Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 541:

Chương 541:Chương 541:
Chương 541:
Cặp anh em song sinh liếc nhìn nhau, cả hai đêu đọc được ánh mắt "quả nhiên là vậy" từ đối phương.
Mọi người ở trong phòng khách cười cười nói nói, không khí cũng coi như hài hòa.
Cũng không lâu lắm, một nhà chú ba nhà họ Lục cũng tới, chú ba nhà họ Lục so sánh với anh hai và anh cả của mình thì thua kém không ít, ông ta là một họa sĩ, cũng coi như có chút danh tiếng, đồng thời còn kinh doanh một gian phòng tranh.
Thím ba nhà họ Lục thì sao, chính là một phu nhân, không có công việc, dù vậy, bà ta cũng có một phần cổ phần của tập đoàn nhà họ Lục, nhà bọn họ cũng sống khá sung túc.
Chú ba nhà họ Lục và thím ba kết hôn tương đối sớm, có một đứa con gái năm nay hai mươi tuổi, nhưng hôm nay cô ấy không đến.
Thím ba nhà họ Lục vừa vào cửa liền đánh giá Lâm Tịch một phen, trong ánh mắt lộ ra một tia khinh bỉ.
Thẩm Tuệ đương nhiên cũng chú ý tới điểm ấy, tính bà ấy là luôn bênh vực người thân, nên mặt liên sa sầm lại.
Thím hai thấy thế, vội hòa giải: "Tiêu Tiêu đâu rồi, con bé đi đâu mà hôm nay không đến vậy?”
"Tiêu Tiêu à, nó đến nhà cậu rồi, nghe nói Linh Linh gân đây tâm trạng không tốt, nên qua đó chơi với chị Linh Linh” Thím ba nhà họ Lục tỏ vẻ mắt cao hơn đầu, dứt lời, còn có ý ám chỉ liếc Lâm Tịch.
Lâm Tịch làm bộ như nghe không hiểu, cô chẳng quan tâm Linh Linh hay Đinh Đinh gì đó, vì không liên quan đến cô.
"Đúng rồi, Ly Bạch, Linh Linh chắc cháu cũng biết nhỉ, con gái của anh họ của thím, các cháu bằng tuổi nhau, chắc chắn có nhiều chủ đề chung. Khi nào có dịp, thím ba sẽ giới thiệu hai đứa với nhau.”
Lục Ly Bạch lập tức sâm mặt lại, anh dường như không ngờ thím ba lại trắng trợn gây chuyện như vậy.
Nhưng vì người đối diện là bề trên, anh chỉ có thể lạnh lùng đáp: "Không cần, không có hứng thú."
Lục Ly Bạch là vấn bối không tiện nói thẳng cái gì, nhưng Thẩm Tuệ lại không có gì cố ky, chẳng qua là bà ấy còn chưa kịp nói cái gì, chú ba nhà họ Lục lại mở miệng trước.
"Bà thôi đi, con gái nhà anh họ bà, gọi Linh Linh đúng không, cả ngày ngoại trừ biết mua túi xách thì chính là lêu lổng cùng đám hồ bằng cẩu hữu của con bé, con bé đó với Ly Bạch thì có thể có đề tài chung gì chứ, có nói chuyện cũng chỉ phí lời." Chú ba nhà họ Lục không chút khách khí nói.
"Còn nữa, không phải nói Tiêu Tiêu đến trường gặp thây hướng dẫn sao? Sao lại đến nhà anh họ rôi? Mau gọi con bé về đi, kẻo lại bị ảnh hưởng xấu."
Thím ba nhà họ Lục bị chồng làm bẽ mặt trước mọi người, sắc mặt khó coi không tả nổi.
Những người khác cũng vui vẻ xem náo nhiệt, không có ai thay bà ta giải vây, cuối cùng vẫn là Lục Khải Văn mở miệng trước, dẫn chú hai, chú ba và Lục Ly Bạch cùng đến thư phòng nói chuyện.
Trước khi Lục Ly Bạch rời đi còn lo lắng nhìn Lâm Tịch một cái.
Thẩm Tuệ thấy thế, cho anh một cái ánh mắt yên tâm, ý bảo nơi này có bà ấy ở đây rồi.
Sau khi mấy người đàn ông nhà họ Lục rời đi, trong phòng khách chỉ còn lại ba chị em dâu nhà họ Lục, Lâm Tịch và cặp anh em sinh đôi.
Quản gia cho người đưa lên chút nước trà và điểm tâm, Thẩm Tuệ gọi Lâm Tịch: "Tịch Tịch, cô nghe Ly Bạch nói cháu thích ăn điểm tâm ngọt, những thứ này đều là cô cho người chuẩn bị, cháu nếm thử xem có hợp khẩu vị của cháu hay không."
Lâm Tịch cười nói: 'Cảm ơn cô."
Dường như không quen nhìn Thẩm Tuệ đối xử với Lâm Tịch hài hòa như vậy, thím ba nhà họ Lục bĩu môi, lại nhịn không được mà gây chuyện.
"Chị dâu, không phải em nói chị, Ly Bạch hiện tại cũng chỉ là vừa mới yêu đương, chị bảo thằng bé mang bạn gái về nhà, có phải quá sốt ruột không?”
Thẩm Tuệ nhìn thím ba nhà họ Lục một cái, không để ý tới bà ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận