Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 404:

Chương 404:Chương 404:
Chương 404:
Nhưng mà Tiền Tiến nhìn chiếc bánh trong tay Lục Ly Bạch, không khỏi ngạc nhiên.
Tiểu Từ ở bên cạnh giải thích: "Vừa rôi bên công ty có một nhân viên công tác ở hậu trường ăn bánh ngọt, nói rằng ăn đặc biệt ngon, cho nên anh Lục bảo em đi mua cho chị Tịch."
Ai, anh Lục của bọn họ đúng là lúc nào cũng rải thức ăn cho chó.
Lúc Lục Ly Bạch đến nhà Lâm Tịch, cô đang chăm sóc chậu cỏ đồng tiền vừa trồng trên ban công, đừng nói, khi mới mua về có chút héo úa ủ rũ, nhưng cô chăm sóc hai ngày nay lại thấy nó tốt lên hẳn.
Lâm Tịch chống nạnh đứng ở đó thưởng thức thành quả của mình, càng xem càng hài lòng, cảm giác thành tựu tràn đầy.
Lục Ly Bạch đặt bánh ngọt lên bàn trà, anh mở hộp, sau đó lấy bánh ngọt ra.
"Lại đây nếm thử xem hương vị thế nào, bọn họ đều nói đây là nhà hàng nổi tiếng gì đó, mùi vị rất ngon."
Lâm Tịch "A" một tiếng, xoay người đi rửa tay, sau đó ngồi xuống thảm trước bàn trà, nhận lấy nĩa từ tay Lục Ly Bạch và ăn thử.
"Ừm, vị cũng ngon lắm, anh có muốn thử không?”
Lâm Tịch dùng nĩa lại xiên một miếng bánh ngọt, đưa tới trước mặt Lục Ly Bạch, anh cũng không từ chối, thuận thế ăn một miếng.
Mùi vị cũng không tệ lắm, nhưng mà Lục Ly Bạch vẫn luôn không quá thích ăn bánh ngọt, cho nên khi Lâm Tịch anh cùng ăn, anh lắc đầu từ chối.
Lâm Tịch cũng biết khẩu vị của anh, thấy anh không muốn ăn thì cũng không nói gì nữa, tự mình vui vẻ ăn tiếp.
Thật đúng như lời đồn, mùi vị của bánh ngọt ngàn tầng vị trà xanh của cửa hàng này đích xác không tệ, rất hợp khẩu vị của cô.
Nhìn Lâm Tịch bày ra vẻ mặt thỏa mãn, Lục Ly Bạch yên lặng thở dài trong lòng, nói: "Lâm Tịch, em gặp rắc rối sao không nói với anh?”
Lâm Tịch dừng lại, ngẩng đầu nhìn Lục Ly Bạch, hiểu ra rằng anh đã biết chuyện của Chu Văn Thái.
Cô trâm ngâm một lúc, rồi nói: "Em không có ý giấu anh, chỉ là.." Cô có những lo ngại của riêng mình.
Thấy vậy, Lục Ly Bạch cũng không tiếp tục hỏi nữa, xoa xoa đầu cô, nói: "Yên tâm đi, việc này anh sẽ giải quyết."
Lâm Tịch chân chờ, hỏi: "Có phiên phức lắm không?”
Lục Ly Bạch lắc đầu, trả lời: "Ba anh quen biết với người nhà họ Chu, không phiền."
Lâm Tịch yên lặng thở dài, thực ra, cô ngay từ đầu đã biết Lục Ly Bạch là người nhà họ Lục ở thành phố B, cũng biết nếu anh ra mặt thì chắc chắn có thể giải quyết được.
Chỉ là, cô cũng có băn khoăn của mình, cô không muốn kinh động đến người nhà họ Lục.
Chính xác mà nói, cô chỉ là không muốn chuyện hai người bọn họ yêu đương bị phơi bày ở trước mặt nhà họ Lục.
Lâm Tịch cho tới bây giờ cũng không phải là người tự coi nhẹ mình, cũng không cảm thấy mình không xứng với Lục Ly Bạch, nhưng có một số việc không phải cô cảm thấy là có thể.
Kiếp trước, nhà họ Triệu chỉ là một gia đình giàu có ở địa phương, không thể so với những gia tộc giàu có ở thành phố B giống như nhà họ Lục, nhưng ngay cả nhà họ Triệu cũng rất coi trọng môn đăng hộ đối, nếu không thì bà Lâm đã không bị nhà họ Triệu từ chối khi mang thai cô.
Nhà họ Lục là một gia tộc giàu có trong những gia tộc giàu có, chắc chắn sẽ càng coi trọng điều này.
Cho nên, Lâm Tịch chỉ là muốn cùng Lục Ly Bạch yêu đương thật tốt, còn tương lai thế nào thì để sau hãy nói.
Dù sao, tình yêu là thứ không ai nói trước được, ai có thể đảm bảo yêu ai cả đời, có lẽ nó đến nhanh rồi đi cũng nhanh, như mỗi mối tình của bà Lâm đều kết thúc không có kết quả.
"Lục Ly Bạch, anh có thể hứa với em một chuyện không?' Lâm Tịch đột nhiên ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn anh.
Lục Ly Bạch dừng lại, gật đầu thật mạnh, trả lời: "Được, em nói đi."
Lâm Tịch hít sâu một hơi, nói: "Nếu có một ngày, anh thích người khác, nhất định phải nói cho em biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận