Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 476:

Chương 476:Chương 476:
Chương 476:
Cửa nhà kho bị người từ bên ngoài đạp văng ra.
Sau khi cửa bị đá văng, bóng dáng Lục Ly Bạch xuất hiện ở cửa.
Quần áo anh có chút xộc xệch, cả người tỏa ra một luông khí lạnh lão.
Thấy Lâm Tịch bị trói trên ghế không xa, máu trong người Lục Ly Bạch sôi lên, bước vài bước lớn tiến lại gần.
"Lâm Tịch, em thế nào, có bị thương không?"
Lâm Tịch hoàn toàn bàng hoàng, vừa rồi cô còn nghĩ mình xuất hiện ảo giác, sao Lục Ly Bạch có thể xuất hiện ở đây?
Cho đến giờ phút này nghe được giọng nói chân thành của anh, hốc mắt Lâm Tịch không khỏi nóng lên.
"Em không sao, anh đừng lo lắng, không bị thương.'
Lục Ly Bạch đánh giá cô từ trên xuống dưới một phen, sau khi nhìn thấy sợi dây trên tay Lâm Tịch, luống cuống tay chân đi cởi trói cho cô.
Nhưng không biết là bởi vì dây thừng buộc quá chặt, hay là tay anh trơn trượt, nhiều lân mở nhưng mà mãi không mở được.
Lâm Tịch ngửi thấy một mùi hăng, lúc này mới chợt nhớ trong phòng còn có Mạnh Vân Nhân, liên quay đầu nhìn.
Chỉ thấy Mạnh Vân Nhân đứng sững sờ ở góc tường, dường như cũng bị sự xuất hiện đột ngột của Lục Ly Bạch làm choáng váng.
Lâm Tịch vội nói: “Lục Ly Bạch, trước mặc kệ em đã, mau ngăn Mạnh Vân Nhân lại, trong thùng cô ta câm là xăng!"
Lục Ly Bạch giật mình, nhìn theo tâm mắt Lâm Tịch. Khi nhìn thấy thùng xăng trong tay Mạnh Vân Nhân, ánh mắt của anh lập tức trở nên lạnh như băng.
Lục Ly Bạch trong lòng nghĩ mà sợ, anh gần như không dám tưởng tượng, nếu anh không đến kịp, Lâm Tịch sẽ phải đối mặt với điều gì.
Đây không phải là bắt cóc bình thường, Mạnh Vân Nhân là vì muốn lấy mạng Lâm Tịch.
Giờ phút này, Lục Ly Bạch đã tức giận đến mức toàn thân run rẩy, ngay cả nguyên tắc không đánh phụ nữ anh ta cũng không quan tâm, giật lấy thùng xăng trong tay Mạnh Vân Nhân, trực tiếp đá cô ta ngã xuống đất.
Mạnh Vân Nhân bị đá văng ra, ngay lập tức một chiếc bật lửa rơi ra từ người cô ta.
Lục Ly Bạch nhìn thấy, liên nhặt chiếc bật lửa lên, quay người ném ra ngoài kho, rồi mới quay lại bên cạnh Lâm Tịch.
Dây thừng trên tay Lâm Tịch cuối cùng cũng được cởi ra, cô vừa đứng dậy liền bị Lục Ly Bạch ôm chặt vào lòng, ôm chặt đến mức như muốn cô hòa vào cơ thể mình.
Mạnh Vân Nhân nhìn nhìn Lâm Tịch, lại nhìn Lục Ly Bạch, đột nhiên hiểu được cái gì đó, vẻ mặt không thể tin.
"Các người...
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng còi cảnh sát, Lâm Tịch biết đó là Lý Huy dẫn cảnh sát đến, cô hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Hiện giờ chứng cứ vô cùng xác thực, Mạnh Vân Nhân lân này nhất định là trốn không thoát.
Ở cửa nhanh chóng có tiếng động, cảnh sát xông vào trước, theo sau là Tiểu Từ, Lý Huy và Tiếu Tiếu.
Cảnh sát rất nhanh đã khống chế được Mạnh Vân Nhân trên mặt đất. "Chị Tịch, anh Lục, hai người có bị thương không?" Tiểu Từ hỏi.
Hai người lắc đầu, Lâm Tịch nói: "Yên tâm đi, chúng ta không sao.
Mọi người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
A di đà phật, cuối cùng cũng không gặp nguy hiểm.
Nhưng ngay khi mọi người buông lỏng cảnh giác, Mạnh Vân Nhân bị cảnh sát đè ép đi ngang qua bên người Lâm Tịch, không biết sức lực từ đâu tới, bất ngờ giãy thoát ra.
Sau đó, Mạnh Vân Nhân cầm trong tay một con dao không biết từ đâu mà có, mũi dao hướng thẳng về phía Lâm Tịch.
Sự việc xảy ra quá đột ngột, mọi người rõ ràng đều không kịp phản ứng, không ai kịp ngăn chặn.
Chỉ có Lục Ly Bạch ở gần nhất phản ứng lại, theo bản năng dùng tay che chắn cho Lâm Tịch.
Lưỡi dao đâm xuyên qua cánh tay anh, máu tươi ngay lập tức thấm ướt ống tay áo, chảy xuống tay anh.
Lục Ly Bạch lại không để ý đến vết thương của mình, mà là một cước đá văng Mạnh Vân Nhân, cảnh sát bên cạnh lúc này vội vàng đi lên đoạt lấy đao trong tay cô ta, khống chế cô ta trên mặt đất.
Lâm Tịch sững người trong một giây, rôi lập tức dùng tay giúp Lục Ly Bạch ấn chặt vết thương để câm máu, giọng run rẩy không ngừng: "Lục Ly Bạch, bác sĩ đâu, mau gọi xe cứu thương!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận