Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 444:

Chương 444:Chương 444:
Chương 444:
Tô Kỳ thấy thế, cũng quay lại giúp Tiểu Từ kéo người, cuối cùng, Diệp Hiểu bị hai người mỗi người kéo một tay của cô nàng lôi cô nàng ra ngoài.
Cảnh tượng hỗn loạn khiến người ta dở khóc dở cười.
Nhưng, khi ba người rời đi, Tiểu Từ vẫn rất biết ý quay lại đóng cửa.
Lâm Tịch kinh ngạc nhìn cửa phòng đóng lại một lần nữa, không biết nên nói gì.
Từ khi ba người gõ cửa đi vào, đến khi Tô Kỳ và Tiểu Từ kéo Diệp Hiểu đi ra ngoài, toàn bộ quá trình diễn ra rất nhanh chóng, cô thậm chí còn chưa kịp xấu hổ.
Nhưng, Lâm Tịch cũng đã tỉnh táo lại, khi nhận ra mình vẫn đang trong vòng tay của Lục Ly Bạch, cô vội vàng muốn thoát ra. Lục Ly Bạch lại không nhúc nhích, nói: "Bọn họ đi rồi."
Lâm Tịch trừng mắt nhìn, hỏi: "Cho nên?”
Lục Ly Bạch không cam lòng nói: "Thật ra chúng ta có thể tiếp tục."
Lâm Tịch: “...
Lúc này lý trí của cô đã trở lại: "Không được, lát nữa anh còn phải lên sân khấu, đừng làm hỏng tạo hình và trang điểm”
Lục Ly Bạch vẫn kiên trì không buông cô ra, cò kè mặc cả: 'Chờ buổi biểu diễn kết thúc, phải bù lại."
Lâm Tịch hết cách, chỉ có thể đáp ứng trước: '... Được."
Thấy cô đồng ý, Lục Ly Bạch mới chịu dừng lại, nhưng trước khi buông cô ra, vẫn cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô.
Lục Ly Bạch đi tới câm lấy áo khoác vừa mới cởi ra, chuẩn bị mặc vào. Lâm Tịch đi tới trước bàn trang điểm, vốn chỉ định nhìn qua một chút, không ngờ lại thấy chiếc cà vạt mà cô tặng Lục Ly Bạch, được đặt gọn gàng trong một chiếc túi xách.
Biết quà mình tặng được anh quý trọng như vậy, nói không cảm động vậy khẳng định là giả.
"Thích cà vạt em tặng anh như vậy sao?” Lâm Tịch cười nói.
Lục Ly Bạch nhìn theo tâm mắt của cô/Ừ, rất thích."
Lâm Tịch thuận thế nói: "Vậy sau này em tặng quà, sẽ tặng thêm nhiều cà vạt nữa nhé?”
Như vậy vừa có thể hoàn thành chuyện Tiền Tiến vừa mới nhờ cô, sau này cô cũng không cân vì chuyện suy nghĩ tặng đồ gì mà râu rĩ nữa, đúng là tiện.
Lục Ly Bạch lắng lặng nhìn cô, không nói gì. Lâm Tịch: ˆ...
Được rồi, coi như cô chưa nói gì.
*
Tiểu Từ trực tiếp đưa Tô Kỳ và Diệp Hiểu tới một gian phòng nghỉ khác, lúc Lâm Tịch tới tìm Diệp Hiểu, cô ấy đang một mình nhàm chán chơi điện thoại di động.
Nhìn thấy Lâm Tịch tiến vào, Diệp Hiểu lớn tiếng dọa người nói: "Hừ, tôi nhìn thấy hai người ôm nhau rồi nhé?”
Lâm Tịch liếc cô ấy một cái: "Có gì mà ngạc nhiên, bạn trai tôi, tôi không được ôm sao?'"
"Hơn nữa, trước đây khi quay phim cũng đã từng thấy cảnh hôn nhau rồi, ôm nhau thì có gì to tát chứ.
Diệp Hiểu lại không cho là đúng, Không giống nhau, trong phim và ngoài phim tôi vẫn phân biệt được."
“Nhưng nghĩ lại, tôi cũng có hơi ngạc nhiên thật, ôm nhau thì có gì đâu, chắc là ngoài đời cũng đã làm những chuyện cần làm rồi nhỉ."
Nói xong, cô ấy còn nháy mắt với Lâm Tịch, biểu cảm 'đê tiện không thể chịu nổi.
Lâm Tịch trừng mắt nhìn cô ấy một cái, cảnh cáo nói: "Diệp Hiểu, cô thu liễm một chút!"
Diệp Hiểu giơ tay đầu hàng,'OK, hiểu rồi, không nói thì không nói."
"Tô Kỳ đâu, anh ta không đi cùng cô sao?" Lâm Tịch tò mò hỏi.
Diệp Tri Tri trả lời: "Vừa mới bị trợ lý của Lục Ly Bạch mang ra ngoài trang điểm, nói rằng anh ta là khách mời trợ diễn."
Lâm Tịch "B' một tiếng, lúc này mới nhớ tới đúng là có chuyện như vậy.
"Đúng rồi, trước đó cô và Tô Kỳ có quen nhau không?" Lâm Tịch hỏi. "Không biết.Diệp Hiểu trả lời'Sao vậy?"
Lâm Tịch nhíu mày: "Không có gì, chỉ là vừa thấy hai người cùng tới, còn tưởng hai người đã hẹn trước với nhau rồi."
Diệp Tri Tri nhún vai, trả lời: "Vừa lúc gặp nhau ở bãi đỗ xe, cho nên mới cùng lên đây."
Lâm Tịch gật đầu, thì ra là như vậy.
"Hai chúng ta ở hậu trường đợi cũng không có ý nghĩa gì, không bằng vào sân trước để thể nghiệm bầu không khí buổi biểu diễn?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận