Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 172:

Chương 172:Chương 172:
Chương 172:
Chủ yếu vẫn do Lâm Tịch và Lục Ly Bạch đều người cẩn thận, bình thường dù có hay không có máy quay, khu vực tương tác chung của hai người chỉ là ở phòng khách, tuyệt đối không bước vào không gian riêng tư của nhau.
Sau khi trở lại khách sạn, hai người ở phòng khách trò chuyện một lúc, nhìn thời gian cũng đã muộn, nhân viên công tác lập tức rời đi, cả hai người cũng đều tự trở vê phòng mình tắm rửa.
Sau khi tắm rửa xong, Lâm Tịch cảm thấy có chút khát, vì vậy đi đến chỗ tủ lạnh trong phòng khách sạn tìm đồ uống, nhưng điều khiến cô ngạc nhiên là lại tìm thấy loại bia trái cây mà kiếp trước cô rất thích uống.
Lâm Tịch cầm lon bia trái cây lên nhìn qua một lượt: "Ôi trời, đúng là y chang rồi." Ngay cả nhà máy sản xuất cũng là cùng một công ty, điêu này cũng quá thân kỳ rồi.
"Cái gì mà y chang?" Giọng nói của Lục Ly Bạch từ phía sau vang lên.
Lâm Tịch xoay người, lắc lắc bia trái cây trong tay: "Uống chút không?”
Lục Ly Bạch nhìn cốc bia trong tay Lâm Tịch, ánh mắt lóe lên.
"Loại bia trái cây này gần như không có độ côn, nhưng thực sự rất ngon, tin tôi đi!" Lâm Tịch nhiệt tình giới thiệu với Lục Ly Bạch, không biết từ lúc nào cô đã bắt đầu bật chế độ thuyết phục anh uống bia.
"Nào nào, thử một chút đi, chỉ uống một lon thôi, đúng lúc tôi cũng nhân cơ hội này kính anh một ly, cảm ơn thầy Lục thời gian qua đã chăm sóc, tôi cạn ly, anh tùy ý.'
Nhìn Lâm Tịch, Lục Ly Bạch nhìn chằm chăm lon bia trái cây bị Lâm Tịch mạnh mẽ nhét vào trong tay, sau khi do dự vài giây, anh cũng ngửa đầu uống một ngụm.
Chỉ là rượu vừa vào miệng, hai mắt Lục Ly Bạch không khỏi sáng lên, mùi vị thật đúng là không tệ.
Không có vị cay nông của rượu, ngược lại có một mùi thơm nhẹ của trái cây tràn ngập trong miệng, giống như một loại nước giải khát.
Nhìn thấy phản ứng của Lục Ly Bạch, Lâm Tịch biết hắn cũng thích, niềm vui thành công của An Lợi trong nháy mắt dâng lên.
Vì thế, cô lôi kéo Lục Ly Bạch cùng đến phòng khách, chuẩn bị nâng cốc nói chuyện vui vẻ với nhau một phen.
Hai người ở phòng khách vừa uống vừa hàn huyên một hồi, không lâu sau, Tiên Tiến bước tới, nói rằng Lục Ly Bạch cần phát sóng trực tiếp cùng thương hiệu và kết nối với nhà tài trợ. Lâm Tịch thấy thế cũng không quấy rây, xoay người trở vê phòng của mình, ai ngờ cô vừa trở lại phòng không bao lâu, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng Tiên Tiến gọi cô.
Cô cho rằng đã xảy ra chuyện gì, vội vàng chạy ra ngoài.
Tiên Tiến cầm bia trái cây trên bàn trà, hỏi: "Lon bia này là Ly Bạch uống sao?"
Lâm Tịch sửng sốt, gật đầu trả lời: "Đúng vậy, làm sao vậy?”
Sau khi hỏi xong, Lâm Tịch cũng thấy rõ trạng thái của Lục Ly Bạch, rõ ràng không thích hợp lắm.
Ánh mắt mê mang, phản ứng có chút trì độn, ngay cả khuôn mặt trước sau như một không chút thay đổi, lúc này nhìn cũng thấy có đáng thương.
"Anh ấy, không phải là say chứ?" Lâm Tịch hỏi một cách không chắc chắn.
Tiên Tiến vẻ mặt đau khổ, nặng nề gật đầu.
"Làm sao có thể, anh ấy chỉ uống nửa lon, hơn nữa còn là bia trái cây, nồng độ không cao!"
Tiền Tiến buông tay, một lời khó nói hết: "Ly Bạch có tửu lượng rất tệ, bình thường một giọt rượu cũng không uống."
Lâm Tịch kinh ngạc đến nỗi không biết nên nói cái gì: "... Nhưng mà, lúc trước ở tiệc tối, không phải anh ấy cũng uống sâm banh sao?"
Tiền Tiến đỡ trán trả lời: "Đó là nước khoáng đã được đổi từ trước."
Lúc trước ở bên ngoài vì tránh cho Lục Ly Bạch uống rượu không công, Tiền Tiến đều nói rằng anh bị dị ứng côn, nhưng kì thực tửu lượng của anh kém vô cùng.
Lâm Tịch: ....
Cái này ai có thể nghĩ đến đây chứ! "Cô giúp tôi trông cậu ấy một chút, tôi bảo Tiểu Từ đi mua thuốc giải rượu."
Dứt lời, Tiền Tiến lập tức đứng lên, trước khi rời đi còn liếc mắt nhìn ống kính truyên hình trực tiếp đang mở, do dự một chút, cuối cùng vẫn không đóng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận