Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 130:

Chương 130:Chương 130:
Chương 130:
Muốn để Lục Ly Bạch dạy Lâm Tịch trượt tuyết? Còn rắc đường?
Nghĩ cái gì vậy, anh hoàn toàn không có giác ngộ này, người ta trực tiếp tìm một huấn luyện viên trượt tuyết, luyện tập kỹ thuật cao cấp, toàn trường gọi là một mình một sân khấu.
[Dường như cuối cùng tôi cũng hiểu được, vì sao Lục Ly Bạch lại có danh hiệu "Nhân gian đừng mơ tưởng' rồi. ]
[Cười chết, Lục Ly Bạch đây tuyệt đối là thẳng nam hàng thật giá thật, chỉ có việc bạn không nghĩ tới, không có việc anh ấy không làm được. |
[Lục Ly Bạch: trong mắt tôi chỉ có kỹ thuật, CP là cái gì?]
[Lâm Tịch: Tôi ở trong mắt của đối tượng CP còn không bằng một huấn luyện viên có vẻ ngoài bình thường. |
[Ai, nếu không phải Lục Ly Bạch có khuôn mặt như vậy, tôi đã hoài nghi rằng anh ấy sẽ sống cô độc suốt quãng đời còn lại]
[Tôi đột nhiên có một ý nghĩ, nếu có một ngày Lục Ly Bạch phát hiện mình thích Lâm Tịch, anh ấy có thể sẽ muốn đánh chết chính mình lúc này hay không?]
[Không được, trong đầu tôi lại xuất hiện hình ảnh, hai người Lâm Tịch cùng Lục Ly Bạch ai cũng là một người thẳng hơn cả cầu, hai người nếu ở cùng một chỗ chắc chắn tình cảnh sẽ rất thú vị, ha ha ha, cảm giác có thể viết được tình tiết đấu đá nhau dài mười nghìn chữ. ]
[Người anh em lầu trên, bút của anh đây, mau viết đi, không được dừng]...
Bất tri bất giác, thời hạn phát sóng trực tiếp hai giờ đã tới hồi kết.
Khán giả trong phòng truyền hình trực tiếp đều rất lưu luyến không muốn rời, trước khi đóng cửa, anh trai quay phim quét toàn trường một vòng theo thứ tự lần cuối cùng, coi như là cho khán giả một cái niêm vui nho nhỏ trước khi đóng máy.
Thế nhưng biến cố đã xuất hiện trong nháy mắt này, ai cũng không ngờ tới Diêu Bối Bối vừa mới có thể trượt lại đột nhiên mất khống chế.
Mà rất không khéo, cô ta đang ở gần một sườn núi nhỏ, chỉ thấy thân thể cô ta xoay đông xoay tây sau đó bất ngờ ngã sấp xuống, trực tiếp trượt xuống theo sườn núi, nhưng mà người dưới sườn núi chính là Lâm Tịch.
"Lâm Tịch, cô mau tránh ra đi, tôi khống chế không được chính mình, cô nhanh đi...
Lâm Tịch vốn đang luyện tập khống chế tốc độ trên mặt đất bằng phẳng ở một bên, nghe được giọng nói của Diêu Bối Bối thì xoay người nhìn qua, vừa nhìn đã suýt chút nữa hù chết cô. Lúc này Lâm Tịch làm sao còn để ý tới những thứ khác, thâm nghĩ rằng phải nhanh chóng né tránh, cũng không thể làm khiên thịt cho Diêu Bối Bối.
Nhưng cô vốn là người mới học, càng sốt ruột càng phạm sai lầm, giãy giụa tại chỗ nửa ngày, thế nhưng căn bản không đi được mấy bước, còn thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Mắt thấy Diêu Bối Bối cách cô càng ngày càng gần, Lâm Tịch cũng cảm thấy tuyệt vọng, cái này căn bản là trốn không thoát rồi.
Nhưng ở thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên một hình bóng hiện lên trước mắt Lâm Tịch, ngay sau đó cô cảm thấy cả người bị một đôi tay kéo ra ngoài, tránh thoát Diêu Bối Bối.
Tiếp theo Lâm Tịch rốt cục cũng thấy rõ người tới, đương nhiên là Lục Ly Bạch, chỉ thấy sau khi anh dẫn theo chính mình dạo qua một vòng mới ngừng lại nổi. Mà lúc này Diêu Bối Bối, lại được một vị huấn luyện viên kịp thời cứu xuống, nhưng mà hai người không được may mắn như Lâm Tịch cùng Lục Ly Bạch, huấn luyện viên hơi giảm tốc độ giảm xóc, vẫn làm khiên thịt cho Diêu Bối Bối, hai người đồng loạt ngã sấp xuống trên mặt tuyết.
Nhưng bọn họ đã thực hiện những biện pháp phòng hộ đơn giản rất đúng chỗ, mấy người này đều không có ai bị thương, coi như là sợ bóng sợ gió một hồi.
Khán giả trực tiếp sôi trào, màn hình bình luận trở nên điên cuồng.
[Lúc nãy hù chết tôi rôi, nếu Lâm Tịch bị Diêu Bối Bối đập tới, chắc chắn sẽ phải bị thương. ]
[Thuyết âm mưu một chút, không phải là Diêu Bối Bối cố ý đấy chứ, dù sao lúc trước hai người giống như bất hòa ở trong tiết mục mà. ]
Bạn cần đăng nhập để bình luận