Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 405:

Chương 405:Chương 405:
Chương 405:
"Cũng vậy, nếu em thích người khác, em cũng sẽ nói với anh, chúng ta chia tay trong vui vẻ."
Để lại những kỷ niệm đẹp cho mỗi mối tình, đó là điêu duy nhất mà Lâm Tịch đồng ý trong quan niệm tình yêu của bà Lâm ở đời trước.
Hai hàng lông mày Lục Ly Bạch nhíu chặt, lắng lặng nhìn cô, không biết đang suy nghĩ gì.
Lâm Tịch bị anh nhìn có chút không được tự nhiên, cô biết mình như vậy sẽ khiến người ta rất mất hứng, hai người bây giờ còn đang trong thời gian yêu đương cuồng nhiệt, nói những thứ này hình như là hơi sớm.
Hay là, cô xin lỗi trước để bỏ qua chuyện này?
Nhưng ngay khi Lâm Tịch chuẩn bị nói gì đó, Lục Ly Bạch đột nhiên nói: “Tại sao em lại thích người khác?”
Lâm Tịch sửng sốt, hiển nhiên có chút không kịp phản ứng.
"Chẳng lẽ, em gặp người đẹp trai hơn anh à?" Lục Ly Bạch tỏ vẻ cảnh giác.
Lâm Tịch: ”...
Chuyện này là sao chứt
"Anh đang nói gì vậy, em chỉ nói là nếu như..."
"Không có cái gì nếu như, Lâm Tịch, anh nói cho em biết, em đã có bạn trai rồi, đừng có mà lúc nào cũng nghĩ đến người đàn ông khác!"
Hừ, cái gì mà chia tay trong vui vẻ, em mơ đẹp quá đấy, anh tuyệt đối không buông tay đâu!"
Cô vốn chỉ muốn cảm khái một chút, không ngờ rằng hũ giấm của Lục Ly Bạch lại đổ đột ngột như vậy, Lâm Tịch không biết nói gì luôn. Nhưng nhìn biểu cảm tội nghiệp trên gương mặt anh, Lâm Tịch lại mâm lòng, phải giải thích mãi mới xong chuyện này.
Ôi, cô đã tạo nghiệt gì đây, thôi ăn miếng bánh kem cho đỡ sốc vậy.
Một miếng không được, hai miếng đi, hai miếng cũng không được, thôi quên đi, vẫn nên ăn hết luôn, đỡ lãng phí.
Vì thế, Lâm Tịch liên ôm loại tâm trạng này, đã cố gắng ăn hết chiếc bánh ngọt ngàn tầng vị trà xanh mà cô vốn chỉ định ăn một nữa.
Khi cô cảm thấy mỹ mãn buông rĩa xuống, Lục Ly Bạch đột nhiên hỏi: "Ăn ngon như vậy sao?”
Lâm Tịch xoa bụng, trả lời: "Đặc biệt ngonl"
Lục Ly Bạch "' một tiếng, nói: "Vậy, anh cũng muốn ăn."
Lâm Tịch sửng sốt, tức giận trả lời: "Hết rồi, muốn ăn thì sao anh không nói sớm chứ."
Làm hại cô vì không muốn lãng phí mà ăn no quá, còn hấp thụ nhiều calo như vậy nữa.
Khóe miệng Lục Ly Bạch khẽ nhếch, ánh mắt lóe lên một tia sáng: "Không, vẫn còn một chút."
Lâm Tịch sửng sốt một chút, nhìn chút kem còn sót lại dưới đĩa bánh, anh không định liếm đĩa chứ?!
Nhưng mà, sự thật chứng minh, Lâm Tịch vẫn quá đơn thuần, anh đâu có định liếm đĩa, rõ ràng là muốn liếm cô!
Ngay khi cô còn chưa kịp phản ứng, Lục Ly Bạch đột nhiên đưa tay ôm cô từ tấm thảm lên, một giây sau, cúi người hôn lên môi cô.
Một lúc lâu sau, một nụ hôn dài kết thúc.
Lúc Lục Ly Bạch rút lui, đột nhiên vươn đầu lưỡi liếm khóe miệng Lâm Tịch liếm đi chút kem dính ở khóe miệng Lâm Tịch.
"Ừm, thật sự rất ngon."
Lâm Tịch giật mình, ngây ra một lúc, cuối cùng mới phản ứng kịp chuyện gì vừa Xảy ra.
Cô hung hăng trừng anh một cái, nói: "Lục Ly Bạch, chứng sạch sẽ của anh đâu rồi?"
Lục Ly Bạch nhún vai, mặt dày đáp: "Được em chữa khỏi rồi."
Lâm Tịch nhịn không được liếc anh một cái, lừa quỷ!
Hứ, nếu anh thực sự chữa được bệnh sạch sẽ, thì nhà cô giờ này đã không thể nào sạch sẽ như vậy.
Trước khi về nhà, Lục Ly Bạch đã lập tức gọi điện thoại cho ba mình, cho nên, sau khi trở lại nhà họ Lục, anh trực tiếp đi vào thư phòng.
Lúc Lục Ly Bạch đẩy cửa bước vào, Lục Khải Văn vừa xử lý xong một tập tài liệu.
Ông ấy ngẩng đầu nhìn con trai: "Sao vậy, trong điện thoại vô cùng lo lắng, cũng không nói rõ ràng là chuyện gì..
Lục Ly Bạch vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ba, con muốn nhờ ba giúp một chuyện.”
Lục Khải Văn nhíu mày, trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc, phải biết rằng đứa con trai này sau khi trưởng thành lại rất ít khi mở miệng tìm người nhà giúp đỡ.
“Nói đi, chuyện gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận