Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 109:

Chương 109:Chương 109:
Chương 109:
Vậy mà là Tôn Manh, chị họ của nguyên thân!
Lâm Tịch dẫn Tôn Manh tới phòng khách riêng biệt ở bên cạnh.
Tôn Manh sau khi đi vào, miễn cưỡng nói: "Tịch Tịch, sao em không dẫn chị đến phòng em, tới đây làm gì?"
Lâm Tịch liếc camera ở trong góc tường, dây nguồn điện không biết bị người ta rút ra từ khi nào, đúng lúc, cô cũng không cân mất công đi ngắt điện.
"Nơi này thuận tiện." Biểu cảm của Lâm Tịch lạnh nhạt, trong giọng nói mang theo chút không kiên nhẫn.
Tôn Manh hoàn toàn không phát hiện ra Lâm Tịch đang không kiên nhẫn, vẫn ở đó tiếp tục oán giận nói: "Tịch Tịch, không phải chị nói em rồi sao, em chính là không hiểu đạo lý đối nhân xử thế, vừa rồi ở cửa em sốt ruột đi vào làm gì, cơ hội tốt mà, sao không giới thiệu Lục Ly Bạch cho chị làm quen, thật đáng tiếc."
Lâm Tịch liếc cô ta một cái, đại khái đoán ra ý đồ của Tôn Manh, trong lòng không khỏi nổi lên một tia châm chọc, Tôn Manh thật đúng là không thay đổi chút nào.
Nhà họ Tôn, cũng chính là nhà bác cả của nguyên thân, làm ăn buôn bán, mở một công ty nhỏ, mặc dù còn kém hơn những hào môn có tiền kia, nhưng cuộc sống trôi qua cũng không tệ.
Mà bản thân Tôn Manh cũng không có bản lĩnh gì, ở nước ngoài học ở một trường đại học gà rừng, sau khi về nước càng không làm việc đàng hoàng, ăn nhậu chơi bời cùng một đám bạn xấu, cả ngày chỉ nghĩ làm sao có thể tìm được một người đàn ông có tiền hơn, giấc mộng được gả vào hào môn.
Nếu như cô đoán không sai, cô ta đây là có chủ ý với Lục Ly Bạch. Dù sao vẻ ngoài của Lục Ly Bạch này thật sự rất trêu hoa ghẹo nguyệt, lúc nãy ở trước cửa, đôi mắt Tôn Manh đã nhanh chóng dính vào người Lục Ly Bạch.
Chậc chậc, đúng là si tâm vọng tưởng.
Tuy nhiên chuyện này cũng không có quan hệ gì với cô cả, Lâm Tịch căn bản lười quản những thứ này của cô ta, Tôn Manh đánh chủ ý lên người nào cũng không có quan hệ gì với cô, chỉ cần đừng liên lụy đến cô là được.
"Không cần thiết, chúng ta không thân quen." Lâm Tịch lạnh nhạt nói.
Cô nói không quen vừa chỉ Lục Ly Bạch, vừa chỉ Tôn Manh.
Tuy rằng hiện tại ở chung cùng Lục Ly Bạch cũng coi như hài hòa, nhưng trong lòng Lâm Tịch rất rõ ràng, bọn họ hiện tại chung sống yên bình đều được thành lập trên cơ sở 'Hiệp ước ba điềư. Nói cho cùng, hai người cũng chỉ là quan hệ đồng nghiệp tạm thời, ngay cả bạn bè cũng không phải, cho nên căn bản không cần phải nói đến đạo lý đối nhân xử thế.
Hơn nữa, Lâm Tịch cũng không coi Tôn Manh là chị họ.
Nhưng Tôn Manh hiển nhiên không hiểu như vậy, cô ta chỉ cho rằng Lâm Tịch nói không quen Lục Ly Bạch, trong lòng còn không quên châm chọc Lâm Tịch ngu xuẩn, một người đàn ông chất lượng tốt như vậy đặt ở trước mặt cô, thế nhưng cũng không biết chủ động, đáng đời cô sau này phải gả cho một lão già xấu xí.
"Hôm nay chị tới đây làm gì?" Lâm Tịch không mặn không nhạt hỏi.
Tôn Manh không cho là đúng trả lời: "Còn có thể làm gì, chỉ là tới đưa quần áo cho em thôi.'
Dứt lời, cô ta còn oán giận: "Em không biết đâu, sáng nay chị vừa mới vê nước, ngay cả nhà cũng chưa vê đã vội chạy tới đây, em không biết cái hộp lớn kia của em nặng bao nhiêu đâu, dọc đường khiến chị mệt chết rồi."
Nhắc tới chuyện này Tôn Manh cảm thấy một bụng tức giận, cô ta vốn đang tiêu diêu tự tại cùng một đám bạn bè ở nước ngoài, ai ngờ ba cô ta gọi điện thoại cho cô ta, nói là bên Lâm Tịch xảy ra chút chuyện, bảo cô ta nhanh chóng trở vê.
Lần này cô ta trở vê mới phát hiện, Lâm Tịch vậy mà hoàn toàn thoát khỏi khống chế, không dựa theo những gì mà hai người bọn họ đã bàn bạc thoả đáng trước đây, ngược lại bởi vì không tranh không đoạt nổi ở trong tiết mục, sau đó còn thành CP với Lục Ly Bạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận