Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 423:

Chương 423:Chương 423:
Chương 423:
Trân Huy thân là đội trưởng, anh ta cũng tận lực làm sôi động bâu không khí ở trên bàn cơm, cũng may có hai người Hứa Phong và Thẩm Nhân Nhân cổ vũ, ăn xong một bữa sáng bầu không khí cũng hòa hoãn hơn không ít.
Sau khi ăn sáng xong, mọi người thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ra ngoài.
Bởi vì kinh phí du lịch có hạn, đoàn người dựa theo lộ tuyến Lâm Tịch đã đề ra bắt đầu ngồi tàu điện ngầm, xuất phát đi tới nơi đầu tiên mà tổ tiết mục quy định, tháp Eiffel.
Hai người Vu Diệu Hân và Dư Manh Manh cũng coi như có chút đúng mực, ở trước ống kính cũng thu liễm không ít, nhưng so với sự thân thiết hôm qua thì hôm nay rõ ràng hai người đã có khoảng cách hơn nhiều.
Vốn Vu Diệu Hân muốn giúp Trần Huy tìm đường, dù sao tiếng Anh của cô ta cũng không tệ lắm, nhưng sau khi mọi người đi ra ngoài mới phát hiện, biển chỉ đường ở Pháp phần lớn là tiếng Pháp, chỉ có lác đác một ít biển chỉ đường tiếng Anh, nếu như thuần túy dựa vào tiếng Anh để tìm đường thì quả thực là phí sức.
Mà lúc này, vai trò của Lâm Tịch mới được thể hiện.
Ngay từ đầu mọi người chỉ cho rằng cô hẳn chỉ biết chút da lông, dù sao tiếng Pháp ở Trung Quốc cũng không phổ biến như tiếng Anh, nhưng dần dần mọi người đã phát hiện, Lâm Tịch không chỉ có thể xem hiểu biển số chỉ đường, còn có thể dùng khẩu ngữ tìm người bản địa hỏi đường, cứ như vậy dẫn mọi người đã tìm được trạm tàu điện ngầm.
Sau đó, cả nhóm đã đến điểm tham quan tháp Eiffel một cách suôn sẻ.
Không chỉ các khách mời mà cả tổ đạo diễn cũng bị bất ngờ, trước đó chưa nghe nói Lâm Tịch đã từng sống ở Pháp, cô quen thuộc đến vậy sao?
Lâm Tịch, trước đây cô đã từng sống ở đây sao?" Tổ đạo diễn hỏi.
Lâm Tịch chớp chớp mắt, hỏi lại: "Các anh nghĩ sao, tôi có tiền để sống ở đây à?"
Tổ đạo diễn: "... Vậy sao cô lại quen thuộc như vậy?”
Lâm Tịch liếc bọn họ một cái, giơ điện thoại di động lên đến trước mặt bọn họ: "Chẳng lẽ các anh không biết, trên Baidu Map có chức năng dẫn đường theo thực tế ảo à?"
Cô bày ra vẻ mặt các anh thiếu hiểu biết thế, điều này suýt làm cả tổ đạo diễn nghẹn lời.
Thôi được, là bọn họ quá cẩu thả rồi.
"Nhưng mà, không phải cô bị mù đường sao?" Tổ đạo diễn nghi ngờ nói. Đừng tưởng rằng lúc trước bọn họ không xem tiết mục khác, Lâm Tịch chính là kiểu người mù đường mà ngay cả dẫn đường cũng không cứu nổi!
Lân này Lâm Tịch còn chưa nói gì, Trân Huy bên cạnh nhịn không được mở miệng, Các anh vừa nhìn thấy Tịch Tịch tìm đường lúc nào, cô ấy chỉ phiên dịch biển chỉ đường, phụ trách hỏi đường mà thôi.'
Việc xem bản đồ tìm đường luôn do Trân Huy và Hứa Phong, hai chàng trai đảm nhận vì họ có cảm giác phương hướng tốt.
Hứa Phong cũng bày ra vẻ mặt hồ nghi nói: "Đạo diễn, các anh không phải là không muốn cho chúng ta thuận lợi đi đúng không?”
Lâm Tịch hai tay đút túi, ở một bên lành lạnh nói: "Bọn họ đúng là không muốn."
Tổ đạo diễn: "..." Sau khi đến địa điểm, xếp hàng mua vé trước, sau đó vào tham quan thắng cảnh.
Bọn họ vì tiết kiệm tiền cho nên cũng không mời hướng dẫn viên du lịch giảng giải, mà để Trần Huy, với kiến thức sơ sài, cầm quyển sổ nhỏ ghi chú từ hôm qua, giới thiệu về lịch sử và văn hóa của tháp Eiffel.
Thời gian còn lại, mọi người tuỳ ý đi dạo và chụp ảnh.
Buổi trưa, bọn họ dùng cơm ở một nhà hàng có danh tiếng không tệ gần đó, bởi vì tháp Eiffel ở ngay bên bờ sông Seine, cho nên lúc Lâm Tịch lên kế hoạch, cô đã chọn một chuyến du thuyền đêm trên sông Seine.
Du ngoạn sông Seine vào ban đêm là để ngồi du thuyền thưởng thức phong cảnh hai bên bờ sông, thu hết những thắng cảnh như cung Louvre, nhà thờ Đức Bà, tháp Eiffel vào tâm mắt. Hạng mục này vốn chỉ là dự bị, nhưng lại được mọi người nhất trí thông qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận