Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 132:

Chương 132:Chương 132:
Chương 132:
So với Mạnh Vân Nhân, Lâm Tịch vẫn tương đối muốn ngôi cạnh Chử Vưu hơn, nhưng nếu Lục Ly Bạch đã nói, cô cũng không tiện từ chối nữa, vì thế thuận thế ngôi xuống.
Bởi vì động tác đổi vị trí này của hai người cũng không rõ ràng, hơn nữa anh cũng không phải là người đầu tiên trong phòng kéo ghế cho nữ khách mời, cho nên, mọi người cũng không có phát hiện ý đồ của Lục Ly Bạch.
Nhưng vẫn cảm thấy hơi kinh ngạc. dường như mối quan hệ giữa anh và Lâm Tịch đột nhiên hòa hợp hơn không ít, ít nhất trước đó anh cũng chưa từng chủ động giúp Lâm Tịch kéo ghế lần nào.
Lâm Tịch có chút ngoài ý muốn, về việc Mạnh Vân Nhân đánh chủ ý lên người Lục Ly Bạch cũng là ban ngày lúc đến sân trượt tuyết cô mới phát hiện ra. Lúc trước không nghĩ nhiêu như vậy, nhưng khi tất cả manh mối nối liên lại với nhau, cô mới bừng tỉnh đại ngộ, đến sân trượt tuyết quay chụp là do Mạnh Vân Nhân chọn, lại vừa vặn chỉ có cô ta và Lục Ly Bạch biết trượt tuyết, đương nhiên, những thứ này có lẽ cũng chỉ là trùng hợp.
Nhưng sau khi Mạnh Vân Nhân mang giày trượt tuyết vào sân trượt tuyết, không phải đến bên cạnh Tống Phóng dạo chơi trước tiên mà là đi theo sau Lục Ly Bạch trượt tuyết khắp nơi, cô đại khái đã xác định được.
Lâm Tịch đã từng đọc qua tiểu thuyết hiểu rất rõ ràng, nữ chính Mạnh Vân Nhân hoàn toàn không phải kiểu người có nhiều tình cảm, có thể nói rằng cô là là người mỗi một hành động đều có mục đích.
Nhưng Lâm Tịch cũng rất rõ ràng, trong sách đã từng đề cập qua rằng sau khi nữ chính sống lại đã trở thành một người nếu không đạt được mục đích sẽ không bao giờ từ bỏ, bị Mạnh Vân Nhân theo dõi cũng không phải là chuyện tốt gì.
Vốn trên đường trở về, cô còn đang muốn nghĩ cách âm thâm nhắc nhở Lục Ly Bạch một chút, dù sao ngày hôm qua anh còn nhắc nhở cô chuyện Tôn Manh, về tình về lý thì chuyện này cô phải quan tâm một chút.
Lần này thì tốt rồi, cô không cần nhọc lòng nghĩ cách làm sao nhắc nhở cho thích hợp nữa, Lâm Tịch nghĩ.
Chỉ là, Lâm Tịch vẫn cho rằng Lục Ly Bạch không phát hiện ra ý đồ của Mạnh Vân Nhân, dù sao dựa trên phản ứng ngày hôm nay của anh trên sân trượt tuyết mà nói thì thật sự là một người rất thẳng, không ngờ tất cả chỉ là giả bộ.
Lâm Tịch quay đầu liếc Lục Ly Bạch một cái, chậc chậc, vậy mà lại là một người giả heo ăn thịt hổ. Lục Ly Bạch thuận thế ngồi ở một vị trí khác.
Đối với cái nhìn sâu xa của Lâm Tịch, Lục Ly Bạch có chút khó hiểu.
Kỳ thật, hôm nay lúc đạo diễn đề xuất để cho anh và Mạnh Vân Nhân cùng nhau trượt tuyết ở sân trượt tuyết, ngay từ đầu đúng là anh đã hiểu sai rồi, tưởng là để cho anh và Mạnh Vân Nhân so tài một trận.
Nhưng mà sau khi nghe được lời giải thích tương đối hàm súc của Lâm Tịch, anh cũng đại khái hiểu được, sau đó thì đều là vì cho mọi người một bậc thang để xuống mà thôi.
Nhưng tuyệt đối không tới trình độ như Lâm Tịch nghĩ, đối với Lục Ly Bạch, dù sao cái gì mà giả heo ăn thịt hổ, hoàn toàn không cần thiết, ở giới giải trí này anh thích gì làm đó đã quen.
Bữa cơm tối này, tổ tiết mục đại khái chỉ ghi hình khúc đầu, sau đó đã rút máy quay, nói là để cho bọn họ ăn một bữa cơm thật ngon, và nói chuyện phiếm vui vẻ.
Dựa theo quá trình quay chụp của tổ tiết mục, ngày mai tất cả khách mời cùng nhau ghi hình một ngày cuối cùng, sau đó mọi người sẽ tách ra ghi hình riêng.
Mà các hoạt động tiếp theo được thiết kể để đi sâu vào cuộc sống của các nhóm khách mời.
Trong quá trình quay phim kế tiếp, thời gian của các khách mời tương đối tự do, thời gian, địa điểm, hành trình và toàn bộ những thứ khác đều do khách mời tự sắp xếp, chỉ cân mỗi nhóm CP thương lượng xong lịch trình là được, mà tổ tiết mục và nhân viên quay phim thì đều đi theo suốt toàn bộ quá trình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận