Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 353:

Chương 353:Chương 353:
Chương 353:
Ngay khi Lâm Tịch đang cố gắng xây dựng tâm lý, tin nhắn wechat trên điện thoại di động đột nhiên vang lên cắt đứt suy nghĩ của cô.
Cô cầm điện thoại lên nhìn, hóa ra là Chử Vưu.
Chử Vưu: "Người anh em à, cô và thần tượng của tôi ở đoàn làm phim có phải đã xảy ra chuyện gì không vui với Trác Hoa không?”
Lâm Tịch sửng sốt, chuyện này nháo lớn như vậy sao, làm sao ngay cả Chử Vưu ở xa ngàn dặm cũng nghe được tiếng gió?
"Anh nghe ai nói?" Lâm Tịch hỏi.
Chử Vưu trả lời: "Không nghe nói, chỉ thấy đoàn Trác Hoa đang mua bài viết bôi nhọ. Đại khái là nói bị bắt nạt trong đoàn phim, rằng giới giải trí rất thực tế, còn phải đóng vai nam chính, nữ chính gì đó."
Trác Hoa ở vị trí ngang tâm với Chử Vưu, hai người xem như có quan hệ với nhau, cho nên ngày thường đều tương đối chú ý động tĩnh của nhau.
Đặc biệt là khoảng thời gian trước, Trác Hoa cướp một hợp đồng quảng cáo của Chử Vưu, cho nên trong khoảng thời gian này, nhóm của Chử Vưu theo dõi bọn họ vô cùng chặt chế, lúc này mới phát hiện ra chuyện này.
Lâm Tịch cũng không quá bất ngờ, trước đó bọn họ cũng đã dự liệu được sau lưng Trác Hoa chắc chắn sẽ không từ bỏ quá dễ dàng, cho nên, bất kể là đoàn đội của cô hay là bên Lục Ly Bạch, bọn họ đều luôn nhìn chằm chằm vào tình hình trên mạng.
Cô tóm tắt lại sự việc cho Chử Vưu một chút, anh tức giận đến mức ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông của Trác Hoa một lần, làm Lâm Tịch cười không ngừng. Có điều, nghe xong, Lâm Tịch như nhớ ra điều gì đó, đột nhiên hỏi: "Chử Vưu, hỏi anh một chuyện."
Chử Vưu cũng không nghĩ nhiều, nói thẳng: "Chuyện gì vậy, cô nói đi."
Lâm Tịch chân chừ một chút: "Cái đó, Chử Vưu, ý tôi là nếu như, nếu hôm nay anh ở hiện trường, sau khi nghe nói chuyện giữa tôi và Trác Hoa, anh có thể động thủ đánh anh ta không?"
Nghe đến hộ này, Chử Vưu lập tức nói tiếp: "Chắc chắn rồi, chỉ cần với tình bạn của chúng ta, làm sao tôi có thể đứng nhìn người khác bắt nạt cô được chứ? Cô hỏi gì vậy, sao thế, coi thường tôi à, hay là coi thường tình bạn của chúng ta?"
Tình bạn? Đôi mắt Lâm Tịch sáng lên, đột nhiên thông suốt.
Đúng rồi, nếu nói Lục Ly Bạch đối xử với cô hơn mức bạn bè, thì chắc chắn là đã nâng lên thành... tình anh eml Cô trước đây nghĩ gì thế này, lại nghĩ là anh thích mình, tâm nhìn thật hạn hẹp.
Chậc chậc, đúng là cô đã quá nhỏ nhen rồi.
Vê phân Lục Ly Bạch, sau khi từ phòng của Lâm Tịch trở về, anh thấy Tiền Tiến đang đợi mình.
Nhìn bộ dáng ủ rũ của Lục Ly Bạch, Tiên Tiến nhíu mày: "Sao vậy, Lâm Tịch phát hiện tâm tư của cậu, sau đó từ chối cậu rồi à?"
Lục Ly Bạch liếc anh ta một cái, yếu ớt nói: 'Không có."
Tiền Tiến sững sờ: "Không bị từ chối à?
Như thế cũng không đúng, nếu không bị từ chối, Lục Ly Bạch không nên có bộ dạng này chứ.
Lục Ly Bạch cũng không vòng vo, nói thẳng: "Cô ấy không phát hiện ra."
Vâ chuyện Lâm Tịch hoàn toàn không nhận ra tâm ý của mình, Lục Ly Bạch không biết là nên nản lòng hay cảm thấy may mắn nữa.
Thôi, chuyện hôm nay vốn dĩ nằm ngoài dự đoán, không phát hiện cũng tốt, đỡ làm cản trở kế hoạch tiếp theo của anh.
Đúng vậy, Lục Ly Bạch lân này vào đoàn phim đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Trước đây khi Lâm Tịch mới vào đoàn phim, còn chưa quen, anh không dám hành động quá nhiều. Đợi mấy ngày nữa xử lý xong chuyện của Trác Hoa, anh mới chính thức hành động.
"Vậy mà cô ấy không phát hiện ra, một chút cũng không cảm nhận được à?" Tiền Tiến ngạc nhiên nói.
Lục Ly Bạch khẽ "Ừ" một tiếng, rõ ràng không muốn nói thêm vê chuyện này. Tiền Tiến nghĩ đến biểu hiện thẳng nữ sắt thép của Lâm Tịch, cảm thấy cũng có khả năng như vậy thật.
Anh ta thở dài, vỗ vỗ bả vai Lục Ly Bạch, vẻ mặt đồng tình nói: "Ôi, cậu cũng không dễ dàng gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận