Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 242:

Chương 242:Chương 242:
Chương 242:
Sau sự việc này, Lâm Tịch không khỏi cảm khái, vê sau nếu như muốn lướt xem tin tức thì ngàn vạn lần phải cẩn thận, nếu không chỉ cần không cẩn thận một chút là có thể làm bại lộ vị trí của mình.
Lâm Tịch gật đâu, nói: "Được rồi, buổi chiêu có thể đi xem phòng không?”
Đối với việc này cô cũng không quá rối rắm, đổi phòng thì đổi đi, dù sao phòng trọ lúc trước vừa vặn cũng sắp hết hạn, cô vốn cũng không có ý định tiếp tục thuê.
Phòng trọ hơn ba mươi mét vuông tóm lại là hơi nhỏ một chút, nếu như điều kiện tài chính cho phép, Lâm Tịch vẫn hy vọng nơi mình ở có thể rộng rãi và thoải mái một chút.
Hơn nữa tính bảo mật của căn hộ này quả thật cũng không tốt lắm, bởi vì là nhà trọ có tính chất thương mại, trên lâu còn có một cửa hàng tiện lợi, cho nên bình thường nhân viên qua lại cũng tương đối phức tạp.
Hiện tại độ nổi tiếng của Lâm Tịch càng lúc càng cao, nếu như tiếp tục ở nơi này quả thật cũng không quá thuận tiện, lỡ như bị nhận ra có thể sẽ dẫn đến một số phiền toái không cân thiết.
Vương Tiếu Tiếu gật đầu: "Có thể, anh Nghiêm đã cho người liên lạc rồi, có mấy căn nhà cũng không tệ lắm, chị có thể xem trước."
Lâm Tịch gật đầu: "Vậy đi xem trước đi."
Nghiêm Thừa Kiệt làm việc quả nhiên rất đáng tin cậy, bên phía Lâm Tịch cũng không có vấn đề gì, hiện tại ngoại trừ tiêu chí thoải mái, thứ mà cô tương đối chú ý chính là an ninh của tiểu khu, rất hiển nhiên, những chuyện này ngay từ đầu Nghiêm Thừa Kiệt đã nghĩ tới.
Cho nên, sau khi xem qua vài căn hộ, Lâm Tịch lập tức chọn ra một căn, chuyện phòng ở đã được giải quyết.
Hoàn cảnh tiểu khu cũng không tệ lắm, chủ yếu là cách Lâm gia cũng không xa, lái xe đại khái không đến hai mươi phút, bình thường lúc không có việc gì cũng tiện cho cô trở về thăm cha mẹ Lâm và Đồng Đông.
Căn hộ kia là ba phòng ngủ một phòng khách, theo lý thuyết cô ở một mình, hai phòng ngủ một phòng khách đã hoàn toàn đủ dùng, nhưng Lâm Tịch cuối cùng vẫn chọn ba phòng, cô muốn để dư ra thêm một gian.
Căn phòng này là dành cho cha Lâm, mẹ Lâm và Đông Đông, nếu thỉnh thoảng bọn họ tới cũng có thể ngủ lại.
Tuy rằng với hiểu biết của Lâm Tịch đối với cha Lâm và mẹ Lâm, đại khái bọn họ sẽ không muối ở lại chỗ của cô, nhưng cô vẫn muốn để lại một phòng, không vì điều gì khác, đơn giản là do kiếp này bọn họ là người nhà của cô.
Sau khi quyết định phòng ở, Lâm Tịch tìm người dọn dẹp từ trên xuống dưới một lần.
Hai người Vương Tiếu Tiếu và Lý Huy cũng đi theo bận trước bận sau, dựa theo yêu cầu của cô, giúp cô mua thêm không ít đồ dùng mới trong phòng.
Vừa vặn, mấy ngày nay cha Lâm sắp xuất viện, Lâm Tịch cũng không sốt ruột dọn đi, cô ở ngay Lâm gia, ở cùng cha mẹ Lâm và Đông Đông.
Tình trạng của cha Lâm cơ bản đã ổn định lại, nhưng tóm lại vẫn phải tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, Lâm Tịch thấy mẹ Lâm bình thường vừa phải chăm sóc cha Lâm, còn phải chăm sóc Đông Đông, sợ bà chịu không nổi, vì thế Lâm Tịch nói muốn mời một bảo mẫu thay bà san sẻ công việc một chút. Cha Lâm liên tục xua tay: "Không cần thuê bảo mẫu, lãng phí số tiền này làm gì, bây giờ cha tốt hơn nhiều rồi, hai ngày nữa cha có thể xuống giường."
Mẹ Lâm cũng kiên quyết không đồng ý: 'Bận cái gì chứ, một ngày cha con chỉ nằm ở trên giường, ngoại trừ đỡ ông ấy đi WC một chút, lúc ăn cơm bưng tới, cũng không có gì phải bận."
"Hơn nữa Đông Đông cũng không có gì phải quan tâm, ban ngày nó đi nhà trẻ, buổi tối lúc trở vê cũng không lộn xộn gì, mẹ đâu có bận rộn, đứa nhỏ ngốc này, con đừng tiêu xài hoang phít"
Lâm Tịch thấy hai người kiên trì nên cũng không tiện nhắc lại việc này, chỉ có thể quyết định tự mình lặng lẽ quan sát một thời gian, nếu như cô phát hiện mẹ Lâm quả thật không chịu nổi, đến lúc đó thuê người trước rồi mới báo lại cũng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận