Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 202:

Chương 202:Chương 202:
Chương 202:
Nhưng điều khiến Lâm Tịch hối hận nhất chính là, hai năm sau khi tốt nghiệp vào công ty nhà họ Triệu, bởi vì mỗi ngày cô đều bận rộn đứng vững ở công ty, khoảng thời gian đó cũng không đi thăm bọn họ, cho đến một ngày nhận được điện thoại của luật sư, nói ông bà Vương qua đời, để lại di sản cho cô, gọi cô đi xử lý một chút.
Điều này đối với Lâm Tịch mà nói, quả thực chính là sấm sét giữa trời quang, chờ sau khi cô chạy tới mới biết được, thì ra ông Vương bị ung thư, hai ông bà biết cô bận rộn, vẫn luôn nói dối cô, chờ sau khi ông Vương qua đời, ngày thứ hai bà Vương cũng ởi theo, mất ở trong nhà, về phần di chúc là lập trước khi hai người ra đi.
Cho nên, chuyện này là chuyện khiến cho kiếp trước Lâm Tịch hối hận nhất.
Mà lúc này nhìn cha mẹ Lâm ở trước mặt, cô đột nhiên có loại cảm giác không thực tế, giống như là thấy được bọn họ thời còn trẻ trong khung ảnh ở nhà ông bà Vương.
Cô đột nhiên nhớ tới, kiếp trước lần cuối cùng đến nghĩa trang thăm bọn họ, khi đó bởi vì cô ở nhà họ Triệu chịu chút ủy khuất, cô lập tức vừa khóc vừa nói, nếu kiếp sau có thể làm con gái của hai người bọn họ thì tốt rồi.
Trong lòng Lâm Tịch lúc này đột nhiên nhảy ra một suy nghĩ vô cùng hoang đường, có lẽ đây chính là nguyên nhân cô xuyên đến nơi này.
Nhìn hai người, cô cố gắng há miệng nhiều lần, mới hô lên: 'Mẹ, mẹ trông Đông Đông một chút, con đi tìm bác sĩ hỏi tình hình của cha."
Tâm trạng của Lâm Tịch có chút phức tạp, ở cửa bình tĩnh hồi lâu, cô mới đến trạm y tá hỏi phòng của bác sĩ phụ trách bệnh tình của cha Lâm, sau đó lập tức đi qua hỏi thăm tình huống. Bác sĩ điều trị chính của cha Lâm họ Chu, là một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, khi biết được Lâm Tịch là con gái của cha Lâm, trực tiếp đen mặt.
Nói Lâm Tịch làm con gái sao có thể để sau khi cha mình lâm bệnh nặng như vậy, thời gian dài như vậy cũng không tới bệnh viện thăm khám các loại.
Lâm Tịch cũng không phản bác, đối với lời phê bình của bác sĩ cô đều nhận toàn bộ, đối phương thấy thái độ của cô rất tốt, lúc này mới nói với cô tình huống của cha Lâm.
Cô biết được từ trong miệng bác sĩ, cha Lâm có khối u, nhưng cũng may là lành tính, có thể thông qua phẫu thuật tiến hành cắt bỏ.
Nhưng đồng thời cô cũng biết được từ trong miệng bác sĩ Chu, chi phí phẫu thuật trị liệu rất cao, cha Lâm cũng chính vì nguyên nhân này mới chậm chạp không muốn phẫu thuật. Sau khi đi từ phòng làm việc của bác sĩ ra, Lâm Tịch rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, có thể chữa khỏi là tốt rồi.
Hiện tại tâm trạng của cô rất phức tạp, nhưng bất kể là xuất phát từ khuynh hướng tình cảm nội tâm của mình, hay là nhận được trách nhiệm của nguyên thân, bệnh của cha Lâm đều nhất định phải trị.
Nhưng nhiệm vụ hàng đầu tiếp theo là thuyết phục ông Lâm.
Sau khi trở lại phòng bệnh, bệnh nhân cách vách hình như đã đi ra ngoài kiểm tra, toàn bộ phòng bệnh chỉ có một mình cha Lâm, còn có một vị ở giường đại gia ở tận sâu bên trong.
Lâm Tịch đi tới trước mặt cha mẹ Lâm, cô hỏi: "Cha, mẹ, bác sĩ nói chúng ta phải mau chóng phẫu thuật, hai người nghĩ như thế nào?”
Mẹ Lâm vội đáp: Vậy nghe lời bác sĩ, mau chóng sắp xếp phẫu thuật đi." Cha Lâm ở một bên lại không đồng ý, kiên trì nói: "Không được, cha không muốn phẫu thuật!"
Mẹ Lâm cũng tức giận, vốn muốn nói gì đó, nhưng sau khi nhìn Lâm Tịch một cái, cuối cùng cái gì cũng không nói.
Lâm Tịch thở dài, xem ra hai vợ chồng này còn muốn giấu cô chuyện tiên phẫu thuật không đủ.
"Cha, con biết nguyên nhân cha không muốn phẫu thuật là bởi vì tiền, nhưng cha có nghĩ tới hay không, lỡ như cha xảy ra chuyện gì bất ngờ, Đông Đông phải làm sao bây giờ, em trai còn nhỏ như vậy, chẳng lẽ thật sự phải giống người ngoài nói, cha mẹ trông cậy vào con đến nuôi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận