Làm Cá Mặn Ở Chương Trình Tạp Kỹ Yêu Đương Sau Tôi Bạo Hồng

Chương 166:

Chương 166:Chương 166:
Chương 166:
Thành phố điện ảnh này bình thường ngoại trừ nhận thâu cho đoàn làm phim quay phim, thời gian nhàn hạ cũng sẽ mở cửa cho người bên ngoài, cung cấp cho địa điểm tham quan du lịch cho một số du khách.
Vì vậy, khi Lâm Tịch đến thăm một cung điện hoàng gia, cô đã bị một vài cô bé đến tham quan du lịch ngăn lại.
"Lâm Tịch, thật sự là chị sao?" Một cô gái nhỏ có gương mặt tròn trịa kinh ngạc hỏi.
Lâm Tịch sửng sốt, lập tức cười nói: “Chào mọi người, tôi là Lâm Tịch."
Mấy cô gái kia vừa thấy Lâm Tịch thừa nhận, lập tức vui vẻ đến muốn nhảy dựng lên.
"Tịch Tịch, xin chào, chúng em là fan của chị, không ngờ lại gặp chị ở đây, không được, em quá kích động... Một cô gái nói xong, nhảy nhót tại chỗ vài vòng, dùng hành động này để biểu đạt sự kích động của mình.
Lâm Tịch bị hành động này của cô bé chọc cười, tất cả mọi người cũng đều bị bâu không khí vui vẻ này lây nhiễm, nở nụ cười.
Kế tiếp, Lâm Tịch chụp ảnh với mấy cô gái nhỏ một chút, sau đó đoàn người lại đi dạo trong toà cung điện này một vòng.
Trong lúc đám người đi dạo, đã đi ngang qua một đoàn làm phim, loáng thoáng nhìn vào bên trong, có thể nhìn thấy bên trong đang quay phim.
"Tịch Tịch, sau này chị cũng sẽ quay phim chứ?" Một cô gái hỏi.
Lâm Tịch dừng lại, trả lời: "Tôi cũng không biết, chuyện sau này, bây giờ tôi vẫn chưa thể xác định."
Kỳ thật, trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, sau khi quay xong chương trình giải trí này, rốt cuộc cô sẽ làm gì.
Muốn tiếp tục ở lại giới giải trí sao, trước mắt xem ra, bản thân Lâm Tịch đối với việc làm ngôi sao không có hứng thú gì.
Dựa theo thời gian bên trong nguyên tác để suy tính, hiện tại cái này công ty quản lý của cô rất nhanh sẽ đóng cửa, dự tính thời gian khoảng vào lúc ngay khi cô quay xong cái chương trình giải trí này, vậy hợp đồng quản lý của cô và công ty đương nhiên cũng sẽ kết thúc.
Cho nên, kế tiếp muốn làm gì quả thật nên suy nghĩ thật kỹ.
Dù sao khi đi tới cái thế giới này, bằng cách nào đó đều phải sinh tồn, cho nên, cô sau này cũng không thể không lên kế hoạch làm chút gì đó để duy trì cuộc sống.
Mà cô gái mặt tròn lại rõ ràng đã hiểu sai ý, cho rằng Lâm Tịch lo lắng mình không nhận được cảnh quay, vì thế lên tiếng cổ vũ: "Tịch Tịch, chị cố lên, Ha ha vĩnh viễn ủng hộ chị, chúng tôi mong đợi tác phẩm của chị nhiều lắm”
Lâm Tịch thấy thế, cũng không giải thích nhiều, cười nói cảm ơn.
Mấy cô gái nhỏ cũng rất hiểu chuyện, thấy Lâm Tịch đang ghi hình tiết mục, sau đó liên chủ động nói tạm biệt, lưu luyến không rời mà rời đi.
Sau khi tách khỏi mấy cô gái kia, Lâm Tịch đi dạo một mình.
Chỉ là, đang lúc Lâm Tịch đi dạo hăng say, Lục Ly Bạch đột nhiên gọi điện thoại tới.
Lâm Tịch sửng sốt, sao lúc này lại gọi điện thoại cho cô, không phải nói phải quay đến tối mới có thể kết thúc công việc sao?
Chuông điện thoại lại vang lên vài tiếng, lúc này Lâm Tịch mới vội vàng nhận máy.
"Này, thây Lục, làm sao vậy... A, tôi sao? Bây giờ đi đi, được không...'
Sau khi cúp điện thoại, Lâm Tịch rõ ràng có chút mơ hồ, nhìn chằm chằm điện thoại di động của mình không biết đang suy nghĩ cái gì.
Anh trai bên cạnh thấy thế, hỏi: "Cô Lâm, thây Lục tìm cô có chuyện gì sao?"
Lâm Tịch trừng mắt nhìn, đột nhiên cảm thấy có chút không chân thật, vừa rôi cô gái nhỏ kia còn hỏi cô sau này cô có thể quay phim không, bây giờ lại nhận được điện thoại của Lục Ly Bạch, hỏi cô có hứng thú đi thử vai diễn hay không.
Cái này... có phải có chút vi diệu quá không!
"Thầy Lục nói, đoàn làm phim có một nhân vật thiếu diễn viên khách mời nữ, muốn tôi đi thử xem sao." Lâm Tịch cũng có chút mơ hồ.
Anh trai nhỏ sửng sốt, không thể tin được hỏi: "Là Triệu Trần Vũ, đạo diễn Triệu sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận