Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 214:

Chương 214:Chương 214:
Chương 214:
Nghiêm Thừa Kiệt khẽ gật đầu, tiếp tục nói: "Em nhờ anh giúp em điều tra vụ tai nạn xe của cha mẹ ruột, bên này cũng đã có manh mối rồi."
"Từ một người bạn làm cảnh sát giao thông của anh thì biết được cha mẹ ruột của em đúng là chết vì một tai nạn xe cộ ngoài ý muốn, mà Tôn Kiến Thiết lúc ấy xa quê nhà, trong nhà chỉ mở nhà hàng, vẫn chưa có tiên như bây giờ, xem ra hẳn là không có năng lực đưa tay đến thành phố B sắp đặt một vụ tai nạn xe cội"
Lâm Tịch khẽ "Ừ" một tiếng, điều này cũng nằm trong dự liệu của cô, lúc đó Tôn Kiến Thiết quả thật không có năng lực này.
"Vậy lúc đó cha mẹ em có bảo hiểm gì không, hoặc là nói trong nhà có để lại tài sản gì không?” Đây mới là trọng điểm Lâm Tịch hoài nghi, theo hiểu biết của cô, nhà họ Tôn tuy rằng vẫn tuyên bố với bên ngoài rằng dòng tiền đầu tiên là do mở khách sạn kiếm được, về sau lợi dụng số tiên này để đầu tư kinh doanh bất động sản.
Nhưng thời điểm này quá kỳ quặc, thời điểm nhà họ Tôn đột nhiên chuyển sang đầu tư bất động sản chính là sau khi ông ta xử lý xong hậu sự của em trai ở thành phố B không lâu, cho nên, Lâm Tịch mới cảm thấy có chút hoài nghi, lúc ấy Tôn Kiến Thiết có phải kiếm được tiền chút tiên một cách bất chính từ cha mẹ ruột bên này hay không.
Nghiêm Thừa Kiệt lắc đầu: "Theo anh điều tra được, cha mẹ ruột của em chính là chuyển đến thành phố B để kiếm sống, bình thường chỉ đẩy xe nhỏ bày sạp bán đồ ăn vặt, trên danh nghĩa thì không nhà không xe, khi còn sống cũng không mua bảo hiểm gì cho mình, phỏng chừng cho dù có tiên gửi ngân hàng, cũng sẽ không nhiều lắm."
Nghe đến đó, Lâm Tịch vô thức nhíu mày, chẳng lẽ là cô đoán sai?
Nhưng lúc trước rõ ràng cô đã thử Tôn Manh, phản ứng của đối phương rõ ràng không đúng, cho nên cô mới có suy đoán này, chẳng lẽ là đi sai phương hướng rồi sao?
"Thế nhưng. Nghiêm Thừa Kiệt lại đột nhiên nói, sau đó lập tức đưa cho Lâm Tịch một phần tư liệu: "Lúc ấy ba mẹ em trên đường về nhà bị một chiếc xe thể thao đụng phải, căn cứ vào sự cố lúc đó thì có thể phán đoán, đối phương vẫn chưa cấu thành tội gây tai nạn giao thông, nhưng sau đó đối phương lại xuất phát từ đạo nghĩa, vẫn đưa ra một khoản tiền bôi thường không nhỏ, mà khoản tiền bồi thường này chính là cho Tôn Kiến Thiết."
Nghe vậy, Lâm Tịch theo bản năng nhíu nhíu mày, theo bản năng hỏi: "Bao nhiêu tiên?" Nghiêm Thừa Kiệt vươn một ngón tay: 'Một trăm vạn!"
Lâm Tịch sửng sốt: "Sao lại nhiều như vậy? Xác định đối phương không có trách nhiệm trong vụ tai nạn giao thông này?"
Nghiêm Thừa Kiệt gật đầu: "Căn cứ vào hồ sơ và chứng cứ lúc đó, quả thật không có.'
Nghe đến đó, Lâm Tịch lại càng hoang mang, vậy đối phương tại sao phải bồi thường nhiều tiền như vậy.
Nghe nói, gia cảnh đối phương rất tốt, Tôn Kiến Thiết lúc ấy mang theo ông ta chặn ở cửa nhà người ta làm loạn, đối phương cũng là niệm tình em còn quá nhỏ tuổi, lúc này mới đồng ý bôi thường cho Tôn Kiến Thiết" Nghiêm Thừa Kiệt nói.
Nghe đến đó, Lâm Tịch đại khái đã hiểu được, sau khi Tôn Kiến Thiết cầm số tiên bồi thường này vào tay, vậy mà lại lập tức đưa nguyên thân đến cô nhi viện, thật đúng là không phải con người mà.
"Vậy bây giờ em còn có thể kiện Tôn Kiến Thiết tham ô số tiên bồi thường năm đó, không chịu nuôi dưỡng em không?” Lâm Tịch hỏi.
Cô nhất định phải cho người nhà họ Tôn một chút trừng phạt mới được, nếu không đối phương sẽ xem cô như quả hông mềm dễ bóp.
Nghiêm Thừa Kiệt gật đầu: "Đương nhiên có thể, nhưng mà chúng ta còn cân đến cô nhi viện lúc trước của em để đi lấy một ít tư liệu, trong khi đó còn có một vài chỗ cần phải điều tra rõ ràng, tỷ như tìm được người nhà kia, chứng miinh sự việc đòi tiền bôi thường, chuyện trong đó tương đối rườm rà, trước tiên anh sẽ giúp em tìm một luật sư đã.
Bạn cần đăng nhập để bình luận