Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 303:

Chương 303:Chương 303:
Chương 303:
Lâm Tịch chân chờ một chút, nghĩ nếu như có thể giáp mặt nói chuyện về bộ phim kia thì khẳng định tốt hơn nhiều, như vậy cô cũng có thể quan sát phản ứng của Lục Ly Bạch tốt hơn.
Nói tóm lại, cô không hy vọng Lục Ly Bạch bởi vì cố ky mối quan hệ bạn bè này với cô cho nên mới làm trái lương tâm miễn cưỡng chính mình.
"Vậy bây giờ tôi lên mạng mua chút nguyên liệu nấu ăn, chờ anh qua làm” Lâm Tịch nói.
Lục Ly Bạch thản nhiên trả lời: "Được.
Lúc Lục Ly Bạch tới, nguyên liệu nấu ăn mà Lâm Tịch đặt trên mạng đã được đưa đến.
Sau khi cửa mở ra, Lục Ly Bạch quen thuộc thay dép lê, chính là đôi dép lê lúc trước Lâm Tịch chuẩn bị cho cha Lâm nhưng lại bị anh nhanh chân đến trước.
Lâm Tịch cũng ngâm thừa nhận đôi dép này là dành riêng cho Lục Ly Bạch, dù sao ngoại trừ anh ra cũng không có ai từng đi qua đôi dép này cả.
"Nguyên liệu nấu ăn đều ở trong bếp sao?" Lục Ly Bạch hỏi.
Lâm Tịch gật đầu: "Ừ, vừa mới được đưa đến, tôi còn chưa kịp xem."
Lục Ly Bạch cũng khẽ "Ừ" một tiếng, nói: "Vậy cùng đi xem đi.'
Lâm Tịch đương nhiên không có vấn đề gì, vì thế, hai người cùng đi đến phòng bếp.
Lục Ly Bạch lật xem nguyên liệu nấu ăn trong túi, miệng lẩm bẩm ngoại trừ làm món thịt kho tàu ra còn cần làm những gì.
[ d o c f u L L . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í ]
Lâm Tịch vừa nghe, vội vàng tỏ thái độ: Anh thích ăn món gì, hồm nay cũng cho tôi một cơ hội để thể hiện tài năng đi."
Cô nấu cơm mặc dù không ăn ngon như của Lục Ly Bạch làm, nhưng người tới cửa chính là khách, cũng không thể để cho cô chỉ nhìn khách bận trước bận sau, còn mình thì ngôi chờ ăn cơm được.
Lục Ly Bạch nhìn cô một cái, chân chờ một lát, khẽ "Ừ" một tiếng.
Vì thế, hai người rất nhanh thương lượng thực đơn cơm tối, một người làm hai món ăn, hai mặn hai chay.
Lục Ly Bạch làm hai món mặn, một món thịt kho tàu bí mật đã nói trước đó, một món khác là canh đậu hủ cá, Lâm Tịch là một món cà chua xào trứng gà, một món rau xanh xào.
Bởi vì món của cô làm tương đối dễ dàng, lại nấu nhanh, cho nên để cho Lục Ly Bạch làm trước, Lâm Tịch thì ở một bên giúp rửa rau gì đó.
Lục Ly Bạch đang thái rau, đột nhiên ống tay áo trượt xuống, anh thử cọ cọ kéo lên trên, nhưng trong tay đang bận việc không tiện, cho nên tay áo rất nhanh lại không nghe lời trượt xuống.
Lâm Tịch quay đầu vừa vặn thấy một màn như vậy, nói: "Để tôi giúp anh xắn tay áo một chút."
Dứt lời, cô lập tức buông công việc trong tay xuống, lau tay một chút sau đó đi tới trước mặt Lục Ly Bạch, cúi đầu giúp anh xắn ống tay áo lên.
Lục Ly Bạch cúi đầu nhìn Lâm Tịch gần trong gang tấc, ánh mắt không khỏi sâu hơn, đối với anh mà nói, tình cảnh này quen thuộc dị thường.
Từ nhỏ đến lớn, Lục Ly Bạch không biết đã nhìn thấy cảnh tượng cha anh và bà Thẩm ở trong bếp với nhau không biết bao nhiêu lần, khi đó anh rất không rõ vì sao bà Thẩm là một sát thủ phòng bếp, mà lại còn luôn thích ở trong bếp lúc cha anh nấu cơm, đây không phải là đang vướng tay vướng chân sao. Nhưng mỗi lần anh nói ra những lời như vậy, bà Thẩm trừng mắt nhìn anh với vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nói anh không có tình thú, cha anh cũng luôn dùng vẻ mặt 'sau này con sẽ hiểu' nhìn anh, khiến cho anh vô cùng khó hiểu.
Không phải chỉ làm một bữa cơm thôi sao, có cái gì thú vị đâu chứ, theo anh thấy chính là bà Thẩm đơn thuần không có việc gì làm cho nên mới tìm việc để làm, ở trong phòng bếp quấy rối mà thôi.
Nhưng giờ này khắc này, Lục Ly Bạch tựa hồ có chút hiểu được ý tứ của cha anh và bà Thẩm rồi.
"Lục Ly Bạch, anh sững sờ cái gì vậy?" Giọng Lâm Tịch vang lên bên tai.
Lục Ly Bạch ngẩn ra, lúc này mới phục hồi tinh thân: "Em nói cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận