Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 421:

Chương 421:Chương 421:
Chương 421:
Sáng sớm hôm sau, Lâm Tịch bị một loạt âm thanh tí tách đánh thức.
Cô mở mắt ra, nhìn thấy Thẩm Nhân Nhân đang ởi giày.
"Nhân Nhân, bây giờ mấy giờ rồi?" Giọng Lâm Tịch có chút khàn khàn.
Thẩm Nhân Nhân ngẩng đầu nhìn lại,'Tịch Tịch, có phải tôi đã đánh thức cô rôi không?” "Chưa tới bảy giờ, cô ngủ tiếp đi.
Lâm Tịch dụi dụi mắt, mới chưa đến bảy giờ, chẳng trách lại buồn ngủ thế.
"Cô dậy sớm như vậy có chuyện gì sao?" Lâm Tịch hỏi.
Thẩm Nhân Nhân trả lời: "Tôi muốn ra ngoài chạy bộ buổi sáng."
Lâm Tịch "A' một tiếng,Cô còn có thói quen chạy bộ buổi sáng à?”
Thẩm Nhân Nhân bất đắc dĩ nói: "Hết cách rồi, chúng ta là người của nhóm nhạc nữ, việc quản lý dáng người phải đặt ở vị trí thứ nhất, người đại diện của tôi nói, lát nữa còn phải kiểm tra video."
Lâm Tịch đồng tình nhìn cô ấy một cái, sau đó nửa tỉnh nửa mê, lầm bầm: "May mà tôi không phải idol, thảm quá."
Thẩm Nhân Nhân: “...
Chờ khi Lâm Tịch thức dậy lân nữa, đã là tám giờ rưỡi.
Cô nghe thấy dưới lầu có tiếng người nói chuyện, xem ra hẳn là có người thức dậy rồi, vì vậy cô cũng không tiện ngủ nướng nữa, nhanh chóng đứng lên rửa mặt xong, sau khi thay quần áo thì đi xuống lầu.
Quả nhiên, ở phòng khách dưới lầu cô thấy được bốn người Thẩm Nhân Nhân, Hứa Phong, Trân Huy và Vệ Văn Kỳ.
"Tịch Tịch, cô dậy rồi à?" Thẩm Nhân Nhân nói. Lâm Tịch cười cười, nhìn quần áo của cô ấy, nói: "Ừm, cô chạy bộ trở về làm sao không đi lên tắm rửa đi?"
Thẩm Nhân Nhân cười ha hả trả lời: "Tôi đi ngay đây."
Hứa Phong ở một bên giải thích: "Cô ấy nói muốn cô ngủ nhiều một chút, sợ tiếng động từ phòng tắm lớn quá sẽ đánh thức cô.
Lâm Tịch cũng đoán được nguyên nhân này, có chút ngượng ngùng nói: "Thật ngại quá, tôi ngủ nhiều quá."
Thẩm Nhân Nhân khoát tay áo, nói: "Không sao không sao, tôi tắm rất nhanh."
Dứt lời, cô ấy lập tức đứng lên, đi lên lâu.
Chỉ là, khi đi ngang qua bên người Lâm Tịch, cô ấy đột nhiên nhìn thấy vòng cổ trên cổ cô, Thẩm Nhân Nhân không khỏi 'Ôi' một tiếng.
"Tịch Tịch, sợi dây chuyền này của cô rất khác biệt, mặt dây chuyền là ngọn hải đăng sao?”
Lâm Tịch cúi đâu nhìn cổ mình, cười trả lời: "Ừ, là ngọn hải đăng."
Trước khi ra ngoài lần này, khi dọn đồ, cô tình cờ thấy mặt dây chuyền mà Lục Ly Bạch đã tặng cô khi ghi hình . Trước đây cô luôn bận đóng phim nên không có cơ hội đeo, lần này cô đã mang theo.
Thẩm Nhân Nhân “A' một tiếng, hỏi: "Cô đeo nhìn rất đẹp, là của thương hiệu nào vậy?”
Chủ yếu là do cô ấy cảm thấy sợi dây chuyên này của Lâm Tịch có chút quen mắt, có thể đã từng thấy qua.
Lâm Tịch sửng sốt, trầm ngâm một lát, trả lời: "Tôi cũng không biết là của thương hiệu nào, cái này là bạn tôi tặng.
Thẩm Nhân Nhân "A" một tiếng, cũng không tiếp tục hỏi nữa. Lâm Tịch vỗ vỗ vai cô ấy, nói: "Mau đi tắm đi, lát nữa mọi người cùng nhau ăn sáng.
Thẩm Nhân Nhân gật đầu, xoay người đi lên lầu.
Chẳng qua là trước khi cô ấy rời đi còn nhịn không được quay đầu lại nhìn Lâm Tịch một cái, chẳng biết tại sao, cô ấy luôn cảm thấy cái vòng cổ kia càng nhìn càng thấy quen mắt, giống như đã từng thấy ở đâu đó, nhưng nhất thời không thể nhớ ra.
Hai người đứng ở vị trí góc cầu thang, mấy người trong phòng khách không để ý đến tình hình bên này.
Lúc Lâm Tịch tới, Vệ Văn Kỳ và Hứa Phong đang xem hướng dẫn du lịch tối qua của cô và Trân Huy.
"Anh Trần Huy, kế hoạch du lịch này của anh làm quá chỉ tiết rồi, chúng ta phải đi vị trí nào, phải ngồi xe gì, vé xe bao nhiêu tiền, vé vào cửa bao nhiêu tiền đều được đánh dấu ra, còn có, những nhà hàng đặc sắc gân đó cũng được liệt kê, điều này thật tuyệt vời." Hứa Phong ngạc nhiên nói.
Vệ Văn Kỳ cũng có chút hài lòng gật gật đầu, phân kế hoạch này cũng không chỉ đơn giản như Hứa Phong nói, cô ấy đại khái đã chú ý một chút, hành trình cũng được sắp xếp rất nhẹ nhàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận