"Mới đi từ văn phòng Thừa Kiệt ra sao?" Ai ngờ, Đỗ Thành Du lại đột nhiên mở miệng.
Lâm Tịch sửng sốt, hoàn toàn không ngờ Đỗ Thành Du lại chủ động đáp lời, theo bản năng quay đầu nhìn sang.
"... Ữm, vừa, vừa mới đi ra."
Đỗ Thành Du cười nói: "Đừng khẩn trương, đến Nhạc Hiên đã quen chưa?”
Lâm Tịch cười cười, trả lời: "Cũng ổn, cảm ơn thây Đỗ đã quan tâm."
Cô không khẩn trương, chỉ là không biết phải nói gì mà thôi.
Đỗ Thành Du gật đầu. Thừa Kiệt từng nhắc tới tôi với em chưa?"
Lâm Tịch "A' một tiếng, vẻ mặt mơ hô. Nếu cô nhớ không lầm, cô và Đỗ Thành Du hình như ngoại trừ có chung một người đại diện, thì cũng không có xuất hiện chung trong công việc khác.
Cho nên, tại sao Nghiêm Thừa Kiệt nhất định phải nhắc đến anh ta với cô?
“Đừng kinh ngạc, xem ra Thừa Kiệt còn chưa nói với em chuyện tôi muốn gặp em." Đỗ Thành Du không nhanh không chậm nói.
Đỗ Thành Du còn muốn gặp cô? Lâm Tịch càng thêm kinh ngạc.
Đỗ Thành Du bình thường cũng không có thói quen nói bóng nói gió, trực tiếp nói ra nguyên nhân: "Đỗ Vi là em gái tôi, nghe Vi Vi nói, hai ngày trước hai người đã gặp mặt."
Đỗ Vi? Đỗ Thành Du? Lâm Tịch lúc này mới bừng tỉnh, hoá ra hai người là anh em.
Nhưng đúng là không nói thì thôi, bây giờ vừa nhìn, hai người quả thật có chút giống nhau.
Chỉ là, chờ một chút, cô đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, Nghiêm Thừa Kiệt là người đại diện của Đỗ Thành Du, sau đó anh ấy lại cưới em gái người ta, cái này tính là thân càng thêm thân sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận